Con Đường Bá Chủ


Hoa Ngọc Phượng vừa mới từ quá trình lĩnh ngộ trận pháp tỉnh táo trở lại, nhìn thấy cảnh tượng Lạc Nam cùng chúng nữ tạo nên hỗn loạn, nhất thời sắc mặt đỏ bừng khẽ gắt một tiếng…

Bất quá nhìn thấy một đám thân thể trần truồng mềm yếu vô lực mềm nhũn nằm trên thảm cỏ, mà nam nhân của nàng vẫn bộ dạng thần thanh khí sảng, quái vật khổng lồ giữa hai chân không có dấu hiệu mỏi mệt, Hoa Ngọc Phượng cũng phải đỏ cả mặt…

Nam nhân này ra ngoài một chuyến, khi trở về đã lợi hại như vậy rồi hả?

Nhất long chiến quần phượng, vẫn là kim thương bất bại…

“Phượng Nhi, suy nghĩ thất thần cái gì?” Lạc Nam cười hì hì tiến đến, thân thể lực lưỡng không trói buột đem nàng bế lên, bàn tay đã chụp đến một gò bồng đào trước ngực nàng xoa nắn xoa nắn, nhất thời chỉ cảm thấy đầy ắp trong tay, mềm mại thoải mái.


Nhìn thấy dung nhan xinh đẹp có chút kiêu ngạo bẩm sinh của nàng, hắn sắc tâm đại động…

Sau khi luyện hóa Nghịch Long Huyết Mạch, nhu cầu về chuyện này của Lạc Nam đã gần như không có giới hạn, đến bao nhiêu cân bấy nhiêu, chẳng qua ngày thường áp chế lại mà thôi.


“Hừ!” Hoa Ngọc Phượng yêu kiều hừ một tiếng, nhìn thấy cảnh tượng bạch nhật tuyên dâm phía trước nàng đã sớm động tình, thân là phu thê cũng không rụt rè cái gì, bàn tay mềm mại thò xuống nắm lấy côn thịt nhầy nhụa nước nhờn của hắn bắt đầu vuốt ve.


“Phượng Nhi, nơi này của nàng hình như lại lớn!” Lạc Nam cười tủm tỉm cảm nhận xúc cảm nơi bầu ngực thê tử, hắn đối với thân thể mỗi người các nàng rất quen thuộc, lập tức nhận ra sự khác biệt.


“Thích không?” Hoa Ngọc Phượng liếc mắt, nàng trước đây vẫn là thiếu nữ, hiện tại đã qua nhiều năm tu luyện trong Gia Tốc Trận, thân thể đương nhiên có sự chuyển biến, trở nên thành thục hơn rất nhiều, hương vị mỹ phu nhân không khác Yên Nhược Tuyết chúng nữ là bao.


“Rất thích!”

Lạc Nam cúi đầu xuống hôn lấy đôi môi anh đào thơm ngát của nàng…

Hoa Ngọc Phượng động tình phối hợp, từng kiện y phục trên thân rất nhanh đã bị lột xuống, để lộ cơ thể dụ nhân đến mức trí mạng.


Lạc Nam không khách khí đem nàng đè xuống thảm cỏ, thân thể áp lên trên…



“Ưm…phu quân, sướng…thiếp sướng!”

Không biết qua bao lâu, theo những tiếng rên rỉ đầy tiêu hồn của Hoa Ngọc Phượng, Lạc Nam chạy nước rút những cú nhấp cuối cùng, côn thịt cự đại ra vào trong cô bé của nàng.


“Á, chết thiếp rồi…”

Hoa Ngọc Phượng chỉ cảm thấy toàn thân như sắp rả rời, hương vị tiêu hồn đến tận xương cốt, từng dây thần kinh trở nên mụ mị, run lên bần bật sau đó lên đến đỉnh cao.


“Bảo bối, ta ra!”

Lạc Nam rốt cuộc gồng mình bắn mạnh, đem u cốc mềm mại nhầy nhụa hồng hào của nàng lắp kín, một cổ dương tính nóng hổi phun trào, đem vô số sinh mệnh bắn vào bên trong.


