Con Đường Bá Chủ


Nhìn ánh mắt thoáng qua sau lớp áo choàng của Phượng Tịch Y, Lạc Nam bình tĩnh nói:
“Việc nàng làm gián điệp trà trộn vào nội bộ của Săn Ma Điện theo ta không có tác dụng quá lớn!”
“Săn Ma Điện toàn những lão quái vật, muốn đạt được sự tín nhiệm thật sự của bọn hắn, chắc chắn nàng phải đánh đổi rất nhiều thứ quan trọng, điển hình như lần này bọn hắn muốn nàng một thân một mình xâm nhập Ma Giới để giết Văn Lang như là một cuộc khảo nghiệm, quá mức nguy hiểm!”
“Nội tình của Săn Ma Điện ta biết rõ hơn nàng, bọn chúng có quá nhiều cường giả, việc nhiều hơn hay ít hơn một Phượng Tịch Y không phải là vấn đề!”
Phượng Tịch Y nghe trong lời nói của hắn có ý xem nhẹ mình, nàng liền không phục hừ một tiếng:
“Ta dù sao cũng là Tịch Diệt Phượng Hoàng, thiên phú và chiến lực cực mạnh, vừa gia nhập đã được phong trưởng lão, tương lai sẽ có cơ hội tiến cấp độ cao tầng của nội bộ bọn chúng, khi đó mới là thời cơ đánh cho Săn Ma Điện không kịp trở tay!”
Lạc Nam nhẹ lắc đầu hỏi ngược lại: “Tương lai là bao lâu? Ngàn năm, vạn năm hay chục vạn năm?”
Phượng Tịch Y ánh mắt lấp lóe: “Để có thể hoàn thành đại sự, chờ lâu hơn thì có làm sao?”
Lạc Nam bật cười: “Đợi đến thời điểm đó, ta và tỷ tỷ của nàng đã liên thủ đánh tan Săn Ma Điện từ lâu rồi!”
“Hừ, mặc dù ngươi là yêu nghiệt nhưng đừng quá cuồng vọng!” Phượng Tịch Y bĩu môi, hiển nhiên không tin tưởng lời của Lạc Nam.

Săn Ma Điện tồn tại qua bao nhiêu thế hệ, sao có thể nói diệt là diệt?
“Trưởng lão ở Săn Ma Điện nghe thì thấy ghê gớm, thực chất chỉ là một đám chốt thí không hơn không kém!” Lạc Nam nghiêm túc nói:
“Chỉ cần có chuyện không hay xảy ra, đám cao tầng chân chính của Săn Ma Điện luôn sẳn sàng hy sinh trưởng lão để bảo toàn danh dự, nàng vừa mới gia nhập chưa được bao lâu, lấy gì đảm bảo trong quá trình nằm vùng không trở thành vật hy sinh của chúng?”
Phượng Tịch Y trầm ngâm không đáp…
Lạc Nam nhấn mạnh nói tiếp: “Chưa kể từ trước đến nay Săn Ma Điện vẫn luôn muốn nhắm vào Phượng Hoàng Tộc nhưng chưa có lý do, nếu để bọn hắn phát hiện nàng là gián điệp do Phượng Nghi cài vào, đó sẽ là cái cớ hợp tình hợp lý để Săn Ma Điện động thủ, thậm chí bọn hắn còn có thể vu cáo ngược trở lại Phượng Hoàng Tộc đã cấu kết với Ma Giới nên mới nằm vùng Săn Ma Điện!”
Phượng Tịch Y có chút rùng mình, nàng quả thật chưa cân nhắc đến hậu quả nghiêm trọng như vậy.

“Săn Ma Điện tồn tại qua vô vàn thế hệ, một gián điệp như nàng dù hoạt động hoàn mỹ, kết quả đạt được cũng chỉ là bằng chứng bọn chúng từng cướp lấy Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh mà thôi!” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Săn Ma Điện chỉ cần tìm một vị Trưởng Lão tu luyện Hỏa Hệ Thuộc Tính, thậm chí là cả Nguyên Lão để đổ tội là xong, lắng xuống cơn giận của dư luận!”
“Thậm chí dù nàng trả giá nhiều hơn, đạt được sự tín nhiệm của Săn Ma Điện Chủ và có cơ hội được ở bên cạnh hắn, ra tay ám sát hắn!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe:
“Ta dám cam đoan, nàng ám sát thất bại!”
Phượng Tịch Y trong lòng run lên, chẳng biết vì sao…nàng có cảm giác người nam nhân trước mặt này dường như hiểu rất rõ Săn Ma Điện, hiểu rất rõ Điện Chủ của Săn Ma Điện.

