Con Đường Phản Công Của Nữ Phụ


Anh rơi vào im lặng.

Khi anh gặp Mặc Vũ lần đầu tiên, cô vẫn còn là một cô nàng tiểu thư cành vàng lá ngọc bị nhốt trong nhà kính, cô rất độc đoán, bướng bỉnh và kiêu ngạo đến mức không để ai vào trong mắt.

Trước khi anh nhận ra tổ tiên và trở về gia tộc của mình, Mặc Vũ thậm chí còn không nhìn anh lấy một lần.

Qua nhiều năm, những bông hoa mà nhà họ Mặc cẩn thận nuôi dưỡng đã trở thành bông hoa anh túc được tất cả thiếu nữ trong thành phố ngưỡng mộ, đung đưa trong gió và vô cùng rực rỡ.

Chỉ là cô nở hoa quá đẹp, nam nhân bên ngoài muốn hái, nam nhân trong gia tộc đều muốn giẫm đạp, tranh chấp trong đại gia tộc sớm làm hao mòn sinh lực của cô.

Vẻ đẹp trần trụi trước mặt anh giống như một nắm tuyết trên cành vào mùa đông, thỉnh thoảng có thể khô héo dưới anh.


Mặc Vũ nhìn không ra tia dục vọng trong mắt Phương Châu, nhưng lại nghe anh nói: “Tôi không ghét cô.

”"Thật sao?" Mặc Vũ nhắm mắt lại cười, máu đỏ bừng khiến sắc mặt nàng càng tái nhợt hơn: "Với địa vị gia chủ hiện tại, thật sự không cần chán ghét tôi nhỉ.

"Vẻ mặt của Phương Châu bình tĩnh: "Bác sĩ sẽ sớm tới đây, có thể đảm bảo ngươi còn sống đến dự hôn lễ! Mặc tiểu thư, tôi sẽ không đích thân làm nhục cô.

"Mặc Vũ vô tình cảm nhận được sự mỉa mai trong lời nói của anh.

Anh vẫn gọi cô là tiểu thư Mặc như trước.


Thật nực cười! Đó là họ duy nhất mà cô nhớ được lâu nhất có thể, nhưng người ta bảo rằng nó không thuộc về cô.

Phương Châu không muốn nói gì, cất súng vào bao, buông cổ tay cô xuống, đứng dậy rời đi.

Mặc Vũ bỗng nhiên mở mắt.

Trong đôi mắt nâu của cô lóe lên một tia ánh sáng, tầm nhìn đảo lộn, cô đã đưa tay kéo anh đến giường, đứng dậy đè lên người anh.

Chiếc túi đựng hồ sơ giấy anh mang lên bàn bị chuyển động hất sang một bên.

Bên trong là một bức ảnh mỏng và hai trang giấy chính là tư liệu về người chồng mà gia tộc đã “lựa chọn kỹ càng” cho cô.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận