Không ngờ Long Hiểu Hà lại thô lỗ như vậy, Giang Vũ ngượng ngùng rút tay lại, nhưng trong lòng đã cảm thấy có chút bất đắc dĩ: “Ông Đổng nhất quyết làm khó mình, còn phái cả phú nhị đại, quan nhị đại, quân nhị đại cùng võ nhị đại ở Giang Châu đến đây”.
Không thể không nói, với thân phận và địa vị hiện tại của Giang Vũ, ngoại trừ hào quang mà Kỷ Tuyết Tình ban cho thì thân phận và địa vị của anh hoàn toàn không xứng tầm đứng trước mặt những thanh niên này.
"Nào, anh Giang, đến ngồi cạnh tôi đi!"
'Vương Mãn Kim nhiệt tình nói, thân là một thương nhân, anh ta nhìn ra Kỷ Tuyết Tình coi trọng Giang Vũ đến mức nào, cho nên cảm thấy nhà họ Vương có thể thông qua Giang Vũ mà trở thành người cùng hội cùng thuyền với nhà họ Kỷ, vì vậy anh ta tỏ ra rất ân cần.
"Anh Giang phải ngồi cạnh tôi!"
'Tề Thiên Minh đẩy Vương Mãn Kim ra, chủ động kéo Giang Vũ ngồi xuống bên cạnh mình.
Viên Chấn Hoa nhìn Giang Vũ với vẻ mặt phức tạp, thân là một quân nhân, thứ anh ta coi trọng nhất chính là sức mạnh.
Giang Vũ có thể siết gấy xương tay của anh ta, chuyện này khiến cho anh ta tâm phục khẩu phục.
"Anh Viên, đây là đan Sinh Cân Tục Cốt!"
Sau khi ngồi xuống, Giang Vũ giơ tay ném một viên thuốc cho Viên Chấn Hoa: "Sau khi uống xong thì tay của anh sẽ nhanh chóng bình phục!”
"Cảm ơn!"
Viên Chấn Hoa cầm lấy viên thuốc, do dự một chút rồi nuốt vào trong miệng, sắc mặt nhanh chóng đỏ. bừng.
Giang Vũ đã có được sự công nhận của ba thanh niên đến từ Giang Châu bằng nhiều cách khác nhau, sau đó bốn người họ đã có khoảng thời gian trò chuyện thoải mái với nhau.
"Các người đang làm cái quái gì vậy?"
Nhìn thấy Giang Vũ tự nhiên trở thành tâm điểm của tất cả mọi người, Long Hiểu Hà tức giận nói: "Anh ta chẳng qua chỉ là một gã có chút nhan sắc, dựa vào cô Kỷ để tiến thân mà thôi, có cần phải thân thiết với anh ta như vậy không?”
"Ta Thiên Minh tôi chưa bao giờ coi trọng đến thân phận hay địa vị khi kết bạn, tôi chỉ muốn kết bạn với anh Giang mà thôi".
"Anh Giang đã có thể được cô Kỷ coi trọng vậy thì nhất định có điểm hơn người, cô đừng nên thô lỗ như vậy"
"Tiểu Long Nữ, anh Giang là bạn của tôi, cô thô lỗ với anh ấy tức là thô lỗ với tôi!"
Giang Vũ còn chưa kịp nói gì thì Vương Mãn Kim cùng hai người kia đã lên tiếng phản bác Long Hiểu Hà, bọn họ đều đứng về phía Giang Vũ với những mục đích khác nhau.
Trong phòng làm việc trên tầng hai của biệt thự!
"Ha ha ha... không hổ là người đàn ông con xem trọng, khả năng xã giao quá đỉnh!"
Nhìn đám người Giang Vũ trong sân, Kỷ Tuyết Tình ngồi ở trên sô pha đối diện cửa sổ cười lớn nói: “Ông Đổng, mấy thanh niên ưu tú mà ông tìm đến xem ra không đủ để làm khó Giang Vũ đâu".
Ông Đổng siết chặt nắm tay, sắc mặt tái nhợt.
Ông ấy đã tập hợp đến đây những thanh niên ưu tú nhất ở Giang Châu, định chuẩn bị dạy cho Giang Vũ một bài học.
Ông ấy thật sự không ngờ, Vương Mãn Kim, Tề Thiên Minh và Viên Chấn Hoa lại cùng nhau đứng về phía Giang Vũ phản bác Long Hiểu Hà, người duy nhất nhắm vào Giang Vũ, phản bác đến mức cô ta còn không thể ngẩng đầu lên.
Toàn quân bị diệt, đúng là kỳ lạt Làm thế nào mà Giang Vũ, một tên vô danh tiểu tốt, lại có thể đứng ngang hàng với những thanh niên ưu tú kiêu ngạo kia chứ?
"Gô bé, đừng vui mừng quá sớm!"
Ông Đổng hít một hơi thật sâu, lạnh lùng nói lặc dù Giang Vũ thể hiện rất tốt trước đám nhóc kia, nhưng trò hay còn ở phía sau. Ông sẽ lập tức khiến cho nó thấy thế nào là người của gia tộc lớn".
"Ông có ý gì?"
Kỷ Tuyết Tình khẽ cau mày: “Ngoài những người này thì ông còn mời ai khác đến sao?”
Ông Đổng nheo mắt lại, găn từng chữ: "Hàn Linh đến từ thủ đô Long Kinh!"
"Người đàn bà điên họ Hàn đó sao?"
Nghe vậy, sắc mặt Kỷ Tuyết Tình thay đổi đột ngột, cô đứng bật dậy, bước nhanh ra cửa.
"Tuyết Tình! Chắc con cũng biết, Hàn Linh luôn thích khiêu khích người của các gia tộc lớn, ngay cả nhà họ Hàn cũng không thể khống chế được cô ta!"
Đổng Thiên Bảo không quay đầu lại, chỉ lên tiếng nhắc nhở: “Nếu như con không ra mặt thì Giang Vũ nhiều lắm cũng chỉ bị thương, nhưng nếu như con ra mặt thay Giang Vũ thì ông dám cam đoan Hàn Linh nhất định sẽ đánh chết Giang Vũ trước mặt conl"
"Đổng Thiên Bảo!"
Kỷ Tuyết Tình dừng lại, quay lưng về phía ông Đổng, nhưng thân thể vì phẫn nộ mà run lên dữ dội, cô nghiến răng nghiến lợi quát lên: "Nếu như Giang Vũ xảy ra chuyện gì không hay thì cả đời này con cũng sẽ không tha thứ cho ông!"