Trực giác của Thần Thú, trực giác của một nữ nhân khiến nàng vô thức tin lời của hắn.

“Khi Phượng Hoàng Tộc và Săn Ma Điện triệt để vạch mặt và kết thành kẻ thù, nếu Phượng Hoàng Tộc của nàng vẫn thân cô thế cô, vẫn chưa có đồng minh…thì diệt vong là chuyện sớm hay muộn!” Lạc Nam nhún nhún vai.

Hắn là thật lòng khuyên nhủ Phượng Tịch Y nên bỏ ý định nằm vùng.

Bởi vì trải qua Luân Hồi, Lạc Nam thừa hiểu bản lĩnh của Săn Ma Điện Chủ…Phượng Tịch Y và cả Phượng Nghi hai lần đánh lén hắn thành công vẫn không giết được hắn, thì việc Phượng Tịch Y nằm vùng ở thực tại có ý nghĩa hay sao?
Hơn nữa đã vô số năm trôi qua, thực lực của Săn Ma Điện Chủ hiện nay chắc chắn đã vượt qua thời điểm bên trong Luân Hồi.

Trong kiếp Long Nghịch, ngay cả khi hắn đã chiếm mọi ưu thế, biết trước tiên cơ, xém chút nhất thống Tiên Giới cũng chưa diệt được Săn Ma Điện.

Thì một gián điệp như Phượng Tịch Y thật sự không mang lại tác dụng quá lớn, chỉ có nguy hiểm là nhiều…
Hắn không muốn Phượng Tịch Y nỗ lực một cách vô nghĩa, bị vây giết ở Săn Ma Điện thì dù là hắn cũng khó cứu được nàng.

“Vậy ngươi có kế hoạch gì để giúp Phượng Hoàng Tộc chúng ta lật đổ Săn Ma Điện?” Phượng Tịch Y nhìn chằm chằm Lạc Nam.

“Nàng có nghe qua câu, trước thực lực tuyệt đối mọi thủ đoạn chỉ là phù vân?” Lạc Nam ngạo nghễ nói:
“Trong tương lai, ta muốn dùng thực lực tuyệt đối nghiền nát Săn Ma Điện!”
“Để làm được điều này, ta cần những đồng minh mạnh mẽ, trong đó có Phượng Hoàng Tộc các nàng!”
“Nếu Săn Ma Điện thật sự bá đạo như lời ngươi nói, e rằng chỉ Côn Lôn Giới và Phượng Hoàng Tộc cũng chưa đủ!” Phượng Tịch Y nhận ra tình hình thực tế.

“Đương nhiên!” Lạc Nam nhẹ gật đầu, nở nụ cười mỉm:
“Vì thế ta đã có một kế hoạch vĩ đại quy mô lớn, trong thời gian ngắn không thể nói hết, hơn nữa nàng còn chưa đồng ý kết minh với ta!”
Phượng Tịch Y im lặng hồi lâu, ánh mắt đen tuyền như mực nhìn thẳng đôi mắt Lạc Nam, muốn nhìn thấu linh hồn của hắn liệu có gian dối.

Lạc Nam chân thành nhìn lại nàng.

“Chuyện này quá mức quan trọng, tỷ tỷ ta mới có quyền quyết định!” Phượng Tịch Y cuối cùng nói ra:
“Ngươi theo ta về Phượng Hoàng Tộc, chúng ta sẽ thương nghị rõ ràng!”
“Nàng vẫn là tội nhân trong mắt Phượng Hoàng Tộc chứ?” Lạc Nam mỉm cười hỏi.

“Điều này không quan trọng, chỉ cần mẫu thân và tỷ tỷ vẫn luôn đối tốt với ta là được!” Phượng Tịch Y điềm nhiên nói:
“Ta sẽ theo ngươi đến Phượng Hoàng Tộc với tư cách thị nữ, cho ta mượn mặt nạ của ngươi sử dụng!”
“Không thành vấn đề, nhưng trước hết nàng phải giao Linh Hồn Bổn Nguyên của mình cho ta!” Lạc Nam nghiêm túc nói.

