Con Đường Bá Chủ


Đừng nhìn bề ngoài giống một nam tử trung niên mà lầm, Ưu Mặc tu luyện đến Chân Tiên Viên Mãn cũng là một lão quái vật gần vạn tuổi, trải qua vô số chuyện trên đời sau đó mới gia nhập dưới trướng của chủ nhân hắn…

Mà chủ nhân của Ưu Mặc cũng là nhân vật có máu mặt, nên kiến thức của hắn xem như đáng gờm, rất nhiều chuyện trong mắt tu sĩ đồng cấp rất nghiêm trọng nhưng Ưu Mặc đều không xem ra gì…

Vậy mà giờ đây, khi chứng kiện bộ dạng của người thanh niên trước mắt, Ưu Mặc cảm thấy đầu óc mình có chút không đủ dùng, mọi thứ như là ảo mộng, như là không chân thật…

Ưu Mặc dám thề rằng, đừng nói là bản thân hắn, cho dù đích thân chủ nhân hắn có mặt ở đây, cũng hãi hùng khiếp vía, trợn mắt há hốc mồm…

Bí thuật của Thiên Đế, năng lực của Long Tộc cùng xuất hiện trên thân một người thanh niên, còn điều gì kinh khủng hơn?

Phải biết hai thứ này, bất kỳ một thứ gì xuất hiện đều là hàng nghịch thiên khiến toàn bộ Tiên giới thèm nhỏ dãi, huyết mạch Chân Long chính là chí bảo của hầu hết Yêu Tộc, Thiên Đế Biến lại là Bí Thuật chí cao mà vô số cường giả chỉ có thể ao ước…

Hơn nữa theo kiến thức của Ưu Mặc, giường như Thiên Đình và Long Tộc không mấy hòa hợp, làm sao hiện tại năng lực kinh thiên của bọn hắn cùng tề tụ trên thân một người như thế này?

Không thể không nói, Ưu Mặc thật sự có kiến thức vượt xa thường nhân, hắn nhận ra Lạc Nam không phải một cá thể Long Tộc thật thụ, mà là nhân loại sở hữu Chân Long Huyết Mạch…

Bất quá nhận ra sự kinh khủng đến từ Lạc Nam, Ưu Mặc mới biết hoảng sợ, cũng tự suy diễn ra vô số trường hợp trong đầu:

“Kẻ này nhận được truyền thừa của Long Tộc và Thiên Đế sao? không có khả năng, bởi vì Thiên Đế vẫn còn sống lưu lại truyền thừa làm gì? mà Long Tộc thì càng không thể, với tính cách ngạo mạn của bọn hắn làm sao giao Huyết Mạch của mình cho một nhân loại?”

“Chẳng lẽ tiểu tử này là con riêng của Thiên Đế và một vị Mẫu Long nào đó?”

“Hoặc chăng hắn là đồ đệ của một vị đại năng nghịch thiên nào khác, đủ máu mặt đến mức khiến Thiên Đình và Long Tộc nhượng bộ giao ra vật quý, hiện tại đang trải nghiệm nhân sinh, rong chơi hạ giới? thực chất thân phận kinh thiên động địa?”

“Hay Thiên Đình và Long Tộc đã âm thầm kết minh, tiểu tử này là thiên tài của bọn hắn đang bí mật bồi dưỡng dưới hạ giới, hiện tại vô tình tiến vào bẫy của chủ nhân ta?”

Trong thoáng chốc, rất nhiều khả năng có thể xảy ra chuyển động trong đầu Ưu Mặc, khiến sắc mặt hắn tái mét, mồ hôi lạnh tràn lan khắp cả người, hơi thở trở nên dồn dập…

Bất kỳ một khả năng nào vừa được nêu trên, thì người trước mặt cũng không phải Ưu Mặc hắn có khả năng kháng cự.
Dù động đến Long Tộc hay Thiên Đình, cũng đủ khiến hắn và chủ nhân tan thành tro bụi trong một cú búng tay a…

Trong lúc nhất thời, Ưu Mặc thái độ không còn chút kiêu căng phách lối, trở nên ngoan ngoãn như con mèo, hướng Lạc Nam chắp tay khách khí nói:

“Không biết vì sao công tử xuất hiện ở đám thế giới cấp thấp này? Thật sự làm mất thân phận của người!”