Nữ nhân thở hổn hển nằm cuộn tròn trong lòng ngực nam nhân, mà nam nhân cũng tràn đầy thỏa mãn liếm láp vuốt ve từng tấc da thịt ửng hồng của nàng…

“Hừ…hừ…hừ, chẳng trách các tỷ muội bị chàng làm cho thê thảm như vậy!” Hoa Ngọc Phượng đứt quảng nói, tìm một tư thế nằm thoải mái trong lòng hằn, lười biếng nghỉ ngơi.



“Các nàng là yêu tinh mê người như vậy, ta không có chút bản lĩnh làm sao hàng phục?” Lạc Nam cười ha hả, bế Hoa Ngọc Phượng xuống Cực Lạc Suối kỳ cọ tắm rửa, ngón tay lại ở khe thịt mềm tại hai chân nàng trêu chọc.


Hoa Ngọc Phượng hài lòng tận hưởng hắn chiều chuộng, thời gian chung đụng của phu thê hai người không nhiều, nàng trân trọng từng giây phút.


Hồi lâu sau, Lạc Nam ôm Hoa Ngọc Phượng nằm ngửa xuống bên cạnh chúng nữ, Cơ Nhã cùng Cơ Băng lấy lại chút sức, buông bỏ ngượng ngùng tìm đến giữa đôi chân hắn, hé ra hai đôi mộng tươi mát, đầu lưỡi trơn mềm liếm láp làm sạch côn thịt.


“Hít!”

Lạc Nam hít sâu một hơi sảng khoái, trong lòng tràn ngập cảm động vuốt ve mái tóc mượt mà của hai nữ, bản thân hắn biết tính cách các nàng vốn thanh lãnh lạnh lùng, nên chưa bao giờ chủ động yêu cầu hai tỷ muội cùng lúc phục vụ mình.


Nào ngờ Cơ Nhã và Cơ Băng tự nguyện làm như vậy, với tính cách của các nàng đã rất khó có được.


“Hai bảo bối, phu quân rất mãn nguyện!” Lạc Nam thư thái thở ra một hơi.


“Chuyện các tỷ muội làm được cho chàng, bọn thiếp cũng có thể làm được!” Cơ Nhã cùng Cơ Băng ôn nhu liếc mắt nhìn lên, hai dung nhan hoàn mỹ giống nhau như đúc càng gia tăng tình thú.


“Sướng nhất tên hôn quân như chàng!” Hoa Ngọc Phượng nhìn thấy bộ dạng đắc ý của hắn cười mắng một tiếng.


“Hắc hắc, Phượng Nhi…nghiên cứu Trận pháp kia thế nào rồi?” Lạc Nam thật sự đắc ý, cảm giác chinh phục dâng trào, bên dưới tận hưởng tỷ muội Cơ Nhã chăm sóc, bên trên bắt đầu bàn chuyện chính sự.


Hắn cảm giác bản thân mình ngày một bị mấy thê tử làm cho hư hỏng, bất quá hắn không ngại…hư hỏng đối với nữ nhân của mình là thiên kinh địa nghĩa.


“Với tu vi Chiến Trận Sư của thiếp chưa đủ trình độ tự mình bố trí nên Tứ Phương Vô Phá Trận phạm vi rộng lớn như vậy!” Hoa Ngọc Phượng cắn cắn môi nói.


Mặc dù nàng đã nhìn ra nguyên lý vận hành của Tứ Phương Vô Phá Trận, nhưng để bố trí được nó đòi hỏi một nguồn năng lượng kết tụ trận văn quá mức khổng lồ, Hoa Ngọc Phượng không thể đáp ứng được.


Lạc Nam nghe vậy hơi nhíu mi, hắn cũng biết việc này có chút quá sức đối với thê tử, nhưng Tứ Phương Vô Phá Trận chính là con bài để phòng ngự trước đám Dạ Lang Tiên Tinh, nằm trong kế hoạch sắp tới của hắn, rất quan trọng.


Hoa Ngọc Phượng thấy Lạc Nam suy tư, nhoẻn miệng cười tươi nói: “Thật ra nếu có vật dẫn thích hợp, thiếp có thể bố trí ra nó, bất quá việc này cần chàng và các tỷ muội phối hợp!”

“Vật dẫn? nàng mau nói!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe.


Chiến Trận Sư thông thường có thể dùng Linh Lực để chuyển hóa thành Trận Văn trực tiếp bố trí ra trận pháp, nhưng với một số Trận Pháp quá mức cao cấp yêu cầu nguồn năng lượng khổng lồ, thứ cần chính là vật dẫn có thể bù đắp vào số năng lượng đó.


Hoa Ngọc Phượng hít sâu một hơi nói: “Tứ Phương Vô Phá Trận chính là Trận Pháp mô phỏng theo hư ảnh của tứ đại thần thú: Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ, để bố trí nên một hệ thống phòng ngự gần như tuyệt đối, Độ Kiếp Kỳ muốn phá nó là chuyện không thể!”

“Vật dẫn thiếp cần chính là máu của tứ đại thần thú, đương nhiên nếu không có thì dùng máu của loài khác để thay thế, điều kiện là sức mạnh của chúng không kém quá xa so với Tứ Đại Thần Thú mà Tứ Phương Vô Phá Trận yêu cầu!” Hoa Ngọc Phượng mỉm cười nói.



Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, lập tức hiểu rõ lời nói của nàng, hắn cười tự tin:

“Dùng máu của Nghịch Long thay cho Thanh Long, dùng máu Kim Ô thay cho Chu Tước, dùng máu Kim Sát Bạch Hổ đại diện cho Bạch Hổ, về phần cái gì có thể thay cho Huyền Vũ đây?”

Hậu Cung có hắn là Nghịch Long, Nguyệt Kỳ là Kim Ô, Nam Cung Uyển Dung đang bế quan luyện hóa Kim Sát Bạch Hổ, thiếu nhất chính là Huyết Mạch thiên về phòng ngự mạnh mẽ như thần thú Huyền Vũ.


“Thiếp cũng đang bâng khuâng vấn đề này, dùng máu của loài khác cũng được nhưng chỉ sợ uy lực trận pháp không được hoàn thiện!” Hoa Ngọc Phượng lòng mang lo lắng nói.


“Dùng Thái Cổ Long Tượng thay cho Huyền Vũ, khả năng phòng ngự của nó chỉ kém Huyền Vũ một chút mà thôi!” Kim Nhi hiếm thấy lên tiếng góp ý.


Lạc Nam giật mình, Thái Cổ Long Tượng là Huyết Mạch của Băng Linh Nhi, vội vàng đem chuyện này kể lại với Hoa Ngọc Phượng.


“Có thể thử xem! Có Nghịch Long Huyết của nàng, tin chắc Tứ Phương Vô Phá Trận sẽ rất kinh khủng!” Hoa Ngọc Phượng hưng phấn gật mạnh đầu.


“Được rồi, vậy trước hết chờ các nàng xuất quan là bắt tay vào bố trí!” Lạc Nam cười ha ha, xoay người xuống kéo lấy Cơ Nhã cùng Cơ Băng ôm vào trong ngực.


Với thể trạng của hắn các nàng dùng miệng có đến sang năm cũng không xuất được, chỉ có thể ra vào nơi chật hẹp kia mà thôi.


Lạc Nam lần nữa mang thương lên ngựa, chúng nữ đã sớm lấy lại chút sức tiếp tục tham gia náo nhiệt…

Linh Giới Châu lại tiếp tục bị bầu không khí dâm mị lan tỏa…



Lạc Nam không có quá nhiều thời gian cho ôn nhu hương, sau vài ngày bên trong Gia Tốc Trận cùng chúng nữ bạch bạch, hắn biết cũng nên là lúc trang bị lại vũ trang cho các nàng.


Ví dụ như Cự Mỹ Anh đã bị đập nát Cự Khiên, Diễm Điệp Tình nhường Huyết Mạch Thanh Phong Dực Long cho Á Liên Nga, Pháp Linh Trượng của Hoa Thanh Trúc bị nện nát bấy, cùng rất nhiều pháp bảo khác bị hư tổn trong trận chiến lần này…

Các nàng cần được bù đắp xứng đáng…

Gọi mấy nữ Tô Nhan, Băng Phỉ Phỉ, Liễu Thi Cầm toàn bộ tụ hợp, Lạc Nam mặt dày bỏ qua ánh mắt liếc xéo có phần vừa thẹn vừa giận của các nàng.


Hiển nhiên tình cảnh nhất long chiến quần phượng không thoát khỏi ánh mắt của bất kỳ ai trong Linh Giới Châu…

Tên này bạch nhật tuyên dâm, ân ái cũng không biết vào trong cung điện, thật sự tức chết các nàng.


Lạc Nam giả vờ không nhìn thấy, hắn tự nhiên cùng chúng nữ ngồi xoay vòng một chỗ, mở ra Cửa Hàng May Mắn…

“Keng, thành công mở ra Cửa Hàng May Mắn, Điểm Danh Vọng còn lại: 92 tỷ!”


“Hít!” Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, xoa xoa con mắt mình, có chút không dám tin tưởng…

92 tỷ con số khủng bố, đây là lần đầu tiên hắn sở hữu lượng Điểm Danh Vọng kinh khủng như vậy, hơn hai tháng hôn mê bất tỉnh…đây là lần duy nhất kiểm tra Cửa Hàng, bị con số khủng bố này làm cho chấn động.


Bất quá rất nhanh Lạc Nam nghĩ đến nguyên do, không nói việc chúng nữ ở Việt Long Tinh thu về lượng lớn Điểm Danh Vọng, chỉ riêng hắn đại náo Huyết giới khiến một đám Huyết Hoàng Tộc không làm được gì đã đủ vang danh Huyết giới, thu được số lượng Điểm Danh Vọng khổng lồ không có gì lạ.


Chưa kể lần này hắn làm anh hùng, hầu như cứu vớt Tu Chân Giới, Điểm Danh Vọng vẫn đang ổn định tăng lên theo thời gian.


“Hì hì, sau nhiều lần tích lũy, công tử chỉ cần sử dụng 19 tỷ Điểm Danh Vọng tiếp theo, Cửa Hàng May Mắn sẽ tiến hành nâng cấp!” Kim Nhi cười tươi rói thông báo nói.


Lạc Nam nghe vậy sắc mặt nghiêm túc, Cửa Hàng nâng cấp, đồng nghĩa đẳng cấp vật phẩm hắn mua được sẽ càng cao cấp hơn, Cực Cấp không còn là vật hiếm lạ.


“Tiểu Nam, sư phụ Kim Nhi lại gửi đồ tốt cho bọn thiếp sao?” Chúng nữ thân thể vẫn còn có chút yếu nhược, nam nhân này như một đầu man ngưu vậy, các nàng liên thủ lại cũng không phải đối thủ trên giường của hắn.


“Ta vẫn chưa rõ sư phụ gửi đến thứ đồ gì, các nàng chờ một chút!” Lạc Nam gật đầu nói, mở ra Cửa Hàng May Mắn, hắn quyết tâm phải dùng đến con số 19 tỷ để nâng cấp Cửa Hàng.




Đúng lúc này, Thủy Tích Quân, Thiên Diệp Dao, Vương Y Vận bất chợt tiến đến, nhìn Lạc Nam cùng chúng nữ mở miệng cảm tạ nói:

“Đa tạ Hậu Cung cứu mạng, chúng ta cả đời không dám quên!”

Lạc Nam nhìn lên, phát hiện ánh mắt của Vương Y Vận và Thủy Tích Quân có chút trốn tránh không dám nhìn trực tiếp hắn, ngay cả Thiên Diệp Dao bịt chặt đôi mắt cũng biểu lộ có phần thẹn thùng.


Hiển nhiên tình cảnh nhất long độc chiến quần phượng để lại ấn tượng không nhẹ trong lòng mấy người các nàng rồi.


Lạc Nam nhìn ba nàng mỉm cười hỏi: “Các nàng muốn ra ngoài?”

Tam nữ gật đầu, mặc dù ở trong Linh Giới Châu này rất an toàn, Thiên Diệp Dao thậm chí còn mong nằm vùng càng lâu càng tốt, bất quá thế lực của các nàng còn ở bên ngoài, chưa thu xếp ổn thỏa sẽ không cảm thấy yên tâm.


Lạc Nam cũng hiều đạo lý đó, Hải Cung, Đa Bảo Các và Thiên Sơn Tiên Cảnh chưa giàn xếp ổn thỏa, đặc biệt là Hải Cung và Đa Bảo Các vẫn chưa tiến đến Băng Thiên Đại Lục, về phần Tinh Linh Đảo đã có Á Liên Nga tranh thủ đi giàn xếp.


Lạc Nam không dây dưa dài dòng, từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra ba miếng ngọc đưa cho tam nữ, mỉm cười nói:

“Ngọc này chứa đựng một tia hồn lực của ta, các nàng gặp chuyện chỉ cần bóp nát nó, ta sẽ lập tức cảm ứng được!”

