Nhìn thấy Tứ Linh vậy mà lấy sức bốn con ngăn cản thất đại thiên tài đã hóa thành bản thể của Hải Yêu Cung, sắc mặt Vô Lượng Quân đám người nhất thời trở nên cực kỳ khó coi…
Ở đâu ra cái quái thai Ngọc Hải, khả năng nắm giữ Tứ Linh Vệ Hồn không kém chút nào so với Thú Võ Thiên Tôn, điều đó chẳng lẽ nói…chỉ một loại Vũ Kỹ đã sánh ngang bảy vị Ất Tiên Viên Mãn cấp cường giả?
Cái này…cũng quá kinh khủng đi.
Phải biết tổng thể nhân số, Vô Lượng Hải Các chỉ có Vô Lượng Quân và đôi huynh đệ song sinh, Đạo Huyền Tông có thất đại Thiên Tài, Hải Yêu Cung cũng là có bảy đại Yêu Thú.
Nhân số tổng cộng mười bảy.
Vậy mà Tứ Linh Vệ Hồn đã ngăn cản trong đó bảy người, Lạc Nam độc chiến mười người còn lại…
Nghĩ đến đây…Vô Lượng Quân tham lam chưa từng có, thầm nghĩ chỉ cần mình đạt được Tứ Linh Vệ Hồn Thuật, chẳng phải ở trong hàng ngũ đệ tử hạch tâm của Vô Lượng Hải Các lọt vào top đầu, thậm chí sánh ngang Thiếu Các Chủ?
Nếu Lạc Nam biết suy nghĩ của Vô Lượng Quân sẽ buồn cười lắc đầu, tên này đúng là ếch ngồi đáy giếng, Tứ Linh Vệ Hồn Thuật vì đâu mạnh như vậy? còn không phải bởi vì nhiều loại Dị thuộc tính liên kết tạo nên? Còn không phải vì Hồn Lực của Lạc Nam quá mức tinh khiết?
Nếu Tứ Linh Vệ Hồn Thuật rơi vào tay Vô Lượng Quân, hắn có đủ điều kiện thi triển cả bốn Tứ Linh cùng lúc xuất hiện hay không đã là một vấn đề rồi, càng đừng nói đến Vô Lượng Quân chẳng hề sở hữu một Dị thuộc tính nào, Tứ Linh Vệ Hồn vào tay Vô Lượng Quân chẳng khác nào làm nhục uy danh của nó.
Chính vì yêu cầu hà khắc như vậy…nên Tứ Linh Vệ Hồn không được đánh giá quá cao về đẳng cấp, dù sao thì những loại Vũ Kỹ đa dụng mà phần lớn tu sĩ đều có thể sử dụng sẽ được ưu ái hơn so với Vũ Kỹ khó nhằn như Tứ Linh Vệ Hồn.
Tuy nhiên, một khi Tứ Linh lọt vào tay yêu nghiệt phù hợp tất cả điều kiện như Lạc Nam…nó sẽ tỏa sáng chói mắt, không thua bất kỳ Vũ Kỹ nào.
Lúc này Hỏa Phượng tàn sát bừa bãi, Mộc Quy vững vàng như sơn, Thổ Hùng oai phong dũng mãnh, Kim Hổ tàn sát bừa bãi…
Tứ Linh xuất, trực tiếp đem bảy đại thiên tài Hải Yêu Cung khổ đến không tả nổi…tương tự cái giá phải trả chính là Tiên Lực trong cơ thể của Lạc Nam bị rút đi một cách chóng mặt, các tôn Đại Đỉnh phải hoạt động hết công sức mới duy trì được Tứ Linh ở trạng thái mạnh mẽ như thế.
Lúc này đây…đổi lại một Chân Tiên nào khác thi triển Tứ Linh, chúng nó tồn tại được trong thời gian vài phút đã là không tệ rồi, đừng mong chiến đấu lâu dài như hiện tại.
“Mau! Chỉ cần các ngươi giết chết Ngọc Hải, Tứ Lính sẽ tự động biến mất!”
Con Bạch Tuộc bị Lôi Hỏa Phượng Hoàng dùng một cánh tràn ngập Lôi Hỏa dữ dội quất bay, sắc mặt tái mét hướng đám người Vô Lượng Quân gào rống.