Lạc Nam nghe xong một mặt mộng bức, cái quỷ gì?

Bất quá rất nhanh hắn liền bừng tĩnh, trong bụng cười thầm không thôi, xem ra mình trong lúc vô tình đã trở thành “cáo mượn oai hùm” đúng nghĩa.


Ngoài mặt vẫn giả vờ bình thản ung dung, Lạc Nam chắp tay sau lưng, khí độ bất phàm, hừ lạnh một tiếng:

“Hừ, nhận ra lai lịch sau lưng bổn công tử nên biết sợ?”

Ưu Mặc trong lòng giật thót, thầm hô quả nhiên mình đoán có phần đúng, người trước mặt này tuyệt đối có liên quan đến Long Tộc và Thiên Đình, không thể đắc tội, vạn phần không thể đắc tội.


Đừng nói là hắn, cho dù chủ nhân của hắn cũng không dám đắc tội hai thế lực này dù chỉ một chút…

Trách không được người ta vừa tiến vào bẫy rập chưa từng có chút sợ hãi, trái lại đánh giá và phân tích toàn cục hết sức kinh người, thì ra bản thân người ta vốn là nhân vật không đơn giản, chỗ dựa sau lưng càng là nghịch thiên a…


Nghĩ đến đây, Ưu Mặc kém chút khóc không ra nước mắt, thái độ chuyển biến, chắp tay kính nể nói:

“Công tử đại nhân đại lượng không chấp nhặt tiểu nhân, hy vọng bỏ qua cho tại hạ một lần, xem như chuyện này chưa từng xảy ra! Ta sẽ tiễn công tử rời đi an toàn…đồng thời bồi thường bảo vật…”

Hắn cho rằng với “thân phận khủng bố” của Lạc Nam, nếu mình động đến một sợi tóc của hắn chỉ sợ lập tức có đại năng Long Tộc hay Thiên Đình cảm ứng được, khi đó hậu quả khó lường a.


“Hả? không sợ ta đem bí mật nơi đây truyền ra ngoài?” Lạc Nam ý vị thâm trường nhếch miệng nói.


“Haha, với thân phận của công tử chắc không làm ra chuyện như vậy!” Ưu Mặc nịnh nọt nói, trong lòng lại âm thầm suy nghĩ, chỉ cần ngươi vừa rời đi ta lập tức liên hệ chủ nhân chuyển đổi căn cứ, cố gắng không để lại chút sơ hở nào, mặc dù tốn sức nhưng còn đỡ hơn là đắc tội hai thế lực khủng bố sau lưng ngươi.


“Nịnh hót không tệ, bất quá nếu trên đời có chuyện làm sai rồi nhận lỗi một cách dễ dàng như vậy, tu chân giới cần chém chém giết giết làm cái gì?” Lạc Nam sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói, hư ảnh Chân Long trên đỉnh đầu phối hợp giương nanh múa vuốt, uy thế kinh người.


“Quả nhiên!” Trong lòng Ưu Mặc cười khổ không thôi, nếu nhân vật có hai thế lực hung hãn chống lưng như Long Tộc và Thiên Đình lại dễ dàng chấp nhận hòa giải mới là chuyện lạ, nếu không chừng càng khiến Ưu Mặc sinh lòng nghi ngờ.


Ngược lại khi Lạc Nam biểu hiện hống hách không xem ai ra gì, như gián tiếp chứng minh thân phận siêu nhiên của hắn thêm chân thật…

“Công tử muốn gì cứ nói! chỉ cần bỏ qua cho Ưu Mặc một mạng là được…bằng không ta sẽ làm ra một ít chuyện không hay…” Ưu Mặc lời nói mặc dù hạ mình nhưng lại mang theo chút cứng rắn, hắn muốn thăm dò Lạc Nam.


“Haha uy hiếp ta?” Lạc Nam cười gằn, không nói hai lời, Chân Long Trảo mang theo Đế Diễm cuồn cuộn chọp xuống…

Nhìn thấy Lạc Nam phẫn nộ động thủ, Ưu Mặc càng thêm tin tưởng thân phận của hắn, chỉ có người được tồn tại khủng bố chống lưng mới dám lấy tu vi Hợp Thể công kích Chân Tiên, hơn nữa sức mạnh còn kinh người như thế…

“Băng Huyền Thân!” Ưu Mặc khẽ quát một tiếng.


