Chương 29: Sức quyến rũ không giảmTriệu Hi Thành hầm hầm đi ra khỏi phòngtắm, lập tức đi vào phòng thay đồ, chỉ nghe mấy tiếng loạt xoạt. Lúc trở ra đã thay âu phục màu xám, thắt cà vạt, tóc chải qua, người cũng sạchsẽ. Cả người thần thái sáng láng, càng thêm đẹp trai.Chu Thiến nói:- Anh mới khỏe lại đã đến công ty à? Bác sĩ nói anh cần nghỉ ngơi thêm!Triệu Hi Thành hừ nhẹ một tiếng, cũngchẳng thèm nhìn cô một cái, đi thẳng ra ngoài. Chu Thiến bĩu môi nhưngcũng không tức giận. Ai bảo cô chỉnh anh thảm như vậy? Giờ chẳng qua bịthái độ thôi, thế là may lắm rồi.Hơn nữa cũng phải nói lại, dựa vào tínhtình của anh sao không phản ứng gì? Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị anhnổi cơn lôi đình nhưng không ngờ lại sóng êm biển lặng đến vậyTối hôm qua chẳng qua cô có hơi bị hoảng, suýt thì bị bóp chết nhưng lại thành ra để anh ta chịu khổ, ngược lạibản thân lại chẳng sao. Quả nhiên là người từ sao Hỏa đến, cô là ngườitrái Đất, hoàn toàn không hiểu được.Triệu Hi Thành một đường đi như bay, tức giận vô cùng.Người phụ nữ kia rốt cuộc nghĩ cái gì?Chỉ vì bên ngoài anh có một hai người đàn bà thì chống đối anh? Đây làđạo lý gì? Cha anh nhiều năm qua phụ nữ cũng hết người này đến ngườikhác, giờ cũng không dừng lại, mẹ chẳng phải cũng giả câm điếc, nhìnthấy cha vẫn phải tươi cười lấy lòng, thậm chí còn tận tâm hơn vì sợ tạo cơ hội cho kẻ khác. Sao lại có người như cô, hao hết tâm tư mà chốngđối?Thật muốn vặn bung đầu cô ra xem bêntrong rốt cuộc là cấu tạo bằng cái gì? Cô chẳng lẽ không sợ anh ở chỗngười khác không về? Nhưng xem bộ dáng đó của cô thì hình như thật sựước anh không trở lại!Triệu Hi Thành nghĩ đến đó không khỏi khẽ mắng một tiếng, chân nhấn ga, chiếc ô tô như bay đến thẳng cao ốc Triệu thị.Cao ốc tập đoàn Triệu thị tọa lạc ở giữakhu phố phồn hoa. Tòa nhà cao ngất, cửa sổ thủy tinh chói lọi, trước làvườn hoa quảng trường, trong quảng trường còn có đài phun nước lớn. Dưới ánh nắng ban mai, tất cả đều có khí thế bức người, vô cùng đồ sộ.Triệu Hi Thành đem xe vào bãi đỗ xe, bảo vệ thấy anh thì tươi cười chào:- Triệu tổng, hôm nay đi làm sớm vậy!Triệu Hi Thành lạnh lùng nhìn anh ta một cái rồi chạy xe thẳng qua. Bảo vệ ngượng chín người đứng đó, nhìn bóng xe lẩm bẩm:- Lên mặt cái gì! Chẳng qua đầu thai tốt hơn người khác thôi.Triệu Hi Thành đỗ xe rồi đi vào thang máy.Lúc này, trong đầu anh vẫn còn đang tự hỏi: chẳng lẽ sức cuốn hút của anh bị giảm sút?Đúng lúc này thang máy “đinh” một tiếngrồi dừng lại, cửa từ từ mở ra, đi vào là một cô gái trẻ mặc váy công sở, tay cầm tập công văn dày. Ngẩng đầu thấy Triệu Hi Thành thì sửng sốt,hoảng sợ gọi:- Sếp Tổng…Triệu Hi Thành đột nhiên nảy ra ý nghĩ mới. Anh nhìn cô gái trẻ mỉm cười, nói:- Vào đi!Cô gái kia mặt lập tức ửng hồng. Cô singốc nhìn anh, tài liệu trong tay rơi lả tả. Triệu Hi Thành giúp cô nhặt lại giấy tờ, đưa cho cô, cười khẽ, lộ ra hàm răng trắng bóng:- Cẩn thận!Vẻ mặt cô gái trẻ kia như sắp ngất đếnnơi. Lúc này mặt Triệu Hi Thành mới giãn ra một chút. Vẫn may, sức quyến rũ của anh chưa giảm…Cả ngày hôm đó, cô gái kia lúc nào cũng như trong mơ, luôn luôn tự cười, chỉ nghĩ đến nụ cười khiến vạn vật lu mờ của sếp Triệu…