Các ngươi còn ở đó kinh ngạc cái rắm, không thấy Hải Yêu Cung đang bị ăn hành hay sao?
“Lấy các ngươi mười người nếu không giết được Ngọc Hải, cả đám cắm đầu đi chết đi!” Một tên Hải Yêu Cung thiên tài cũng buộc phải rống giận.
Đối thủ của tên này là Mộc Quy, cái cảm giác chính mình ngưng tụ vô số Tiên Lực đánh ra như hòn đá nhỏ chìm vào đáy biển cực kỳ khó chịu, chưa kể con Mộc Quy kia lại còn phản chấn lại công kích của hắn, đáng ghét vô cùng.
“Không cần các ngươi nhắc nhở đâu!” Đạo Huyền Tông bảy người sắc mặt tối sầm, Kiếm Ý ngập trời gào thét, Lôi Kiếp oanh minh dữ dội không chút lưu tình hướng Lạc Nam trấn xuống.
“Vô Lượng Chỉ!”
Đôi huynh đệ song sinh của Vô Lượng Hải Các chân đạp không trung, bàn tay liên tục điểm xuống đầu Lạc Nam, vô số Kim Hệ Tiên Lực hình thành sát chỉ ngập trời bao phủ sát ý, liên miên bất tuyệt.
“Hừ!”
Đứng trước hai bề thọ địch, Lạc Nam hừ một tiếng…Hắc Ngục Kiếm đang chém Vô Lượng Quân không lùi mà tiến, Lập Ngục hiên ngang nện thẳng qua tầng tầng Vô Lượng Thuẫn.
PHỐC…
Rốt cuộc, Hắc Ngục Kiếm không chút lưu tình nện thẳng vào lòng ngực Vô Lượng Quân, đem tên thiên tài cao cao tại thượng này như giẻ rách đập bay ra ngoài, ở trên không trung vừa điên cuồng phún máu vừa dùng ánh mắt khó tin nhìn Lạc Nam.
“Tên này điên rồi?”
Đây là ý nghĩ của Vô Lượng Quân lúc này, vốn hắn nghĩ Lạc Nam sẽ phải tạm ngừng công kích mình để ngăn chặn Lôi Kiếp do Đạo Huyền Tông và Vô Lượng Chỉ do Vô Lượng song sinh đánh xuống.
Vậy mà Lạc Nam điếc không sợ sung, chấp nhận ăn hai loại công kích kia để một Kiếm quất bay hắn?
Vô Lượng Quân không lường trước được, càng không nghĩ Lạc Nam sẽ điên cuồng đến thế.
Mà lúc này…từng tia Lôi Kiếp khủng bố và Vô Lượng Chỉ rốt cuộc phô thiên cái địa hạ xuống, bao phủ toàn bộ đỉnh đầu…
Ở trạng thái này…dù muốn né tránh đã không kịp nữa rồi.
Bất quá Lạc Nam lại chưa hề có ý định né tránh, khóe miệng hắn cười nhạt…Trấn Ma Đài xuất hiện trong tay, không chút do dự ném lên không trung…
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trấn Ma Đài cấp tốc biến lớn, chỉ thoáng chốc đã như một ngọn núi nhỏ xoay tròn trên đỉnh đầu, đem Lạc Nam bao phủ vào bên dưới.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Lôi Kiếp cuồng nện, Vô Lượng Chỉ oanh tạc…
Trấn Ma Đài vẫn sừng sững không chút tỳ vết, thay Lạc Nam đón nhận hầu hết các loại công kích…
Nó là Vương Cấp Pháp Bảo, công kích của đám người Đạo Huyền Tông lúc này chỉ giới hạn phạm vi bên dưới Ngọc Tiên, đương nhiên không làm gì được nó.
Trấn Ma Đài là pháp bảo chuyên dùng để nện đập người khác một cách thô bạo, khả năng phòng ngự của nó đương nhiên cũng cực kỳ kinh khủng, Lạc Nam có Vương Cấp Pháp Bảo, không tận dụng chính là ngu ngốc.
“Phốc!”
Vô Lượng Quân thấy tình cảnh này tức giận đến phun một ngụm máu tươi, hắn quên mất Ngọc Hải còn có một kiện Vương Cấp Pháp Bảo này.