Da thịt và thân thể hắn cấp tốc kết thành Băng, nhìn qua trong suốt lấp lánh, sáng bóng đến cực điểm, cũng gia tăng lực phòng thủ của Ưu Mặc lên vô số lần.


Đối diện công kích của Lạc Nam, hắn không dám đánh trả, chỉ có thể bị động phòng thủ.


ẦM…

Chân Long Trảo nện vào Băng Huyền Thân, như vuốt rồng chạm băng giá vạn năm cứng cáp, Ưu Mặc bị đẩy lùi hàng chục bước, trên thân thể xuất hiện một khe nứt nhỏ.


“Hừ, bổn công tử đang muốn chiến một trận cùng Chân Tiên Viên Mãn, còn không mau lên?” Lạc Nam giả vờ nôn nóng, biểu lộ phách lối đến cực điểm…

Băng Huyền Thân giải trừ, trong lòng Ưu Mặc đã đem Lạc Nam xem là thành viên của Long Tộc, bởi vì một chiêu Chân Long Trảo vừa rồi thật sự quá mạnh, trực tiếp tiêu hao một phần Băng Tiên Lực của hắn để phòng thủ…

Biểu hiện của Lạc Nam càng khiến thân phận ảo của hắn có giá trị, nếu một Hợp Thể Kỳ khác dám đòi chiến cùng Chân Tiên Viên Mãn, Ưu Mặc nói không chừng sẽ xem đối phương bị thiểu năng sau đó vụt ra một tát đập dẹp.



Nhưng người có dính liếu với hai thế lực khủng kia, Ưu Mặc không cho rằng trên thân đối phương không có con bài bảo mệnh, không cẩn thận mình trở thành nạn nhân của con bài đó, chết oan chết uổng a.


Thế là Ưu Mặc quyết định hạ mình chắp tay, diện mạo hèn mọn cười trừ nói:

“Tiểu nhân không dám ra tay với công tử, không biết phải làm gì mới bỏ qua cho ta, với thân phận của ngài đại nhân đại lượng nhất định không chấp tiểu nhân!”

Lạc Nam ánh mắt lấp lóe như đang cân nhắc có nên tha mạng cho kẻ này hay không, trong ánh mắt thấp thởm lo âu của Ưu Mặc, cuối cùng Lạc Nam một mặt phiền phức nói:

“Ngươi đã thành tâm như vậy bổn công tử cũng không chấp nhặt, bất quá chuyện lần này liên quan đến thân phận bí mật của bổn công tử không cho ngươi tiết lộ, để bảo đảm an toàn ngươi giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cho bổn công tử, ta sẽ tha cho ngươi khỏi chết!”

Ưu Mặc nghe vậy thở dài một hơi lắc đầu, than nhẹ đầy nuối tiếc nói: “Linh Hồn Bổn Nguyên của ta đã bị chủ nhân thu lấy, không còn để giao cho công tử, thật xin lỗi!”

“Về phần giữ bí mật về thân phận của công tử…”

Nói xong không đợi Lạc Nam phản ứng, hắn hết sức lấy lòng ngưng tụ hai chưởng trong lòng bàn tay, hướng về một đám nạn nhân bên dưới chưởng mạnh mà xuống…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Uy thế đến từ Chân Tiên Viên Mãn không cách nào hình dung, một đám nạn nhân ngay cả tiếng hét thảm cũng không còn, triệt để bị nghiền chết.


Nếu đã quyết định giữ bí mật, phải làm tàn nhẫn một chút, giết sạch đám nạn nhân đã nghe cuộc đối thoại của hai người, hy vọng Lạc Nam hài lòng!

“Được rồi, tự phế hai tay, bổn công tử xem như chuyện này chưa từng xảy ra!” Lạc Nam thoáng gật đầu hài lòng, cao cao tại thượng nhìn xuống Ưu Mặc, thái độ không cho kháng cự.


