Toàn trường một mặt khiếp sợ nhìn xem Lạc Cầu Bại, hay nói đúng hơn là thi thể không đầu của lão già Ngọc Tiên đang nằm dưới chân hắn…
“A, ta nhận ra thân phận của lão già kia, không phải là Thanh Sơn Lão Tổ sao? Hắn bị kẹt ở Ngọc Tiên Hậu Kỳ cả ngàn năm rồi, thực lực mạnh hơn cả ta!” Một trưởng lão của Thiên Tiên Môn sắc mặt ngưng trọng nói ra.
Toàn trường nghe vậy hít vào một ngụm khí lạnh, Thanh Sơn Lão Tổ là một vị tán tu nổi đanh ở Lam Cực Tiên Tinh, thực lực của hắn có thể sánh ngang với Đại Trưởng Lão của các Ngọc Cấp Thế Lực.
Vậy mà chỉ trong một thoáng thời gian, lại bị miểu sát rồi?
Mặc dù Lạc Cầu Bại là dùng kiếm trảm xuống đầu Thanh Sơn Lão Tổ, nhưng khiến người khác khiếp sợ chính là nữ nhân thần bí vừa thò tay ra móc lấy quả tim của Thanh Sơn Lão Tổ một cách thong dong như vậy.
Thực lực đó, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi.
“Khoan! Nữ nhân kia chỉ từ không gian nhô ra một cánh tay đã diệt sát Thanh Sơn Lão Tổ, chẳng lẽ là Tiên Vương cấp bậc cường giả?”
Nghĩ đến khả năng xảy ra, vô số người thất thanh hô lên.
Có khả năng ẩn nấp trong hư không và bảo vệ Lạc Cầu Bại một cách kinh khủng như vậy, chỉ có thể là Tiên Vương Cảnh cấp bậc cường giả.
Vô số người âm thầm suy đoán, sau đó dùng ánh mắt kính sợ nhìn về phía Lạc Cầu Bại đứng giữa đài cao kia.
Cả đám thầm nghĩ quả nhiên chỉ có những người sở hữu chỗ dựa cứng rắn mới dám làm ra hành vi điên cuồng tuyên chiến toàn bộ thiên hạ như vậy, hơn nữa còn dùng đến Vương Cấp Kiếm Pháp làm phần thưởng.
Trong lúc nhất thời, biển người nghiêm nghị, không ai còn dám xem thường Lạc Cầu Bại, cũng không ai dám ra tay cướp đoạt Vương Cấp Kiếm Pháp.
Thi thể chưa lạnh không có đầu của Thanh Sơn Lão Tổ chính là bài học xương máu…
Lạc Nam ung dung lột xuống Nhẫn Trữ Vật của Thanh Sơn Lão Tổ, một chân đá thi thể của hắn xuống đài, hành vi khinh bỉ đến cực điểm…
Sau đó hắn đảo mắt nhìn toàn trường, nhìn vẻ mặt kinh dị của đám người, âm thầm cảm thấy hài lòng.
Không uổng công mình và Thiên Vô Ảnh hợp tác ăn ý đến như vậy.
Nhìn một màn vừa rồi, vô số người sẽ cảm thấy khiếp sợ…nhưng chỉ cần hiểu tất cả thủ đoạn bên trong, sẽ cảm thấy mọi chuyện thực chất hết sức bình thường.
Thiên Vô Ảnh khi trong hình dạng Ma Đầu đủ sức chống lại Thiên Vạn Pháp, Địa Mạnh Hùng, Ngọc Chấn Lôi, Lam gia trưởng lão cùng một đám Ngọc Tiên cấp bậc, đủ thấy thực lực của nàng tương đương kinh khủng.
Lúc này đây mặc dù chưa làm chủ được toàn bộ thực lực, nhưng nhờ tu luyện Tiên Ma Cửu Chuyển trong Gia Tốc Trận đạt đến đệ nhất chuyển, khi chuyển hóa Ma Lực thành Tiên Lực ở đệ nhất chuyển, thực lực của Thiên Vô Ảnh đã sánh ngang với Ngọc Tiên Viên Mãn bình thường.
Lại thêm Lạc Nam bí mật thi triển Định Hồn quấy rối Thanh Sơn Lão Tổ trong thoáng chốc, kết hợp với Thiên Vô Ảnh dùng sức mạnh sánh ngang Ngọc Tiên Viên Mãn ra tay, không nhất kích miểu sát Ngọc Tiên Hậu Kỳ như Thanh Sơn Lão Tổ mới là chuyện lạ.
Về phần cánh tay của Thiên Vô Ảnh nhô ra tập kích Thanh Sơn Lão Tổ…đương nhiên càng không phải nàng là Tiên Vương ẩn nấp trong hư không như đám người phán đoán, mà là từ Linh Giới Châu thò ra một tay mà thôi.
Đám người đương nhiên không thể suy nghĩ đến mức độ đó, bọn hắn bị một màn Thanh Sơn Lão Tổ chết đi làm cho rung động, nào đâu còn dám đánh chủ ý cướp đoạt Vương Cấp Kiếm Pháp của Lạc Cầu Bại?
Ngay cả luôn ẩn nấp trong hư không Thiên Vạn Pháp, Địa Mạnh Hùng chúng Ngọc Tiên Viên Mãn cũng một mặt ngưng trọng, dù là bọn hắn cũng không thể một kích giết chết Thanh Sơn Lão Tổ như vậy, cường giả bảo hộ Lạc Cầu Bại không lẽ thực sự là Tiên Vương?
“Tại hạ lên lĩnh giáo một chút Lạc Cầu Bại!”
Có âm thanh từ tốn thu hút chú ý của mọi người, một thanh niên nam tử đã đạp không lên đài…đứng đối diện với Lạc Nam.
“Tại hạ Đình Vân của Đình gia!” Thanh niên hướng Lạc Nam chắp tay, tu vi Ất Tiên nhanh chóng áp chế xuống bên dưới Cực Tiên, khí tức vừa đủ sánh ngang với Lạc Nam.
Đình gia là một Ất Cấp Thế Lực tại Lam Cực Tiên Tinh, Đình Vân là công tử của Đình gia, trong hàng ngũ thiên tài ở Lam Cực Tiên Tinh mặc dù không sánh bằng Địa Ngọc Huyền, Lam gia tam kiệt đám người nhưng cũng cực kỳ có danh tiếng.
Thấy Đình Vân lên đài, không ít người tỏ vẻ hứng thú…muốn xem thử thực lực của Lạc Cầu Bại.
Nếu ngay cả Đình Vân cũng không chiến thắng được, như vậy Lạc Cầu Bại chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi.
Đình Vân nhìn thanh niên đối diện mình, sắc mặt hết sức lễ độ, trước đó rất xem thường Lạc Cầu Bại ếch ngồi đáy giếng, bất quá sau khi chứng kiến sau lưng Lạc Cầu Bại rất có thể tồn tại Tiên Vương cấp bậc cường giả bảo hộ, hắn lập tức thay đổi thái độ… khách khí lên đài tuyên chiến.
Nếu chiến thắng thì đạt được một Vương Cấp Kiếm Pháp, nếu thất bại thì cũng chẳng mất gì…ngược lại có khả năng kết giao với một vị người trẻ tuổi có bối cảnh to lớn.
Hiển nhiên trong mắt Đình Vân và vô số người lúc này, Lạc Cầu Bại rất có thể là một vị anh kiệt nào đó của Vương Cấp Thế Lực đang ra ngoài lịch luyện, chỉ có nhân vật như vậy mới dám dùng Vương Cấp Kiếm Pháp ra làm phần thưởng và có bảo kê khủng bố mà thôi.
“Tiền trao cháo múc! 500 khối Cực Phẩm Tiên Thạch!” Lạc Nam vươn tay nhàn nhạt nói.
Lạc Nam mặc kệ Đình Vân là kẻ nào, hắn không có ý kết giao bằng hữu, bởi vì con đường của hắn đi đã định trước khác biệt với đa số người, làm bằng hữu của hắn nếu không có bản lĩnh…sẽ bị liên lụy mà chết.
Đình Vân ra vẻ ung dung bình thản ném một túi Tiên Thạch vào tay Lạc Nam, trong lòng lại là đang rỉ máu.
500 Khối Cực Phẩm Tiên Thạch đủ để hắn tu luyện nửa năm thời gian, lúc này xem như chơi lớn một lần.
Lạc Nam kiểm tra lượng Tiên Thạch đã đầy đủ, khóe miệng mỉm cười gật gù:
“Ra tay đi!”
“Vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh!” Đình Vân chắp tay, quyết định trước tiên thử thăm dò thực lực của Lạc Cầu Bại, xem thử người này có đủ khả năng để ép mình đánh một cách toàn lực hay không.