“Ngục Thần Kiếm Pháp đệ nhị thứ - Hộ Ngục Trảm!”
Lạc Nam thừa thắng xông lên, đạt đến Chân Tiên Viên Mãn khiến chiến lực của hắn đề thăng trên diện rộng, một Kiếm thứ hai của Ngục Thần Kiếm Pháp rốt cuộc hiện thế.
ONG ONG ONG…
Hắc Ngục Kiếm toàn thân rung lên, vô tận hắc khí từ trong nó luân chuyển…một hư ảnh khủng bố bao phủ trong ngọn lửa, như quái vật bước ra từ địa ngục hiện hữu thế gian…
TRUUUUUUUUUUUUUUUUUU
Có tiếng tru chấn động cửu u địa ngục vang vọng đất trời, hư ảnh sau lưng Lạc Nam ngày càng ngưng thực…
Đó là một con Ngục Khuyển Tam Đầu, hình dạng như chó sói, ba cái đầu hung hăng và khát máu, toàn thân bao phủ bên trong Đế Diễm uy nghi, ánh mắt miệt thị quần hùng, ngạo nghễ thương sinh…
Địa Ngục Tam Đầu Khuyển, chính là Thần Thú trấn giữ chốn U Minh, được mệnh danh là quái vật canh giữ cổng địa ngục, thủ hộ Địa Ngục…
Một kiếm thứ hai của Ngục Thần Kiếm Pháp, chính là mô phỏng theo hình thức chiến đấu của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển khi gác cổng địa ngục sáng tạo mà thành…
Mang tên Hộ Ngục Trảm!
Một kiếm vừa ra, hư ảnh Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ngửa đầu lên trời gầm thét, ánh mắt mang theo sát khí ngập trời khóa chặt lấy thân ảnh Vô Lượng Quân…
“Không…không…làm sao có thể?”
Vô Lượng Quân đáy quần ướt át, hư ảnh con Ma Thú này quá mức dữ tợn, quá mức đáng sợ, trấn nhiếp tâm linh của hắn, khiến sắc mặt hắn lúc đỏ lúc xanh, chiến ý mất sạch không dám chống lại chút nào
Đây cũng là một trong những khả năng đến từ Thú Thần Hộ Ngục Trảm, dùng hư ảnh của Địa Ngục Tam Đầu Khuyển phá vỡ chiến ý của địch nhân, dồn đối phương vào chỗ chết.
TRUUUUUUUUUUUUUU
Tiếng tru dài vang vọng vân tiêu, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển theo một kiếm của Lạc Nam phá không mà đến, mang theo ngập trời lực lượng không chút vô tình nện thẳng vào Vô Lượng Quân…
“Ngươi đừng qua đây…” Vô Lượng Quân hoảng sợ ném ra một kiện Pháp Bảo…
VÙ VÙ VÙ…
Pháp Bảo cấp tốc biến lớn, nhanh chóng đem thân thể Vô Lượng Quân thủ hộ vào bên trong…
Đây là một tòa Tường Thành kiên cố và vững trải, mặc dù không quá to lớn…nhưng trên vách thành là các trận văn huyền ảo lấp lánh, khả năng phòng ngự cực kỳ kinh người.
Lạc Nam vừa nhìn lập tức nhìn ra đây là một kiện Pháp Bảo kiến trúc đạt đến Ngọc Cấp, Vô Lượng Quân không hổ là thiên tài của Vô Lượng Hải Các, ngay cả đồ vật hiếm hoi như vậy hắn cũng sở hữu.
Bất quá đối diện tường thành cao lớn, Hắc Ngục Kiếm trong tay Lạc Nam rung rẩy càng thêm hưng phấn, càng thêm dữ dội…
RỐNG…
Địa Ngục Tam Đầu Khuyển gầm to, Hắc Ngục Kiếm không chút lưu tình nện lên tường thành, điên cuồng công phá…
ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Ma sát dữ tợn khiến tia lửa liên miên bất tuyệt phát ra, Trận Pháp bên trên tường thành rung rẩy dữ dội, có dấu hiệu băng liệt rồi…
“Bạo cho ta!”