“Đôi tay sao?” Ưu Mặc trong lòng lóe lên một chút do dự, mặc dù với tu sĩ như bọn hắn phế đi hai tay cũng có thể khôi phục, nhưng muốn khôi phục tay của Chân Tiên Viên Mãn cũng cần bỏ ra cái giá rất lớn, trong lúc nhất thời hắn có chút không nỡ.


“Chết!” Lạc Nam làm bộ mất kiên nhẫn, lại hai cái Chân Long Trảo đè xuống.


“Được rồi, ta làm!” Ưu Mặc hoảng hốt lên tiếng thỏa hiệp, dù mất đi đôi tay, nhưng so với chết vẫn còn tốt hơn nhiều lắm.


Ý niệm vừa động…ĐÙNG ĐÙNG…

Hai âm thanh vang lên, cánh tay của Ưu Mặc nhiệt liệt nổ tung, ngay cả xương cốt cũng không còn sót lại.


Lạc Nam trong lòng cũng hơi hoảng hốt, hắn cũng không ngờ đối phương thật sự làm theo lời mình, chỉ với một chút liên quan đến Thiên Đình và Long Tộc chưa được chứng thực đã khiến địa vị của hắn trở nên kinh khủng như vậy, một lời nói quyết định vận mệnh của Chân Tiên Viên Mãn.


Có chút sảng khoái…

“Công tử đừng quên thân phận Khí Vận Chi Tử còn tại, đối phương ngoan ngoãn như vậy một phần cũng do bị khí thế vô hình đến từ Khí Vận Chi Tử phát động” Kim Nhi lập tức đứng ra kể công nói.



Một bình Khí Vận Thánh Thủy, đâu phải là phàm vật…

“Được rồi, ta phục còn không được sao?” Lạc Nam cười cười tiểu nha đầu háo thắng.


Kim Nhi lúc này mới ngạo kiều lè lưỡi một cái, ngoan ngoãn ngồi trên vai hắn.


“Công tử đã hài lòng?” Ưu Mặc dùng Băng Tiên Lực che lắp hai cánh tay, âm thanh có chút đau đớn nhưng tràn đầy cam chịu nói.


“Hài lòng! Rất hài lòng…” Lạc Nam gật đầu, bước đến bên cạnh, bàn tay vỗ vỗ vai Ưu mặc như tán thưởng.


“Đa tạ công tử khích lệ, không biết người là gì giữa Long tộc và Thiên Đình…” Ưu Mặc miễn cưỡng rặn ra một nụ cười, đến cuối cùng vẫn còn muốn thăm dò loáng thoáng cụ thân phận của Lạc Nam.


Lạc Nam khóe miệng treo nụ cười, bất chợt gương mặt trở nên sắt bén, lạnh lùng quát:

“Bất quá ngươi vẫn phải chết!”

“Đồ Long Đệ Tứ Chưởng – Song Long Chưởng!”

Theo tiếng Long Ngâm vang trời, Nghịch Long Lực cuồn cuộn chuyển động, phá thể mà ra, cấp tốc hình thành hai con Nghịch Long oai phong lẫm liệt, sát khí đằng đằng, không nói hai lời lao vút mà ra…

Trong lúc chúng nó bay ra, vô số Tiên Khí tồn tại trong không gian đột ngột như được triệu hoán, vui mừng hớn hở lao vào thân thể Lạc Nam, thông qua Long Lực Đỉnh chuyển hóa thành Long Lực, đem sức mạnh bên trong Song Long Chưởng một lần nữa tăng vọt…

“Kim Nhi, chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam có chút giật mình, hắn chưa hiểu vì sao Tiên Khí bỗng nhiên hỗ trợ mình, chẳng lẽ là?

“Không sai, với thân phận Khí Vận Chi Tử…ngay cả Linh Khí hay Tiên Khí, hoặc bất kỳ một loại Khí nào khác cũng sẽ sinh lòng hảo cảm đối với công tử, chủ động hỗ trợ ngươi trong lúc chiến đấu cùng kẻ thù!” Kim Nhi gật mạnh đầu đáp.


RỐNG RỐNG…

Tiếng hai con Nghịch Long hư ảnh gầm lên cực độ, sức mạnh đề thăng khiến chúng nó như uống chất kích thích, bay thẳng đến Ưu Mặc.


“Ngươi thật hèn hạ!” Ưu Mặc sắc mặt trở nên khó coi vô cùng, hắn vừa nghe lời Lạc Nam phế đi hai tay, cần thời gian khôi phục, hiện tại lại bị đánh lén, sao có thể không phẫn nộ?

Đáng tiếc phẫn nộ thì phẫn nộ, Khí Vật Chi Tử thật sự tác động quá lớn, khiến Lạc Nam từ đầu đến cuối chiếm hết mọi ưu thế, áp đảo hoàn toàn.


Hai con Nghịch Long đúng với cái tên Song Long Chưởng thô bạo xuyên thấu thân thể Ưu Mặc, một trước và một sau.


PHỐC…

“Đây rốt cuộc là lực lượng gì? so với Chân Long Lực vừa rồi còn…khủng bố hơn?” Ưu Mặc miệng phun máu đỏ, lục phủ ngũ tạng nát be nát bét, trọng thương càng thêm nặng nề.


Song Long Chưởng, chưởng thứ tư bên trong Đồ Long Thập Bát Chưởng, uy lực sánh ngang Ất Cấp Cực Phẩm, dù Chân Tiên Viên Mãn như Ưu Mặc ở thời kỳ toàn thịnh nếu trúng phải cũng chỉ còn nửa cái mạng, huống hồ vừa bị mất đi hai tay?

Sở hữu huyết mạch Nghịch Long, tính cách làm việc của Lạc Nam đã có phần tà tà chính chính.


Đối với kẻ thù, hắn sẽ bất chấp mọi thủ đoạn, dù sao nếu đối phương không chết thì chính là hắn chết, chẳng cần cái gọi là hành vi của chính nhân quân tử…


“Mặc kệ người này có thân phận gì, trước hết báo cho chủ nhân!” Ưu Mặc trong lòng quyết tâm, một khối ngọc bài đột ngột xuất hiện trước mặt hắn.


Ưu Mặc đã bị cụt tay nên dùng miệng hướng đến Ngọc Bài, muốn đem nó cắn nát.


Chỉ là trong một thoáng chốc, không gian xung quanh Ưu Mặc đột ngột vô duyên vô cớ siết chặt một chút, sền sệt như đầm lầy, khiến động tác của hắn chậm chạp lại.


Lạc Nam nhân cơ hội đó, đem Ngọc Bài đoạt lấy, nhét vào Nhẫn Trữ Vật, chặt đứt đường lui của Ưu Mặc.


“Chuyện gì vừa xảy ra?” Ưu Mặc kinh dị hét ầm lên, vì sao không gian vô duyên vô cớ gây phiền phức cho hắn, uất ức đến cực điểm a…

Chính thức lâm vào tuyệt vọng, Ưu Mặc biết mạng này khó thoát rồi, mặt mũi xám như tro tàn…

“Khí Vận Chi Tử…” Lạc Nam một mặt ngưng trọng lẩm bẩm trong miệng bốn chữ này, vừa rồi rõ ràng là không gian đang trợ giúp hắn.


Nhận thức càng sâu năng lực của Khí Vận Chi Tử, càng cảm thấy nó thật sự khủng bố rất khó để hình dung.


Những việc tưởng chừng như rất nhỏ đến từ Khí Vận Chi Tử tác động, nhưng lại thay đổi ván cục một cách quỷ dị như vậy…

“Ta chỉ có thể làm Khí Vận Chi Tử một thời gian ngắn đã chiếm thế nhiều như vậy…những tên Khí Vận Chi Tử thật thụ kia, sẽ còn kinh khủng đến mức nào? Nếu ngày sau đắc tội với bọn hắn thì sao đây…” Lạc Nam hít sâu một hơi, cố gắng dẹp bỏ lo xa trong lòng.


Ánh mắt chuyển xuống Ưu Mặc đang thê thảm ngồi trên mặt đất, một cái Chân Long Trảo hướng đỉnh đầu đối phương tàn nhẫn chụp xuống.




Chúc mọi người ngủ ngon :D

...


...E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: nguyenphuochau12t2@gmail.
Com

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ.
(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn!




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận