Một tháng rất nhanh lại qua đi…
Bên trong Linh giới Châu, thân ảnh nữ tử áo trắng, gương mặt tinh xảo hoàn mỹ như thiên thần hơi động, đôi mắt đẹp của giai nhân hé mở, mang theo một tia khiếp người kiếm khí như có thể trảm rơi vạn vật…
Lĩnh ngộ một môn Thiên Cấp Kiếm Pháp cộng thêm vô số linh khí hấp thu trong thời gian dài như bùng nổ trong cơ thể, kéo theo tu vi của nàng đề thăng đáng kể…
Tam giai Viên Mãn…
Tứ giai Sơ Kỳ…
Tu vi của nàng rốt cuộc sánh ngang Nguyên Anh sơ kỳ tu sĩ nhân loại thì dừng lại…
Ánh mắt lóe lên, Tinh Ngân Song Kiếm đột ngột xoay tròn quanh thân thể uyển chuyển ấy một vòng như xu nịnh chủ nhân của chúng…
Bạch Tố Mai thu hồi song kiếm, gương mặt thoáng hiện một tia yêu thương, nàng rất nhanh chú ý đến Mộc kén đang kết chặt…
“Chủ nhân…” Nàng hé mở môi thơm thủ thỉ, âm thanh mang theo vô tận nhớ mong…
Biết chủ nhân đang tu luyện, tạm gác nhung nhớ trong lòng, không quấy rầy đến hắn…
Lúc này, Bạch Tố Mai rốt cuộc chú ý đến ngồi cạnh nàng Mộc Tử Âm, nhìn bộ dạng đối phương rõ ràng đang lĩnh ngộ công pháp...
“Là tỷ muội mới sao?” Bạch Tố Mai lẩm bẩm một tiếng, bước đến nơi Cơ Băng đang ngủ say, thấy vẻ mặt hồng nhuận an tường của nàng, yên tâm gật đầu…
“Bể nước nóng thật đẹp…” Nàng hai mắt lóe sáng nhìn Cực Lạc Suối, không kịp chần chờ, cởi bỏ toàn thân y phục, để lộ thân thể trắng tinh khôi mê người, eo nhỏ như rắn nước, ngực to mông cong, mang theo một tia thành thục của thiếu phụ, bước xuống làn nước ấm…
“Hừ”
Thoải mái hừ nhẹ một tiếng, tinh thần mệt mỏi vì bế quan thời gian dài như được rột rửa một cách kỳ diệu, thậm chí vì tu vi tăng nhanh trong thời gian ngắn mà tâm cảnh vốn không mấy ổn định cũng dần được cải thiện…
“Thật thần kỳ” Bạch Tố Mai vui thích, hai chân chuyển đổi thành đuôi rắn dài, trong bộ dáng xà nữ bơi lượn trong hồ…
“Chíp chíp” Âm thanh kỳ quái thu hút ánh mắt Bạch Tố Mai…
Nàng theo hướng âm thanh nhìn qua, chỉ thấy một tiểu gia hỏa có bộ lông bạch tử xen lẫn, vừa như sư tử vừa như đại bàng đang ngâm mình trong bể, bộ lông thấm nước ướt sủng khiến đôi cánh của nó trở nên nặng nề, sắp chìm xuống nước…
“Chíp chíp” Gia hỏa đáng thương hướng nàng cầu cứu…
Bạch Tố Mai mĩm cười, nàng cảm nhận được tên này cũng có ký khế ước cùng Chủ nhân, thò tay bế lấy hắn…
“Ồ, là giống cái sao?” Bạch Tố Mai thú vị lẩm bẩm, gia hỏa này to hơn cún con một chút, hai mắt linh động lanh lợi tròn xoa nhìn nàng…
Như nhận ra trước mắt là đại tỷ, Tiểu Sư mở mắt tròn xoe, gật gật cái đầu nhỏ như chào hỏi…
Thời gian qua nó ăn Dưỡng Thú Đan Lạc Nam cho không ít, tu vi đã đạt đến Nhị giai Viên Mãn yêu thú, bộ dạng cũng lớn hơn lúc đầu một vòng…
“Nhanh lớn hơn một chút, còn theo chủ nhân chinh chiến thiên hạ” Bạch Tố Mai xoa đầu nó căn dặn…
“Chíp” Tiểu Sư ngoan ngãn gật mạnh đầu…
Đúng lúc này, theo một cỗ khí tức bùng phát, Mộc Tử Âm hé mở đôi mắt đẹp, tu vi của nàng tạm thời khôi phục lại Nguyên Anh Trung Kỳ…