“Ngươi…” Phượng Tịch Y lập tức nổi giận: “Muốn biến ta thành nô lệ, đây là thành ý kết minh của ngươi sao?”
“Chuyện nào ra chuyện đó, ta chỉ cần Linh Hồn Bổn Nguyên của nàng để bảo đảm nàng sẽ không tiết lộ bí mật của ta!” Lạc Nam chân thành đáp.

“Làm sao ta có thể tin được ngươi?” Phượng Tịch Y vận chuyển Tịch Diệt Thánh Viêm, uy thế ngập trời.

“Dựa vào thực lực của ta, nếu ta có ý đồ xấu, không cần phải nói nhiều với nàng như vậy!” Lạc Nam thành thật đáp.

“Hừ, vậy để ta xem thử thực lực của ngươi!” Phượng Tịch Y ngửa đầu ngạo nghễ.

GÁY!
Tịch Diệt Phượng Hoàng hàng lâm mà xuống, từng sợi lông vũ mang theo nhiệt độ khủng bố và khí tức của sự tử vong.

Đáng tiếc, Lạc Nam trong lòng đã quyết…nếu nàng muốn nhìn thực lực của hắn, vậy để nàng xem đi.

NGAO!
Trong ánh mắt không thể tưởng tượng nổi của Phượng Tịch Y, tâm hồn nàng trở nên run rẩy đầy kinh sợ.

Một sinh vật khổng lồ màu tím đen giương nanh múa vuốt hàng thế, trên thân bao phủ vô số vảy rồng uy nghiêm, Hồng Hoang Ma Văn và Long Văn quấn quanh cơ thể, vuốt rồng bao phủ Bá Lực trạng thái hoàn chỉnh có cả hai loại Long Lực bên trong.

“Nghịch…Nghịch…làm sao có thể?” Phượng Tịch Y hét lên thất thanh, đôi mắt phượng hoàng co rụt lại.

“Bằng vào thực lực của ta, không cần thiết phải lừa dối nàng!” Lạc Nam giọng điệu trầm thấp, mắt rồng đỏ ngầu ngạo thị thương khung.

VỤT!
Không cho Phượng Tịch Y bất kỳ cơ hội nào.

Bảy tầng Chiến Vực, bảy tầng Sát Vực cùng lúc nổ ra.

“Đồ Long Thập Bát Chưởng – Đồ Long Chưởng!”
Vì biết Phượng Tịch Y rất mạnh lại có tu vi cao hơn mình, Lạc Nam vừa ra tay đã sử dụng toàn lực để đánh nhanh rút gọn.

Đồ Long Chưởng đẩy ra, hư ảnh Nghịch Long đỏ ngầu như máu do Bá Lực tạo thành, Sát Vực khi đánh ra Đồ Long Chưởng được đẩy lên dữ dội, chạm đến Cửu Tầng Sát Vực.

Chưa dừng lại ở đó, từ trong cơ thể Lạc Nam, Ma Vật – Bạo Loạn Chiến Ma sừng sững hiện lên, ngửa đầu gầm rống.

Bạo Loạn Chiến Ma là Ma Vật có thể gia tăng sức mạnh của Chiến Vực.

Trong trạng thái này, Chiến Vực của Lạc Nam từ bảy tầng đột phá Tám Tầng, Sát Vực vừa chạm Cửu Tầng.

Phượng Tịch Y tuy rất lợi hại nhưng quanh năm ở dưới đáy phượng sào, số trận chiến trải qua cực kỳ ít ỏi, vì lẽ đó không hề lĩnh ngộ được Vực.

Trước Sát Vực và Chiến Vực của Lạc Nam nghiền ép, Tịch Diệt Thánh Viêm trên cơ thể nàng co cụm lại vô cùng yếu đuối.

NGAO!
Đồ Long Chưởng giáng xuống…
Đây là công kích toàn lực của Lạc Nam, thứ mà ngay cả cường giả Cổ Đại như Vô Chi Kỳ cũng chưa được nếm thử vì hắn phải che giấu Nghịch Long Lực.

Phượng Tịch Y làm sao có thể đối kháng?
“Mạng ta xong rồi sao?” Phượng Tịch Y ngơ ngác nhìn tình cảnh này, thân thể bất động khiến nàng lâm vào vô lực.

Sự áp bách của hai loại Vực là quá lớn.

Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Đồ Long Chưởng lướt ngang thân thể nàng…không hề oanh sát.

OÀNH!
Một chưởng lao vào thành vách Phong Ma Bát khiến vô số Trận Văn hóa thành hư vô, toàn bộ Phong Ma Bát chấn động dữ dội.

Thân thể Nghịch Long khổng lồ của Lạc Nam hàng lâm mà xuống, vuốt rồng duỗi ra bá đạo siết lấy cơ thể Tịch Diệt Phượng Hoàng của nàng…
Phượng Tịch Y chỉ cảm thấy toàn thân run lên, sự bá đạo của nam nhân thật sâu in vào tâm trí nàng.

ĐÙNG!
Lạc Nam đè Phượng Tịch Y chạm xuống tận đáy Phong Ma Bát, thân rồng toàn diện áp lên cơ thể Phượng Hoàng, hai tôn thần thú điên cuồng giãy dụa giằng co khiến Phong Ma Bát vẫn không ngừng chấn động.

Mãi đến khi nhận ra không thể nào là đối thủ của Lạc Nam, Phượng Tịch Y mới bất lực hóa thành nhân loại…
Mà Lạc Nam cũng vừa lúc khôi phục hình người.

Bốn mắt nhìn nhau, Lạc Nam cong môi cười tà mị: “Nàng phục chưa?”
Phượng Tịch Y đôi mắt ngấn lệ đỏ hoe, từ nhỏ đến nay nàng chưa từng bị một nam nhân khi dễ như vậy.

Trong lòng dâng lên yếu đuối, nàng để mặc hắn dùng Đoạt Hồn lấy mất tia Linh Hồn Bổn Nguyên của mình.

“Đắc tội rồi!” Lạc Nam có chút áy náy nhảy bật lên, không quên đỡ Phượng Tịch Y đứng dậy.

Linh Hồn Bổn Nguyên bị hắn nắm giữ, Phượng Tịch Y cảm thấy có chút cảm giác là lạ…
Mà Lạc Nam lúc này cũng xem như là chủ nhân của nàng…
Thấy sau khi bị lấy mất Linh Hồn Bổn Nguyên, nam nhân này không có ý định đồi bại, Phượng Tịch Y trong lòng cũng có chút yên tâm.

Bất chợt, Lạc Nam cau mày hỏi:
“Nàng vậy mà tu luyện Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh rồi?”
Vì đã nắm giữ Linh Hồn Bổn Nguyên của Phượng Tịch Y, hắn phát giác được mọi tình huống xảy ra trên người nàng, nên việc nàng đã tu Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh không qua được mắt hắn.

“Hừ!” Phượng Tịch Y khoanh tay hừ lạnh, không thèm đếm xỉa đến hắn.

“Đừng có giở tính trẻ con, đây là việc quan trọng!” Lạc Nam cười khổ nhìn lấy nàng.

Phượng Tịch Y trừng mắt nhìn hắn, bất quá vẫn hồi đáp:
“Là Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện dùng Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh để lôi kéo ta về dưới trướng, nhưng ta luôn cảm giác bà ta không có thiện ý!”
“Cho ta xem thử!” Lạc Nam đề nghị.

Phượng Tịch Y trong mắt lóe lên một chút do dự, bất quá nghĩ lại hiện tại mình đâu khác gì cá nằm trên thớt, cũng đành lấy ra một quyển sách cổ xưa màu đỏ rực, bên trên có khí tức sinh mệnh nồng đậm và hình dáng đôi cánh phượng hoàng cao quý, giao cho Lạc Nam quan sát.

Không thể không nói, nhìn từ bên ngoài, đây quả thật là Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh.

“Nào chỉ là không có thiện ý? Rõ ràng là động tay động chân vào khẩu quyết rồi!” Lạc Nam xem xét một hồi, tức giận đến nghiến răng:
“Cũng may nàng mới luyện chưa được bao lâu, một khi tu luyện toàn bộ, linh trí sẽ bị phụ thuộc hoàn toàn vào Nhị Nguyên Lão, trở thành con rối của bà ta!”
Thủ đoạn này khá giống với cách mà Luân Kiếp Tiên Cung đã làm, tuy nhiên cao thâm đến mức Thiên Yêu Đế như Phượng Tịch Y cũng không nhận ra nguy cơ tiềm ẩn bên trong.