Thô bạo nhất kích, trong ánh mắt tái mét của Vô Lượng Quân, Hắc Ngục Kiếm bạo phát, hư ảnh Trấn Ngục Tam Đầu Khuyển bạo tạc…
RĂNG RẮC…
Từng thành nổ tung, lực lượng cự đại đem Vô Lượng Quân bao phủ, hắn lại một lần nữa như tấm giẻ rách bay ra ngoài, máu thịt be bét…
“Mau cứu Vô Lượng Quân!” Vô Lượng song sinh huynh đệ sắc mặt đại biến, ra vẻ ngưng trọng quát:
“Vô Lượng Chưởng!”
Phô thiên cái địa chưởng ấn ầm ầm tụ hội, nhưng lực đạo công kích lại yếu nhược đi mấy phần, Vô Lượng Quân luôn là kình địch của bọn hắn tại Vô Lượng Hải Các, trong các cuộc thi tranh đoạt tài nguyên tu luyện đại chiến luôn luôn kịch liệt.
Nếu lần này loại bỏ được hắn, cũng là một cọc chuyện tốt.
Mà Đạo Huyền Tông bảy tên thiên tài ánh mắt nhìn nhau, lấp lóe một cái…bọn hắn và Vô Lượng Hải Các vốn là quan hệ cạnh tranh, có điên mới toàn lực giúp thiên tài của đối phương thoát nạn.
Nghĩ nghĩ, bảy người chỉ ra tay cho có lệ…
Và thế là, Vô Lượng song sinh huynh đệ và bảy tên thiên tài Đạo Huyền Tông cùng lúc trở nên ăn ý một cách ngoài kế hoạch, ra vẻ công kích vào Trấn Ma Đài, lại làm sao cũng không thể đánh lui nó.
“Khốn kiếp…ta xxx con mẹ chúng mày!”
Vô Lượng Quân đã sớm phát hiện tình huống không đúng, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, đám đồng bọn vậy mà vẫn chưa dùng toàn lực để cứu hắn?
Rõ ràng là muốn dồn hắn vào chỗ chết.
“Tao cùng chúng mày chết trùm!” Vô Lượng Quân phẫn nộ đến cực điểm, ánh mắt lóe lên vẻ điên cuồng.
Hắn muốn khôi phục tu vi Ngọc Tiên để phá hủy Bí Cảnh này…
Chỉ bất quá, như đã dự kiến từ trước…Lạc Nam làm sao cho Vô Lượng Quân cơ hội?
Trong lúc tiếp cận, Ôn Hồn Liên bảy cánh cấp tốc xoay tròn, Ất Hồn tụ hội…Hồn Lực phô thiên cái địa bao phủ mà ra, trực tiếp oanh tạc vào đầu Vô Lượng Quân:
“Định Hồn!”
“Nhiếp Hồn!”
Nếu là trước đây…Vô Lượng Quân có lẽ còn có thể chống lại một chút Hồn Lực của Lạc Nam công kích.
Nhưng hiện tại Lạc Nam đã có tu vi Ất Hồn, Linh Hồn tinh khiết và mạnh mẽ vượt xa thường thức…
Mà Vô Lượng Quân cũng chỉ đang là Ất Tiên Viên Mãn tu vi, không phải một Hồn Tu chân chính, lập tức trúng chiêu.
Thân thể của hắn định trụ trên không trung, ánh mắt ngơ ngác mơ màng…hai loại Hồn Kỹ quá mức bá đạo trực tiếp đoạt quyền khống chế cơ thể của Vô Lượng Quân.
“Chết!”
Lạc Nam cười lên ha hả, lúc này trên tay xuất hiện một thanh Cự Kiếm đỏ rực như máu, lưỡi kiếm sắt lẹm bùng nổ sát cơ…
Chính là Lạc Hồng Kiếm.
“Có trách thì trách ngươi sống quá tệ hại, ngay cả một người bằng hữu đáng tin cậy cũng không có, ngay cả đồng môn cũng muốn hại chết ngươi!” Lạc Nam khinh bỉ cười gằn.
Đơn giản mà thô bạo, Lưỡi Kiếm đỏ thẳm lóe lên…đầu của Vô Lượng Quân đã lìa khỏi cổ…
“Đoạt Hồn!”
