Trình Vân chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại , nhìn chăm chăm vào nụ cười mỉm ấy đáy lòng có chút đau lòng , cô nghĩ nếu như anh không hôn mê chắc có lẽ chẳng để tự thân cô vào cuộc mà giải quyết
" Phu nhân ,
Phía Tĩnh Nhiên có động tĩnh rồi ạ
Trình Vân lấy lại tinh thần dẹp điện thoại sang một bên , cầm lấy cái laptop trên tay Từ Khanh , trên môi liền tạo thành một đường cong sâu
Ánh mắt sắc bén nhìn miết vào trong màn hình đấy
Không ngờ tần suất làm việc của Tĩnh Nhiên lại nhanh chóng đến bất ngờ , tuyệt nhiên đã lấy được lòng tin của Đoàn Thế Long
" Đợi thời cơ chín mùi ,
Lộ diện cũng không tồi nhỉ
Trình Vân còn việc cần thiết phải hoàn thành ở Vũ Thị thay Vũ Thành , mặc dù bây giờ đã có Lãnh Minh cùng Tần Liên giúp đỡ quán xuyến công ty nhưng gần đây dự án lớn bắt đầu lên kế hoạch
Vừa thấy cô bước vào tất cả nhân viên ở khu vực tiếp tân tụ họp lại , chụm ba bốn cái đầu vào một chổ thì thầm to nhỏ khi nhìn thấy Trình Vân xuất hiện
Tất nhiên đều lọt vào tầm mắt cô , định là bỏ qua nhưng ngẫm nghĩ càng bỏ qua bọn họ càng lấn tới
Đây chẳng phải lần đầu !
" Từ Khanh
Đem phiếu VAT ra đây
Phiếu VAT này là do Vũ Thị đặt ra , tấm phiếu này được đưa ra từ rất lâu nhưng hiếm khi được Vũ Thành sử dụng đến hoặc nói đúng hơn những năm nay Vũ Thành chẳng hề đụng đến nó
Những nhân viên được tuyển vào đây đơn thuần đều có thành tích cao , không phải ai cũng có thể vào Vũ Thị làm việc
Theo như lời kể từ Từ Minh thì việc sơ tuyển nhân viên vào làm việc phải trải qua ba lần , một vòng sơ tuyển trực tuyến , một vòng sơ tuyển trực tiếp và sơ tuyển cuối cùng là về ngoại ngữ và một vài hình thức tố chất nhỏ
Mà được tuyển vào rồi cũng chẳng phải được yên mà làm việc , trước khi vào , bọn họ còn phải kí qua một bản hợp đồng và học thuộc luật lệ của công ty
Và có thể biết rằng chỉ cần nhận được Phiếu VAT đấy thì rất khó có công ty nào dám nhận
Mà cũng chẳng ai trong số nhân viên ở đây , muốn cầm đến nó !
" Cô nghĩ cô là ai
Mà dám đưa phiếu VAT này cho chúng tôi
Một cô nhân viên chu ngoa chóng nạnh đi tới chỉ thẳng tay vào mặt Trình Vân , một chút chẳng sợ hãi
Trình Vân chẳng thèm quan tâm đi thẳng một mạch về phía trước nhưng đi được mấy bước liền đã bị người phía nắm đầu lại
" Đừng ỷ mình là người của chủ tịch mà không xem ai ra gì , vênh váo mặt mày nha
Trình Vân ngước quay đầu nhìn người phụ nữ tóm lấy đầu của mình , ánh mắt từ ôn nhu chuyển sang tức giận khiến phút chốc bàn tay đang tóm lấy tóc của cô buông xuống , con ngươi hơi đánh vòng
Trước nay bọn họ nghĩ Trình Vân nhỏ tuổi nên khi một thân một mình như này chẳng để bọn họ lấy chút gì đấy sợ hãi nhưng mà hôm nay lại chứng kiến được ánh mắt này lại có suy nghĩ khác
" Tôi là ai à ,
Tất nhiên là Trình Vân , cho dù tôi có là ai thì phép tắc tôn trọng người khác đáng lẽ ra các cô phải biết chứ
Trình Vân đi đến dứt khoát dùng sức bẻ gãy cánh tay trái của người phụ nữ đó , một cái rắc , tiếng xương gãy nghe thật giòn thật đã tay người nghe
" Cô không có quyền hạ thấp bản thân một ai đâu hơn nữa nhìn cô mà xem , có gì hơn tôi
Cho dù tôi không phải là người phụ nữ của Vũ Thành thì thế nào , tôi vẫn sẽ hơn các cô mà thôi
Vừa nói với người phụ nữ thê thảm dưới chân , ánh mắt vừa ngó nhìn sang mấy người xung quanh như một lời dặn dò , có thể đó là cảnh tỉnh nhẹ nhàng nhất đối với ai dám hồ ngôn loạn ngữ với Trình Vân
Nó vừa nhẹ nhàng nhưng cũng đủ thấm , ừ , cho dù Trình Vân có trở thành Vũ Phu nhân hay không nữa thì cũng chắc rằng những con người đó dưới cơ Trình Vân , người phụ nữ vừa rồi bị vậy là đáng
Bề ngoài nói chỉ gãy tay nhưng mỗi lần Trình Vân xuống tay thì chỉ có nặng , Từ Khanh về mặt này nhận biết vô cùng nhanh
Cánh tay đó chỉ có thể cưa đi chứ chẳng thể nào cứu vãng nổi mà cũng chưa chắc gì có thể yên chuyện rời khỏi
" Ủa , sao nay có thời gian đến đây
Tần Liên đang soạn một vài giấy tờ gì đấy cho Lãnh Minh thật chất hơi bận rộn nhưng tứ phía xung quanh cô nàng vẫn xuất hiện hình bóng những thứ đồ ăn vặt , trà xanh rồi trà sữa
Chẳng khác gì một công đôi việc nghĩ lại nhớ về lúc trước khi Trình Vân đến công ty cũng sẽ như thế này nghĩ là nhớ , làm xong công việc này nên về rồi
" Nghĩ gì thế
Tần Liên ba chân bốn cẳng chạy đến kéo tay Trình Vân ngồi xuống , thấy tâm trạng cô có thể đỡ hơn coi như đã yên tâm hơn phần nào , nên khi ấy luôn luôn sẽ sinh ra loại tâm tư phải trân trọng người đàn ông bên cạnh mình
" Không có gì
Lãnh Minh , sắp tới đây Vũ Thị có dự án về event Niên Khoá 96 cậu nhận được chưa
Cái dự án này phải xem qua máy tính của Vũ Thành , Trình Vân mới có thể biết qua , đây là event ba năm mới tổ chức một lần mà Vũ Thành vô cùng quan trọng cho buổi tổ chức này
" Có chứ
Tôi với Liên đang lên kế hoạch đây , Trình Tiểu Thư cần thêm vào gì không
Lãnh Minh ôn hoà cầm bản kế hoạch đưa đến cho Trình Vân , hồi đầu khi Trình Vân nhờ vã Lãnh Minh phải xoa đi xoa lại mắt vì không tin
Khi vào làm việc mới nhận ra được nguyên tắc làm việc của Vũ Thị vô cung nghiêm khắc và dày đặc hầu như ngày nào lịch trình đều dày nhưng sắp xếp rất hợp lí
Cho dù dày đặc nhưng không xảy ra chuyện việc làm trễ thời gian được qui định và hơn nữa ở Vũ Thị rất ít xuất hiện chuyện tăng ca ngoài giờ , nếu có thì chỉ có một tháng hai ba lần
" Vậy quá ổn rồi đấy
À thêm hạng mục trao thưởng đi , hình như gần hai năm nay Vũ Thị chưa từng có hạnh mục này
Tuy hàng tháng nếu có tiền thưởng hoa hồng và gần Tết hay những ngày Lễ sẽ có lương hoa hồng hợp lí nay Trình Vân muốn thử xem và thông qua đó có thể sàn lọc lại nhân viên
Chẳng hạn như chuyện vừa rồi
" Tần Liên
Cậu giúp mình ,tuyển 6 nhân viên nam ở tiếp tân nha , nguyên tắc làm việc y như trước , nhân phẩm càng cao càng tốt
" Duyệt luôn
Tần Liên vừa loay hoay soạn bản thảo vừa đóng mộc vô cùng nhanh nhạy , gần như đã quen với công việc này mà dù sao cô nàng cũng là sinh viên ngành Kinh Tế, loại chuyện này chẳng làm khó gì
" À còn chuyện đó xử lí tới đâu rồi
" Hơn nửa kế hoạch rồi bây giờ chỉ cần tên Triệu Lương xuất hiện đúng như kế hoạch nữa là kết thúc là xong chuyện
Tiến độ này nhanh hơn tưởng tượng , đôi khi Trình Vân làm việc tác phong rất giống với Vũ Thành
Nhưng khác ở một điểm là Trình Vân làm việc nào nấy đều rất quyết đoán và có kế hoạch lâu dài , còn Vũ Thành lại khác từng đường đi nước bước anh đưa ra đều chậm và cẩn trọng
Nó cứ như mặt trái , có cái tốt và cái xấu và nó như con dao hai lưỡi nếu như đường đi đó không cẩn thận liền sẽ tự gϊếŧ chính bản thân mình
" À mấy tên nhân viên bến cảng cậu giải quyết như thế nào rồi
Trình Vân định đứng dậy để đi về nhưng nghe câu hỏi của Tần Liên đành ngồi lại thêm chút nữa
" Cậu nghĩ thế nào ,
Tất nhiên tôi sẽ không chừa cho ai con đường sống khi đụng vào người anh ấy
Nói xong liền dứt khoát cầm túi đi khỏi phòng chỉ chừa lại cặp đôi nhìn nhau gật đầu
Bây giờ Trình Vân không còn như trước , tuy vẫn có chút gì đó trong sáng ngây ngô khi nở nụ cười nhưng ánh mắt ấy không còn như vậy
Từ khi Vũ Thành xảy ra chuyện đến nay , Trình Vân dường như thay đổi tính tình hẳn đi
Mạnh mẽ dứt khoát và tác phong làm việc đó đều một hai rất giống với Vũ Thành
Như vậy cũng tốt ! Nhưng không hẳn là điều mà Vũ Thành mong muốn