“Vì sao ngươi biết? ngươi từng xem qua Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh à?” Phượng Tịch Y cả kinh hỏi.

“Lý giải và hiểu biết của ta đủ để nhận ra những sai lầm trong Công Pháp!” Lạc Nam tự tin chỉ vào quyển sách nói.

Đừng quên hắn tu luyện Nghịch Mệnh Phá Cấp Công.

Đây là một môn Siêu Việt Đế Cấp Công Pháp tập hợp những khẩu quyết cực kỳ thâm ảo, ẩn chứa các nguyên lý cao thâm để nâng cấp bất kỳ một loại Vũ Kỹ, Thân Pháp, Bí Thuật hay Công Pháp nào.

Lạc Nam có thể thông qua Nghịch Mệnh Phá Cấp Công để cải tiến và nâng cấp cả Đế Cấp Công Pháp, thì việc hắn nhìn ra những đoạn khẩu quyết bên trong một loại Công Pháp đã bị kẻ gian động tay động chân là chuyện vô cùng bình thường.

“Vấn đề không lớn, ta có thể giúp nàng giải quyết!” Lạc Nam mỉm cười nói: “Nhưng tạm thời nàng đừng tu luyện nữa!”
Cũng may Phượng Tịch Y chỉ mới nhập môn Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh chưa lâu, vẫn chưa triệt để luyện những đoạn khẩu quyết sai lệch, bằng không hắn buộc phải xóa đi tu vi của nàng.

Dựa vào Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh sai lệch, hắn có thể sửa nó trở về phiên bản hoàn hảo.

Chẳng trách chiến lực của Phượng Tịch Y chỉ đến mức như vậy, nếu nàng luyện hàng thật của Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh đến mức lô hỏa thuần thanh, Lạc Nam muốn đả bại nàng cũng không phải chuyện đơn giản.

“Ngươi còn là người sao?” Phượng Tịch Y dùng ánh mắt như nhìn quái vật nhìn xem Lạc Nam.

Nếu không tận mắt chứng kiến, nàng sẽ không tin thế gian này có một kẻ khủng bố tinh thông mọi thứ, lại có chiến lực khủng khiếp đến như vậy.

Quan trọng nhất, tuổi của cái tên này hình như chỉ bằng số lẽ của nàng.

Chẳng trách ngay cả kiêu ngạo và lạnh lùng như tỷ tỷ cũng phải tán thưởng!
Trong lúc Phượng Tịch Y ngẩn ngơ suy nghĩ, Lạc Nam đã đem Phong Ma Bát giải trừ.

“Đến Phượng Hoàng Tộc, ta sẽ thu xếp để ngươi cùng tỷ tỷ thương nghị đại sự!” Phượng Tịch Y hít sâu một hơi nói.

Lạc Nam không có ý kiến.

Vốn mục tiêu của hắn là Thiên Đình, nhưng đã vô tình đụng phải Phượng Tịch Y, vậy bí mật kết minh với Phượng Hoàng Tộc trước cũng không tệ…
Nào ngờ ngay lúc này, một khối Truyền Âm Ngọc được Lạc Nam nhét trong ngực có phản ứng.

“Sư phụ liên hệ với ta làm gì?” Lạc Nam trong lòng run lên, lo lắng Côn Lôn Giới có chuyện phiền toái.

Bởi vì khối Truyền Âm Ngọc này là thứ hắn dùng liên lạc với Côn Lôn Nữ Hoàng.

Vội vàng truyền lực lượng vào Truyền Âm Ngọc, bên trong nhanh chóng truyền ra thanh âm cao quý của Nữ Hoàng:
“Mặc dù biết ngươi rất bận, nhưng cố sắp xếp thời gian đến Hỏa Phượng Giới một chuyến!”
Sắc mặt Lạc Nam sững sờ, mà Phượng Tịch Y nghe vậy cũng giật mình nhìn sang hắn.

Hai người đang muốn đến Phượng Hoàng Tộc, Côn Lôn Nữ Hoàng lại vừa lúc gọi hắn phải đến nơi đó, có trùng hợp quá hay không?
“Sư phụ, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Lạc Nam nghiêm nghị hỏi lại.

“Phượng Nghi Nữ Đế vừa liên hệ với trẫm!” Nữ Hoàng đáp lại:
“Có đại sự cần ngươi hỗ trợ!”

Chúc cả nhà tối đầu tuần vui vẻ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui