Buổi sáng Thái Dương vừa mới thức vậy sau một đêm dài, những chú chim thi nhau hót, tiếng côn trùng rộn rã buổi ban mai, không khí vẫn còn hơi lạnh và sương bắt đầu tan ra.
Trong một căn nhà tre, trên giường một oa nhi đang say sưa ngủ thỉnh thoảng còn tủm tỉm cười, bên giường một nam hài khuôn mặt anh khí tuấn mỹ đang chăm chú nhìn người đang ngủ.
Oa nhi kia tựa hồ gặp ác mộng liền đạp văng cái chăn trên người. Nam hài nhíu mày kéo lại tấm chăn cho oa nhi nắm lấy bàn tay oa nhi vỗ nhẹ, xúc cảm ấm áp làm cho oa nhi yên tĩnh lại tiếp tục gặp chu công.
Thấy oa nhi lại say sưa ngủ nam hài mỉm cười đặt lên trán 0a nhi một nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước liền đứng vậy bước ra ngoài, Tiếng cửa đóng lại hai mắt oa nhi liền mở to nhìn đỉnh giường.“Trời ạ! cái cảnh này sao thấy quen quá đi.” Thực ra khi Hạo ca nắm tay thì nàng đã tỉnh, nhưng vẫn giả bộ ngủ ai ngờ….ai ngờ…trời ạ!
Hiên Viên Hạo trở lại tay bưng theo một chậu nước ấm cùng khăn sạch đặt bên cạnh giường nhìn Tiểu Kỳ hai má hồng hồng ngực phập phồng đang giả bộ nằm ngủ. Khi nàng thức hắn đã biết chính là cố tình muốn hôn lên trán nàng xem phản ứng của nàng.
Nhìn nàng vì nụ hôn của hắn mà e thẹn 0 tâm thập phần thõa mãn và kinh hỉ, bên ngoài lại lạnh nhạt như trước nhưng trong mắt tràn đầy ý cười: “Muốn học cách nuôi cổ thì mau thức dậy theo ta ra ngoài.” nói rồi đứng dậy bước ra ngoài, hắn biết nàng sẽ lập tức bật dậy cho xem.
Quả nhiên như thế Hiên Viên Hạo vừa khép cửa Kỳ Nhi trên giường liên bất dậy rửa mặt, thay quần áo sư phụ ra thôn trấn mua mấy ngày trước, chảy lại tóc màng giày liền chạy như bay ra ngoài: “Hạo ca ta thức rồi, ngươi hứa sẽ dạy ta nuôi cổ đúng không?.”
Nhìn Tiểu Kỳ vì một câu nói của hắn mà gấp gáp chạy tới đây, đầu tóc rối tung, quần áo xộc xệch, cái miệng thở dốc không ngừng hắn cảm thấy rất hài lòng: “Phải.” Lãnh đạm nói một chữ bước tới bên nàng thay nàng chỉnh sửa búi tóc, cũng không để ý cách xưng hô có phần không đúng của nàng.
Kỳ Nhi nghe hắn đồng ý tâm vui mừng như điên không để ý hành động của hắn có bao nhiêu ám muội: “Đừng chậm trễ nữa đi mau.” Kỳ Nhi nắm tay hắn kéo đến bên phải ngôi nhà, ở đó có một căn phòng nhỏ bên trong có rất nhiều hủ, lọ, có thảo dược, có độc dược nàng chỉ nhận thức hơn chục loại còn lại tất cả đều không biết. (cho nàng Su vào đây chắc mừng còn hơn ta >.