Cổng chính của khu biệt thự Vân Đỉnh.
“Cậu chủ Tề, anh gấp gáp muốn dẫn tôi đi tỉnh lị, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Vừa lên xe của Tề Thiên Minh, Giang Vũ đã hỏi bằng giọng đầy khó hiểu: “Còn nói liên quan đến kết quả của cuộc chiến tranh thương mại giữa tôi và nhà họ Lăng, là có ý gì?”
“Anh bây giờ chính là cậu chủ hạng nhất của Giang Châu, nên đừng gọi tôi là cậu chủ nữa”.
Tê Thiên Minh trợn mắt lườm Giang Vũ một cái, ngay sau đó khởi động xe.
Bây giờ Giang Vũ không chỉ xây dựng được một công ty y dược có giá trị không thể đong đếm được, còn đánh cho nhà họ Lăng một gia tộc hào môn của tỉnh lị đến mức không còn manh giáp, lại thêm đánh thắng cả Long Khiếu Thiên, trở thành cao thủ hạng nhất của Giang Châu.
Bên cạnh đó, Giang Vũ còn có thân phận đặc thù là một luyện dược sư, nay được xưng tụng là cậu chủ hạng nhất của Giang Châu thì cũng không ngoa.
“Bớt nói nhảm với tôi đi!”
Giang Vũ căn bản không hề để ý đến những hư danh này, hỏi bằng giọng hơi bực: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Nhà họ Lăng thời gian gần đây đã bị anh làm tổn thương đến tận gốc rễ, nếu như không có chỉ viện bên ngoài, thì nhà họ Lăng bị phá sản chỉ là chuyện nay mai”, 'Tê Thiên Minh nghiêm túc nói.
“Giờ còn chưa đến nửa tháng, nhà họ Lăng đã sắp xong đời rồi?”
Giang Vũ khó hiểu mà nhìn Tề Thiên Minh: “Hào môn của tỉnh lị lại yếu ớt vậy à?”
“Nhà họ Lăng mặc dù là hào môn của tỉnh lị, nhưng gốc rễ thì nằm ở lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, lại bị anh tấn công mạnh mẽ”.
“Thêm vào đó cục Chiến tranh của Giang Đông lại dừng việc hợp tác với nhà họ Lăng, điêu này khiến cho. nguồn tiền kinh doanh tổng thể của nhà bọn họ bị gián đoạn, có thể kiên trì được đến bây giờ đã là không dễ dàng rồi”.
'Tê Thiên Minh vẻ mặt nghiêm túc nói: “Trước mắt Lăng Phi Dương đã ổn định được con thuyền khổng lồ của nhà họ Lăng, bắt đầu chuyển rời trọng tâm kinh doanh ra khỏi lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, mà tiền đề để làm như vậy cần phải có một nguồn tiền đầu tư rất lớn”.
“Một khi ngưồn tiền đã đủ, với khả năng của nhà họ Lăng, hoàn toàn có thể ổn định được căn cơ của mình trong lĩnh vực khác, vậy thì kế hoạch làm cho nhà họ Lăng phá sản của anh cũng bốc hơi theo rồi'.
“Nếu như nhà họ Lăng thực sự có thể làm như tráng sĩ chặt tay, rút lui khỏi lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, vậy thì quả thực sẽ khiến tôi phải đau đầu”, Giang Vũ khế nhíu mày.
Trước mắt dựa vào ba loại thần dược mới có thể dễ dàng đánh vào gốc rễ trong lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp của nhà họ Lăng, nhưng một khi bọn họ chuyển rời trọng tâm thì anh sẽ trở nên bị động hơn bao giờ hết.
Ví dụ nhà họ Lăng rút lui khỏi lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, chuyển trọng tâm sang lĩnh vực bất động sản, vậy Giang Vũ muốn hạ gục bọn họ trong ngành này sẽ tương đối khó khăn.
“Tôi bây giờ đưa anh đi cứu chữa cho một người, người này có vị trí vô cùng quan trọng trong cuộc chiến thương mại giữa anh và nhà họ Lăng”.
'Tề Thiên Minh khế nheo mắt, trịnh trọng nói: “Chỉ cần anh chữa khỏi cho cô ta, là sẽ có thể chặt đứt được nguồn đầu tư từ bên ngoài cho nhà họ Lăng, tiếp đó khiến cho bọn họ không thể trở mình được nữa”.
Giang Vũ cảm thấy hứng thú, tò mò hỏi: “Anh muốn tôi đi cứu ai?”
“Anh có biết Trương Hiển Minh, trưởng chỉ nhánh của ngân hàng Giang Đông không?”, Tê Thiên Minh không đáp mà hỏi ngược lại.
“Không biết!”
Giang Vũ ngơ ngác lắc đầu, anh còn chưa từng để tâm đến những chuyện này.
“Anh...".
Vẻ mặt Tê Thiên Minh cứng đờ, bực bội nói: “Anh lại còn không biết đến nhân vật quan trọng nhất liên quan đến kết quả của cuộc chiến thương mại giữa anh với nhà họ Lăng, anh cũng quá là bình tĩnh đi!”
“Ý của anh là, nhà họ Lăng chuẩn bị vay tiền từ ngân hàng Giang Đông, sau đó tiến hành chuyển dịch trọng †âm kinh doanh”
Giang Vũ không phải ngốc, anh rất nhanh đã hiểu được ý nghĩa phía sau.
“Đúng! Trong phạm vị của Giang Đông, chỉ có ngân hàng Giang Đông có thể chỉ viện cho nhà họ Lăng một khoản tiền vốn lớn như vậy, mà chỉ có vị trưởng chỉ nhánh ngân hàng Trương Hiển Minh này mới có quyền quyết định khoản vay có giá trị lớn như thế”.
"Tê Thiên Minh gật đầu, lạnh lùng cười: “Nhưng Lăng Phi Dương có nằm mơ cũng không ngờ được, Trương Hiển Minh là bạn học đại học của ba tôi”.
“Lần này tôi đưa anh đi gặp chú Trương, là đã được sự cho phép của ba tôi, nếu không anh không có dễ để gặp được người này như vậy đâu”.
“Anh giúp đỡ tôi còn có thể hiểu được”. Giang Vũ khó hiểu nhìn Tê Thiên Minh: “Nhưng tôi còn chưa cả gặp mặt thị trưởng Tề, vì sao ông ấy lại giúp tôi?”
“Theo lý mà nói, với khả năng của nhà họ Tề, không nên đi chọc vào gia tộc lớn như nhà họ Lăng mới đúng”.
'Tề Thiên Minh giải thích: “Nhưng nhà họ Lăng làm việc quá mức ngang ngạnh, chỉ vì muốn đối đầu với anh mà đã đàn áp ba con tôi”.
“Ba tôi đến bây giờ vẫn chưa được phục chức, vẫn phải chịu sự điều tra của cấp trên”.
“Tôi thì còn thảm hơn, bị đè đến không ngóc đầu lên được, giờ thì đã trở thành một nhân viên quèn nhàn tản”.