Nghĩ đến đây, Đình Vân bắt đầu vận chuyển Tiên Lực, Thổ Tiên Lực cuồn cuộn dâng trào, bắt đầu ngưng tụ công kích.
Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc, hắn không có thời gian để kéo dài dây dưa, càng không có thời gian để thăm dò cái gọi là thực lực.
Tốc…
Theo một âm thanh kỳ lạ vang lên, Tốc Biển triên khai, thân ảnh Lạc Nam đã lập tức biến mất, xuất hiện bên trên đỉnh đầu Đình Vân.
“Cái gì?”
Đình Vân và vô số người sắc mặt kinh hãi, tốc độ này quá nhanh.
“Thổ Tiên Giáp!” Đình Vân lập tức biết gặp phải đối thủ, nhanh chóng thi triển Vũ Kỹ phòng ngự, Thổ Tiên Lực từ mặt đất cấp tốc tụ hội, tạo thành một kiện áo giáp bảo vệ cơ thể.
Đáng tiếc mọi thứ đã muộn…khi Đình Vân muốn thăm dò thực lực của Lạc Nam từ yếu đến mạnh, đã định trước kết cục của hắn.
“Đại Địa Chấn!”
Lạc Nam sắc mặt lạnh lùng, hư ảnh Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ gào thét hiện thế, như một tôn thủ hộ thần ngạo nghễ đứng sau lưng.
Uy mãnh, khổng lồ, dữ dội…đó là những từ dùng để miêu tả Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ.
Nó vừa xuất hiện, Hoang Mạc Điêu Linh như gặp phải thần minh, biển các rung rẩy, Thổ Tiên Lực cuồn cuộn mà về.
“Dị Thổ?” Sắc mặt toàn trường biến sắc.
RỐNG…
Thổ Tiên Lực ầm ầm ngưng tụ, Lạc Nam thân thể như một khỏa đạn pháo, mang theo Cổ Hùng Trấn Ngụ Thổ nện thật mạnh xuống sa mạc.
ẦM ẦM ẦM!
Võ Đài chấn động, thung lũng hình thành, vố số cát đá bị ép trồi lên trên…đại địa hình thành vô số khe nứt dữ tợn.
Mà Đình Vân ở trong phạm vi Địa Chấn, chỉ cảm thấy một cổ dư ba khủng bố trực tiếp oanh tạc lên trên cơ thể.
Thổ Tiên Giáp nhanh chóng nát vụn.
PHỐC…
Đình Vân cảm thấy trời đất quay cuồng, lục phủ ngũ tạng kịch chấn, thân thể bị oanh tạc văng ra ngoài lọt vào biển cát.
Hồi lâu sau, hắn mới chật vật trồi lên, sắc mặt tái nhợt rời khỏi Võ Đài, hiển nhiên đã không còn khả năng chiến đấu.
Đại Địa Chấn là Ngọc Cấp Vũ Kỹ mà Ngọc Tiên Môn chuẩn bị cho Ngọc Hải làm quà tặng Địa Tiên Môn trong lần xem mắt Địa Ngọc Huyền…bị Lạc Nam ăn chặn mất.
Ngọc Tiên Môn đã toàn diệt, Lạc Nam sử dụng đến Đại Địa Chấn cũng không lo bị bại lộ thân phận.
Toàn trường sắc mặt ngưng trọng, không trách Đình Vân thua oan…cùng là Thổ hệ tu sĩ, mà Lạc Cầu Bại lại sở hữu Dị Thổ, chênh lệch thực lực khá lớn.
“Người tiếp theo!” Lạc Nam ý niệm vừa động, khống chế Thổ Hệ Tiên Lực đem võ đài phục hồi, thản nhiên mở miệng nói.
“Không phải thiên tài của Ngọc Cấp Thế Lực, khó là đối thủ của kẻ này!” Vô số người cho ra đánh giá trong lòng.
“Đến lượt ta!” Có âm thanh ngạo nghễ vang lên, Lạc Nam sắc mặt cổ quái nhìn kẻ vừa lên đài.
Một thanh niên tay cầm Đại Đao dữ dội, Thổ Tiên Lực gào thét vang trời…không phải Lam Minh, một trong Lam Gia Tam Kiệt của Lam gia sao?
“Cho ngươi!” Lam Minh cười nhạt ném một túi 500 khối Cực Phẩm Tiên Thạch.
Đối với thiên tài của Lam gia như hắn, 500 khối Cực Phẩm Tiên Thạch không phải quá mức quý trọng.
Lạc Nam trong lòng âm thầm buồn cười, ba huynh đệ Lam gia liên thủ dùng thực lực mạnh hơn còn bị hắn đánh chạy, trận chiến này thật sự không có chút tính khiêu chiến nào.
Lam Minh lại là đang thèm thuồng nhìn Vương Cấp Kiếm Pháp, trong lòng ngứa ngáy, hận không thể lập tức chiếm được.
Đừng tưởng Lam gia tu luyện Thủy Hệ Đao Pháp mà cho rằng Vương Cấp Kiếm Pháp không hữu dụng với bọn hắn.
Nếu lúc này Lam gia sở hữu Vương Cấp Kiếm Pháp, tin tưởng cả đám sẽ lập tức từ bỏ Đao Pháp thường tu mà chuyển sang Kiếm Pháp.
Đương nhiên nếu không muốn tu luyện, dùng Vương Cấp Kiếm Pháp mang ra đấu giá cũng thu về khối tài sản kết xù cũng được.
Chỉ bất quá có một điều đám người vẫn chưa được biết, mà Lạc Nam cũng chẳng có ý định nói ra.
Thanh Liên Kiếm Pháp chỉ dành cho nữ nhân hoặc nam nhân đã tự cung tu luyện…việc này sẽ khiến giá trị của nó có phần không sánh bằng các công pháp ngang hàng khác.
“Ra tay đi!” Lạc Nam nhìn Lam Minh gật đầu nói.
“Dị Thổ mà thôi…để ta lĩnh giáo một chút sự lợi hại của nó!” Lam Minh nhếch miệng mỉm cười, Đại Đao trong tay siết chặt.
Có Đình Vân làm tấm gương, hắn sẽ không ngu xuẩn thăm dò thực lực của đối thủ, vừa ra tay chính là sử dụng toàn lực.
“Thủy Triều Hộ Thân!”
Dòng nước hình thành tường dòng thủy lưu bao bọc cơ thể, gia tăng sức phòng ngự của Lam Minh lên rất nhiều.
Phòng thủ đã xong, hắn lập tức thi triển công kích.
“Nhất Đao Đại Hồng Thủy!”
Thủy Hệ Tiên Lực cuồn cuộn trào dâng, Đại Đao trong tay gầm thét dữ dội, sóng lớn sau lưng Lam Minh nhanh chóng cuộn trào, như đại hồng thủy đủ sức nghiền ép tất cả mà đến.
Một Đao này chém ra, không ít Ngọc Tiên gật đầu tán thưởng, Lam Minh không làm nhục uy danh của Lam gia, đánh ra được tinh túy của Thủy Hệ Đao Pháp.
Đao Pháp có nhiều hướng tu luyện khác nhau, có chú trọng cương mãnh, có đề cao sắt bén, cũng có kẻ lựa chọn tốc độ…
Đao Pháp của Lam gia chính là thuộc dạng Đao Pháp thiên về sức mạnh, mượn nhờ uy lực của một cơn sóng thần để trảm ra, đè ép mọi đối thủ.
Trước Đao khí ngập trời cùng mênh mông biển nước đang đổ ập xuống, sắc mặc Lạc Nam từ đầu đến cuối vẫn luôn bình thản…
Ngũ Sắc Lôi Đình trên thiên không ầm ầm vang vọng, từng tia từng tia lôi vân vờn quanh cơ thể Lạc Nam như đang xu nịnh hắn…
“Ngũ Sắc Lôi Kiếp?” Đám người quan chiến một lần nữa cảm thấy bất ngờ.
Đừng thấy Đạo Huyền Tông sở hữu đến tận Lục Sắc Lôi Kiếp thì xem nhẹ, thực chất sự hiếm hoi của Lôi Kiếp không kém so với thiên địa dị vật, dù là tại Vương Cấp đỉnh tiêm thế lực như Đạo Huyền Tông, đệ tử đủ tư cách sở hữu Ngũ Sắc Lôi Kiếp trở lên cũng không nhiều.
Lạc Hồng Kiếm cự đại được Lạc Nam vác trên vai, Lôi Kiếp gào thét hòa vào thân Kiếm, đứng giữa biển lôi như một tôn chiến thần.
“Hộ Ngục Trảm!”