Tất cả là do linh khí bên trong Linh Giới Châu đề thăng, khiến việc hấp thu Linh Khí của nàng gia tăng không ít, tu vi cũng khôi phục khá nhanh…
“Thật thần kỳ công pháp” Mộc Tử Âm hé môi mộng cảm thán, Long Tiên Thánh Điển thật quá mức ảo diệu, nhất là việc giúp nữ nhân hình thành Tiên Khí trong cơ thể, điều này vượt quá phạm trù công pháp trong cảm nhận của nàng…
“Tên ngốc này, thứ quý giá như vậy cũng lập tức truyền cho ta, không sợ ta lật lọng sao?” Nàng nhếch môi lẩm bẩm, bất quá cảm giác ngọt ngào trong lòng không sao che giấu được…
Cũng như Bạch Tố Mai, Mộc Tử Âm rất nhanh phát hiện sự thay đổi của Linh Giới Châu…
Nàng phức tạp nhìn Mộc Kén đang không ngừng thu nạp Linh Khí kia, hiển nhiên nhận ra hắn và đồ đệ mình đang luyện hóa Dị Mộc…
Hít sâu một hơi dẹp loạn suy nghĩ trong đầu, Mộc Tử Âm rốt cuộc chú ý đến Bạch Tố Mai đang mĩm cười nhìn mình thân thiện…
Hơi mất tự nhiên gật đầu xem như đáp lại đối phương, Mộc Tử Âm biết đây là nữ nhân của hắn, trong lòng nhất thời ngổn ngang trăm mối…
“Chào tỷ tỷ, muốn tắm cùng sao?” Bạch Tố Mai thân thiện mĩm cười, trong lòng thầm khen ngợi vẻ đẹp chín muồi của đối phương…
Mộc Tử Âm hơi do dự, bất quá cuối cùng không cản trở được dụ hoặc của suối nước nóng, cởi bỏ Y phục trên người, bước xuống làn nước ấm…
“Muội gọi Bạch Tố Mai, tỷ tên là gì?” Bạch Tố Mai thu hồi đuôi rắn, bước đến bên nàng làm quen hỏi…
“Theo lý ta nên gọi cô là tỷ tỷ mới phải, ta gọi Mộc Tử Âm” Nàng gật đầu đáp lễ nói…
“Tỷ muội chúng ta ai lớn ai nhỏ không quan trọng, đều là người đàn bà của chủ nhân không phải sao?” Bạch Tố Mai nhoẻn miệng cười…
Bị nụ cười thánh thiện của đối phương khiến bản thân hoảng hốt, Mộc Tử Âm vẫn nêu lên thắc mắc:
“Chủ nhân?”
“Đúng rồi, muội bản thể là yêu thú, đã ký kết khế ước cùng chủ nhân” Bạch Tố Mai không sao cả nói…
“Hừ, muội đáng yêu như vậy, sao có thể gọi chủ nhân chứ, quá thiệt thòi cho muội” Mộc Tử Âm căm giận bất bình…
“Hì hì, là muội thích như vậy, chàng ấy cũng cảm ứng được thông qua khế ước nên ngầm chấp nhận” Bạch Tố Mai lè lưỡi nhí nhảnh đáp…
“Muội thật là…hắn quả thật có phúc” Mộc Tử Âm cảm thán…
“Không…là muội có phúc khi gặp chàng, nếu không có chàng…” Bạch Tố Mai nhớ lại chuyện cũ, đem từ lúc gặp Lạc Nam kể hết cùng nàng…
Mộc Tử Âm thở dài trong bụng, trách không được Tố Mai này xem nam nhân đáng ghét kia như sinh mạng của mình vậy…
“Vậy còn tỷ? tỷ sao lại gặp được chủ nhân?” Bạch Tố Mai thăm hỏi…
Nhìn ánh mắt chân thành của nàng, Mộc Tử Âm không nỡ từ chối, đem mọi chuyện gần đây kể hết cho nàng…
“Huhu, tỷ tỷ thật đáng thương” Bạch Tố Mai nghe xong mếu máo nói, nàng đồng cảm ôm chặt đối phương như an ủi…
Mộc Tử Âm như gập tri kỷ trong đời, cũng thoáng sụt sịt…
“Bất quá gặp được chủ nhân, từ nay về sau tỷ sẽ thật hạnh phúc!” Nghĩ đến Lạc Nam, Bạch Tố Mai mĩm cười nói…
“Hừ, các ngươi thật tin tưởng nam nhân trăng hoa như hắn?” Mộc Tử Âm tức giận, nghĩ đến đồ nhi của mình mù quáng yêu người này, hiện tại lại thêm nha đầu Bạch Tố Mai này.
“Tỷ cũng vậy mà, không phải sao?” Bạch Tố Mai lấp lánh ánh mắt hỏi…
“Ta…” Mộc Tử Âm nghẹn lời, quả thật nếu không có tình cảm với nam nhân này, nàng thà chết còn hơn để kẻ không yêu xâm nhập…
“Haizz, xem ra kiếp trước chúng ta nợ hắn” Mộc Tử Âm thở dài một tiếng, ngã người trong làn nước ấm, nhắm lấy đôi mắt đẹp…
…
Lại nữa tháng trôi qua…
Trước hai đôi mắt tò mò mong đợi, Kén Mộc rốt cuộc nứt vỡ, lại hoàn toàn tiêu tán một cách vô hình…
Bên trong kén, hai thân ảnh trần truồng tay nắm tay, bộ phận sinh dục kết hợp chặt chẽ,…
Khí tức linh lực của cả hai đột ngột kéo lên…
Nữ nhân biểu hiện rõ rệch nhất…
Vốn chỉ là Trúc Cơ Viễn Mãn nàng đột ngột vượt qua hai cảnh giới lớn, đạt đến tận Nguyên Anh Sơ Kỳ chi cảnh…
Ba mắt cùng lúc mở ra, hai người yên lặng nhìn nhau…
Chợt, trong đôi mắt người thiếu nữ ngấn ngấn lệ quang, ngã người vào ngực nam nhân, vừa hạnh phúc vừa khóc rống nói:
“Chàng thật đáng ghét, sao lại đem phần lớn lực lượng của Phệ Thiên Mộc truyền cho muội, chàng không nghĩ cho mình sao? huhu”
“Cho nàng khác gì cho ta? Phu thê chúng ta vốn là nhất thể a” Lạc Nam cười cười vỗ lưng nàng...
Hắn biết nàng còn lo lắng tu vi theo không kịp các nữ nhân khác của mình, nên sau khi thành công Tụ Đỉnh, Lạc Nam bèn đem tất cả lực lượng còn lại truyền cho nàng, để tu vi nàng có sự đột phá mạnh mẽ trong thời gian ngắn…
“Hức, thiếp yêu chàng chết mất, phu quân ơi phu quân” Lý Trúc Loan chỉ có thể rên rỉ nỉ non, chồm người dậy muốn hôn vào môi hắn…
“E hèm” Âm thanh khàn giọng của một nữ nhân vang lên, Lý Trúc Loan xấu hổ vùi mặt vào ngực hắn…
“Hừ, xú nha đầu, dám cùng hắn khi dễ ta, xem sau này ta làm sao thu thập ngươi?” Mộc Tử Âm ra vẻ giận dỗi nói, nhưng nhìn thấy đồ nhi đột phá lớn trong thời gian ngắn, trong lòng hạnh phúc không kém nàng, xem ra các nàng quả thật chọn không sai nam nhân a…
Mà Lạc Nam lúc này cũng chú ý đến hai nàng bên cạnh, hắn buông Lý Trúc Loan cho Mộc Tử Âm, giang rộng vòng tay ôm Tố Mai vào lòng ngực…
“Chủ nhân, thiếp nhớ chàng” Nàng siết chặt lấy thân thể trần truồng của hắn thủ thỉ nói…
Nghe âm thanh êm ái ngọt ngào của nàng, Lạc Nam thỏa mãn vô hạn khen ngợi nói: “Bảo bối của ta làm tốt lắm, không ngờ đã đạt đến Tứ giai rồi”
“Tất cả là nhờ có chàng, Chủ nhân, thiếp muốn lắm rồi, cho thiếp” Bạch Tố Mai lè lưỡi liếm đầu vú hắn, bàn tay mềm mại đã nắm lấy dương căn nóng hỏi kia…
“Tuân lệnh lão bà” Lạc Nam bế thóc nàng lên, cõng lên lưng hắn…
Lại vòng đôi tay rộng ôm lấy đôi sư đồ tuyệt phẩm kia, trước sự la hét thất thanh của các nàng, lao xuống bể tắm…
Đại chiến ba trăm hiệp tiếp tục, một nam tam nữ, xuân sắc không sao tả xiếc…
Lại bảy ngày trôi qua…
Mộc Tử Âm thành công khôi phục đến Nguyên Anh Viên Mãn tu vi, mà tâm cảnh của Lý Trúc Loan vì đột phá quá nhanh cũng ổn định lại trước công hiệu thần kỳ của Cực Lạc suối, Bạch Tố Mai được cày cấy mảnh ruộng lầy lội lâu ngày, dung nhan càng thêm tỏa sáng…
Lạc Nam lúc này đang ngồi cạnh tam nữ, để mặc các nàng vui vẻ trò chuyện, hắn mở ra Cửa Hàng May Mắn…
Xem năm loại vật phẩm vừa xuất hiện, Lạc Nam lập tức điểm mua một kiện Địa Cấp Y phục có tên: Thanh Trúc Hoàng Y, tặng cho Lý Trúc Loan trước ánh mắt vui sướng hạnh phúc của nàng…
Lại mua thêm một bình Dưỡng Nhan Đan, số Điểm Danh Vọng của Lạc Nam rốt cuộc đã gần cạn kiệt…
Lạc Nam lúc này quay sang nhìn tam nữ nghiêm túc nói:
“Ta đã để Huyết Linh Tam Kiệt thành công trốn thoát, mặc dù khi đó có che giấu diện mạo, nhưng phần lớn vũ kỹ thi triển đã để đối phương biết được, ngày sau hành tẩu trên giang hồ sẽ gặp nhiều hạn chế…”
Tam nữ nghe hắn nói nghiêm trọng, cũng bắt đầu suy nghĩ, Mộc Tử Âm đầu tiên lên tiếng nói:
“Với tính cách có thù tất báo của Huyết Linh Tông, chỉ sợ đã cho người điều tra hành tung của chàng trên phạm vi lớn, nếu không may để lộ sơ hở sẽ lập tức lâm vào nguy hiểm”
“Chàng sau này hành tẩu giang hồ mang theo Tố Mai và Trúc Loan bên cạnh, nếu gặp xung đột nhỏ cứ để hai nàng ấy ra tay giải quyết, gặp phiền phức lớn thiếp sẽ xuất hiện cứu viện”
“Chuyện này vừa tránh để lộ vũ kỹ của chàng, vừa để bọn thiếp có cơ hội rèn luyện” Lý Trúc Loan cũng gật đầu phụ họa nói…
Lạc Nam gật đầu nói tiếp: “Cứ làm theo ý các nàng, bất quá hiện tại ta đã có Thiên Mộc Đỉnh, Huyết Linh Tam Kiệt không thể lường được ta sở hữu Mộc hệ linh căn, sau này ta cũng có thể dùng Mộc hệ vũ kỹ mà không lo lộ ra sơ hở,…”
Nhắc đến chuyện này, tam nữ cũng âm thầm cảm thán nam nhân nhà mình khủng bố, hiện tại hắn đã sở hữu Bốn loại linh lực khác nhau, chỉ sợ toàn bộ đại lục tìm không ra người thứ hai…
“Đó cũng chỉ là kế hoạch tạm thời, chàng cũng cần nhanh chóng bổ sung Vũ Kỹ mới, khi sử dụng cũng không sợ người Huyết Linh Tông chú ý…” Bạch Tố Mai lên tiếng nói…
“Tố Mai muội nói đúng, ở đây thiếp có hai loại Mộc hệ vũ kỹ, chàng muốn luyện hay không?” Mộc Tử Âm lên tiếng hỏi thăm…
Lạc Nam cảm động, bất quá lại lắc đầu cười nói: “Ta còn Vũ kỹ dự phòng, cộng với Sâm Lâm Vạn Trượng lần trước lấy được từ Mộc Hào, tạm thời không cần, hơn nữa khi thành công gia nhập Thánh Linh Học Phủ, dù là Huyết Linh Tông cũng không dám động đến ta”
Thời gian Thánh Linh Học Phủ chiêu sinh ngày càng gần, chỉ còn không đến một năm thôi, thấm thoát mà hắn đã đến thế giới này hơn một năm rồi, hồng nhan tri kỷ có không ít, thân phận cũng biến hóa nghiêng trời lệch đất…
Nhẹ nhàng cảm khái một tiếng thế sự vô thường a…
Lạc Nam âm thầm suy nghĩ, lần trước chiến đấu cùng Huyết Linh Tam Kiệt đã để lộ Hỏa Phượng, Thổ Hùng, Đại Hồng Cước.
Khoảng thời gian tới hắn sẽ hạn chế sử dụng ba loại vũ kỹ này nơi có người…
Về phần Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ tốc độ vận hành quá nhanh, lại thêm Áo Choàng Bóng Tối gia trì cùng Địa Chiến Ngoa phụ trợ, tin tưởng đối phương cũng không nhìn thấu, không cần lo lắng khi sử dụng…
“Xem ra vẫn là Vũ Kỹ của ta còn hơi hạn chế a” Lạc Nam cảm khái nói, trong lòng hướng hệ thống hạ lệnh:
“Tiến hành triệu hoán Thiên Cấp Vũ Kỹ đi”
.