Không cho tên này một chút cơ hội trở mình nào, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lóe lên vận chuyển, Linh Hồn của một vị Ngọc Tiên cấp tốc bị Lạc Nam hấp thu.
Đẳng cấp của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn lại tăng thêm một chút…
“Ngọc Tiên Hậu Kỳ sao?” Lạc Nam cười nhạt, tu vi của Vô Lượng Quân vậy mà là Ngọc Tiên Hậu Kỳ, sánh ngang với Đại Trưởng Lão của một cái Ngọc Cấp Thế Lực.
Phải biết Vô Lượng Quân chỉ là đệ tử hạch tâm mà thôi, đã sánh ngang Đại Trưởng Lão của Ngọc Tiên Môn các loại, có thể thấy Vương Cấp thế lực có nội tình sâu như thế nào.
“Quân!”
Chứng kiến Vô Lượng Quân cái chết, Vô Lượng huynh đệ cực kỳ “bi thiết” rống lên một tiếng…nghiến răng nghiến lợi nhìn Lạc Nam uy hiếp nói:
“Ngọc Hải, sư phụ của Quân chính là Thất Trưởng Lão Vô Lượng Hải Các chúng ta, hàng thật giá thật Tiên Vương Sơ Kỳ cường giả, ngươi vậy mà dám giết hắn?”
Mà Đạo Huyền Tông bảy người, ở trong mắt cũng xuất hiện ý cười…
Vô Lượng Quân chết, bọn hắn không hề sợ hãi…bởi vì sắc mặt của Lạc Nam ở phía đối diện đã trở nên tái nhợt.
Hiển nhiên để giết một kẻ như Vô Lượng Quân, “Ngọc Hải” đã tiêu tốn khá nhiều Tiên Lực rồi.
Nghĩ đến đây Vô Lượng huynh đệ cùng Đạo Huyền Tông bảy người cảm thấy quyết định của mình là cỡ nào sáng suốt…
“Vô Lượng Quân…mạng của ngươi dùng để suy yếu kẻ thù, chết cũng đáng rồi…yên tâm! Chúng ta nhất định báo thù cho ngươi!”
Đạo Huyền Tông và Vô Lượng song sinh huynh đệ đương nhiên không biết Lạc Nam là một cỗ máy với nguồn năng lượng gần như vô hạn…
Theo suy nghĩ của bọn hắn, tên này thi triển Tứ Linh Vệ Hồn Thuật nhất định tiêu tốn rất nhiều Tiên Lực, lại thêm vừa giết đi Vô Lượng Quân lại tiêu hao một mớ, thực lực còn lại chưa được nửa phần.
Mà Lạc Nam cũng cực kỳ phối hợp với suy nghĩ của bọn hắn, sắc mặt hắn trở nên tái nhợt, hô hấp nặng nề, ánh mắt mơ màng, lòng ngực phập phồng lên xuống vì thở dốc…
Mặc dù hắn đã cố gắng “che giấu” vẻ mệt mỏi rất tốt, khuôn mặt cũng bình thản vô cùng, nhưng làm sao qua được ánh mắt “sáng suốt” của Đạo Huyền Tông đám người?
Lạc Nam trong lòng có chút buồn cười, nếu Đạo Huyền Tông bảy tên thiên tài và Vô Lượng song sinh huynh đệ đã “phối hợp” để hắn tiễn Vô Lượng Quân lên đường.
Như vậy Lạc Nam hắn cũng không ngại “phối hợp” với bọn hắn ra vẻ sức cùng lực kiệt…
Đôi bên phối hợp, cực kỳ ăn ý…
ẦM…
Trấn Ma Đài rốt cuộc “hao hết” lực lượng bị đánh bay, Lạc Nam bất đắc dĩ đem nó thu hồi…sắc mặt ngưng trọng nhìn Đạo Huyền Tông cùng Vô Lượng song sinh đem chính mình vây lấy…
Mà nhìn dáng vẻ “Gần chết vẫn ngoan cường” của Lạc Nam, Đạo Huyền Tông cùng Vô Lượng Song Sinh ngửa đầu lên trời cười ha hả:
“Ngọc Hải…nói đi! Ngươi muốn chết như thế nào?”
...
.