HÚUUUUUUUUUUUUUUUUUU
Có tiếng tru dài lạnh lẽo âm u chấn động lòng người, hư ảnh một con quái thú dữ tợn ngửa đầu gào thét giữa thiên không, toàn thân nó được bao phủ bởi Lôi Kiếp dữ tợn, ba cái đầu mang theo xiềng xích nặng nề, ánh mắt tràn đầy sát khí có thể chấn nhiếp tâm linh người khác.
Lạc Nam vung tay, Lạc Hồng Kiếm kịch chấn…một Kiếm vô tình trảm xuống.
RỐNG…
Tam Đầu Trấn Ngục Khuyển gầm thét mà ra, mang theo sức mạnh nặng nề của một thủ hộ thần nơi Địa Ngục.
Trước một trảm này, thiên địa dị biến…Kiếp Lôi cuồn cuộn thành dòng, gia tăng sức mạnh cho Hộ Ngục Trảm.
XOẸT…
Trong ánh mắt khó có thể tin của Lam Minh, một kiếm kia bá đạo không cách nào để hình dung, hư ảnh Tam Đầu Trấn Ngục Khuyển cùng với kiếm khí đầy trời hung hăng xé rách biển lớn mênh mông đến từ Nhất Đao Đại Hồng Thủy.
Đại Hồng Thủy tưởng chừng nặng nề và dữ dội lúc này lại như một lớp màn mỏng manh bị con quái thú xuyên qua, dễ dàng đem nó xé rách.
PHỐC…
Tam Đầu Trấn Ngục Khuyển xuyên thấu thân thể Lam Minh, Ngũ Sắc Lôi Kiếp điên cuồng xâm nhập vào cơ thể Lam Minh, Thủy Triều Hộ Thân đã trở nên tán loạn, Lam Minh sắc mặt tái nhợt phun một ngụm máu tươi, ngã quỵ xuống đất.
“Không xong!”
Hai tên Lam gia trưởng lão sắc mặt đại biến, nhanh chóng lao vọt lên Võ Đài.
BÙM!
Trong ánh mắt khiếp sợ của đám đông, lượng Ngũ Sắc Lôi Kiếp xâm nhập cơ thể Lam Minh đột nhiên bạo tạc.
PHỤT PHỤT PHỤT…
Máu tươi đầy trời, vô số mảnh thịt vụn…Lam Minh chết đến không thể chết hơn được nữa.
“Lạc Cầu Bại, ngươi quá độc ác!” Lam gia trưởng hai người có mặt ở hiện trường ánh mắt đỏ ngầu như máu, diện mạo vặn vẹo vì phẫn nộ, hết sức khó coi.
“Lên đài tỷ thí…sống chết là chuyện bình thường, Lam Minh cũng không hề nương tay với ta, có trách chỉ trách hắn quá yếu!” Lạc Nam nhàn nhạt mở miệng.
Lam gia tam kiệt khi ở trong Bí Cảnh từng tham lam mà vây công hắn, thù này Lạc Nam sẽ không quên, lúc này có cơ hội tốt như vậy, không giết Lam Minh mới là chuyện lạ.
Lạc Nam là người trọng tình trọng nghĩa…tương tự hắn cũng là người thù dai cực kỳ, đối với kẻ thù chưa bao giờ nương tay.
Huống hồ một Đao mà Lam Minh đánh ra cũng mang theo sát khí đầy trời, rõ ràng chưa từng có lưu thủ.
Đối với người đơn thuần tỷ thí như Đình Vân, Lạc Nam sẽ đến điểm là dừng…nhưng đối với Lam Minh, hắn không ngần ngại tiêu diệt.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh, vô số người khiếp sợ thực lực của Lạc Cầu Bại, thiên tài Lam gia Lam Minh, một trong ba vị Lam gia tam kiệt được toàn thể Lam Cực Tiên Tinh công nhận, lại bị miểu sát.
“Hết Dị Thổ rồi đến Kiếp Lôi…lại thêm Kiếm Pháp khủng bố, Lạc Cầu Bại rốt cuộc có thân phận gì?” Vô số người bắt đầu suy đoán.
Lạc Nam không bận tâm đám người nghĩ gì, thản nhiên nhìn về phía hai tên Ngọc Tiên trưởng lão của Lam gia đang phẫn nộ, mở miệng hỏi:
“Muốn chiến sao? 1000 khối Tiên Thạch cho cả hai người, cùng lên đi!”
…
Chúc mọi người ngủ ngon…
...
.