Tam nữ nhìn hắn với biểu lộ khác nhau, Vương Y Vận ánh mắt có chút phức tạp, Thiên Diệp Dao cười toe toét, mà Thủy Tích Quân lại là mặt vô biểu tình.


Bất quá không ai từ chối ý tốt của Lạc Nam, trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng như hiện tại, giả vờ khách khí chính là hành vi ngu xuẩn.


Nhìn thấy ba nàng nhận lấy miếng ngọc, Lạc Nam ý niệm vừa động, đem ba người phóng xuất.


“Ta cũng muốn ra ngoài!” Nhìn thấy tam nữ biến mất, Á Hy Thần lập tức có cảm giác không quen, vốn nơi này có nàng và tam nữ không phải người thuộc Hậu Cung, hiện tại lập tức chỉ còn mình nàng, cảm giác toàn thân không được tự nhiên.


“Nàng ra ngoài làm gì? Tinh Linh Đảo đã có Liên Nga di dời rồi!” Lạc Nam trừng mắt nhìn.



“Thế ta ở nơi này làm gì?” Á Hy Thần hỏi ngược lại hắn.


“Ta có kế hoạch giúp nàng mạnh hơn…” Lạc Nam nghiêm túc nói.


“Chúng ta là gì của nhau?” Á Hy Thần nhìn thẳng vào mắt hắn, phong thái nữ vương ngạo kiều vô cùng.


“Ta…”

Lạc Nam nghẹn họng nhìn trân trối, nhất thời chưa biết đáp trả ra sao, chẳng lẽ nói nàng quá xinh đẹp nên ta muốn nàng?

Chúng nữ sắc mặt quỷ dị nhìn một màn này, bất chợt tiểu nha đầu Á Nhi chạy vọt đến ôm lấy bắp đùi Lạc Nam làm nũng nói:

“Lạc Nam thúc thúc, ngươi làm phụ thân ta có được hay không?”

“Phốc!”

Lạc Nam cùng Á Hy Thần cùng lúc phun ra ngoài…

“Khanh khách”

Chúng nữ ôm bụng cười sặc, các nàng làm sao có thể không nhìn ra hai người này tình trong như đã mặt ngoài còn e?

Một bên là mỹ nhân, một bên là anh hùng…anh hùng lần này ra tay cứu vớt mỹ nhân, phong thái tuyệt đỉnh lấy sức một mình ngăn cơn sóng dữ, nếu nói trái tim của Á Hy Thần mấy nữ không rung động là giả.


Mỹ nữ xinh đẹp có thể hấp dẫn nam nhân, nhưng nam nhân xuất chúng làm sao lại không phải đối tượng mỹ nhân nhắm đến?

Có thể nói sau một trận chiến này, Lạc Nam đã trở thành tình nhân trong mộng của vô số nữ tử, Á Hy Thần dù là nữ vương Tinh Linh cũng không ngoại lệ.


Á Hy Thần dù cao cao tại thượng đến đâu, thì nàng vẫn là một nữ nhân, một người đã làm mẹ.


Nàng có hảo cảm với Lạc Nam từ trước vì hắn anh tuấn lỗi lạc, thiên phú siêu quần, lại đối xử với Á Nhi tận tình như người một nhà, cô con gái này của nàng luôn toàn lực đẩy thuyền, hiện tại lại trúng chiêu anh hùng cứu mỹ, sao có thể không sinh ra tình cảm?

Bất quá thời gian hai người tiếp xúc với nhau quá ít, tình cảm ấy vẫn chưa chín muồi mà thôi.


Bị Á Nhi và trúng nữ nháo một trận, Á Hy Thần gương mặt đỏ bừng, bất quá không tiếp tục đòi ra ngoài nữa, đến bên cạnh Diễm Nguyệt Kỳ ngồi xuống.


Hắn muốn nàng mạnh hơn, nàng sao lại không muốn?

Hồ Khinh Vũ nhìn xem một màn này, biết lại có người rơi vào hoàn cảnh giống mình, nhất thời không biết nên vui hay buồn.


Lại vô thức nhớ đến cảnh tượng hoang đường của hắn và mấy nữ nhân trước đó, trong lòng khẽ gắt một ngụm, gò má đỏ bừng, âm thầm mắng chửi:

“Hôn quân dâm tặc!”



Chúc mọi người ngủ ngon




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận