Con Đường Bá Chủ


Lạc Nam thật lâu không thể bình tĩnh…

Bồng Lai Tiên Đảo so với những Bách Hoa Tông, Tinh Linh Nữ Quốc hay Hồ Tộc còn khắc nghiệt hơn…

Nam nhân chỉ cần dám bén mạng lên đảo sẽ trở thành cái xác không hồn…

Hệ Thống đây là muốn hại chết hắn?

Lạc Nam hít sâu một hơi để giữ bản thân trở nên tỉnh táo, vốn dĩ trong lần tham gia Tuyển Tử Đại Hội này, bản thân hắn đã có dự định rất tốt.


Đầu tiên là hỗ trợ Ỷ Vân, Vô Ảnh và Ngọc Huyền trở thành đệ tử của Bồng Lai Tiên Đảo, an tâm tu luyện.


Mà hắn sẽ gia nhập một trong ba Vương Cấp Thế Lực còn lại, sau khi tu luyện có thành tựu sẽ đến Bồng Lai Tiên Đảo đón Ỷ Vân và Vô Ảnh rời đi, đồng thời tặng cho Bồng Lai Tiên Đảo một số đồ tốt xem như báo đáp, sẽ không để Bồng Lai Tiên Đảo chịu thua thiệt.


Nhưng đứng trước Nhiệm Vụ của Hệ Thống lúc này, toàn bộ kế hoạch định trước đổ xuống sông biển, cả chính hắn cũng phải gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo?

Nhìn đến Nhiệm Vụ thất bại tiểu huynh đệ sẽ bị rụt mất 5cm vĩnh cửu, Lạc Nam cảm thấy nhứt cả trứng, đây là Hệ Thống muốn ép hắn mà, đưa ra trừng phạt khủng bố đến như vậy, quả thật là không có thiên lý.


“Hệ Thống làm việc luôn có đạo lý của nó, tất cả là vì để công tử nhanh chóng mạnh hơn!” Kim Nhi thấy Lạc Nam biểu tình có chút khó coi, đành phải bất đắc dĩ nói ra.


“Được rồi! có thể ở cùng Ỷ Vân với Vô Ảnh cũng tốt!” Lạc Nam hít sâu một hơi gật đầu.


Hắn và Đạo Huyền Tông, Hải Yêu Cung cũng như Vô Lượng Hải Các đều có ân oán giết đệ tử, một khi bại lộ cũng không phải chuyện tốt lành, gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo chưa hẳn là chuyện xấu.


Chẳng trách Kim Nhi không tiết lộ thông tin liên quan đến Độc Cô Ngạo Tuyết, thì ra các nhiệm vụ ngày sau của hắn sẽ liên quan đến Bồng Lai Tiên Đảo, gia nhập thế lực này chỉ là một bước khởi đầu mà thôi.


Nghĩ đến đây, Lạc Nam nhìn sang Địa Ngọc Huyền với Ỷ Vân mấy người nghiêm túc dặn dò:

“Ta tiến vào khoang Thuyền một chút, lát sau sẽ đi ra…dù có thay đổi như thế nào các nàng cũng không được tỏ vẻ kinh ngạc, có hiểu không?”

“Có chuyện gì sao?” Thấy hắn có biểu hiện cổ quái, chúng nữ nhất thời lo lắng hỏi thăm.


“Không có gì, ta sẽ gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo cùng các nàng!” Lạc Nam trịnh trọng nói.


“Phốc!”

Ỷ Vân với Thiên Vô Ảnh ánh mắt trợn tròn.


“Lạc công tử, ngươi không nói đùa!” Địa Ngọc Huyền cũng có chút dở khóc dở cười nói.


Mặc ngoài tỏ vẻ bình tĩnh nhưng đám người rất lo lắng cho Lạc Nam, việc một nam nhân muốn gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo, chỉ sợ Độc Cô Ngạo Tuyết lập tức một kiếm chém chết hắn.


“Ta có đại sự cần tiến vào Bồng Lai Tiên Đảo, các nàng không cần lo lắng ta tự có chừng mực!”

Lạc Nam bỏ lại một câu, xoay người đi vào Khoang Thuyền…


“Có Tiểu Nam ở cùng một chỗ thật tốt, hì hì!” Thiên Vô Ảnh cười tươi như hoa nói ra.


Lạc Nam muốn cùng nàng tiến vào Bồng Lai Tiên Đảo…Thiên Vô Ảnh là người mừng rỡ nhất.


Đừng thấy Thiên Vô Ảnh là muội muội của Thiên Vạn Pháp mà cho rằng nàng đã cao tuổi không đủ điều kiện tham dự Tuyển Tử Đại Hội, thực chất khi Thiên Vô Pháp trở thành Ngọc Tiên và đủ sức chiếm đoạt ngôi vị Môn Chủ Thiên Tiên Môn thì Thiên Vô Ảnh chỉ mới chào đời không lâu…tuổi tác huynh muội hai người chênh lệch cực kỳ to lớn, Thiên Vô Ảnh cũng là tầng lớp thiên tài mà thôi.


Tuổi tác còn trẻ, lại chỉ ỷ vào Lạc Nam, Thiên Vô Ảnh hận không thể lúc nào cũng treo trên người hắn…nếu phải cùng nam nhân của mình tách rời, nàng chắc chắn sẽ không vui.




Lạc Nam tiến vào Khoang Thuyền tránh xa tầm mắt của người ngoài, lại cẩn thận tiến vào Linh Giới Châu…

Mặt Nạ Thiên Diện xuất hiện trong tay hắn, ánh mắt Lạc Nam lóe lên một tia bất đắc dĩ…

“Sẽ là ai đây?”

Trong đầu Lạc Nam, từng thân ảnh tuyệt đại phong hoa, khuynh quốc khuynh thành lần lượt hiện lên…

Ngạo kiều như Diễm Nguyệt Kỳ, ôn nhu như Liễu Thi Cầm, thành thục như Mộc Tử Âm, yêu mị như Tô Mị, cao quý như Thiên Diệp Dao, trong trẻo như Tô Nhan, tinh khiết như Bạch Tố Mai, lạnh lùng như Cơ Nhã, quyến rũ như Liễu Ngọc Thanh, phong tình như Tiểu Sư, phóng khoáng như Võ Tam Nương, kiêu ngạo như Hoa Ngọc Phượng, hồng nhan họa thủy như Hồ Khinh Vũ, khí chất nữ vương như Á Hy Thần…

Đủ loại dung nhan, đủ lại khí chất phong phú đa dạng, muôn màu muôn vẻ hiện lên trong lòng Lạc Nam, làm hắn nhất thời lâm vào do dự.


Mặt Nạ Thiên Diện là Tôn Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, nó có thể mô phỏng và cải trang người đeo vào thành bất kỳ ai chỉ cần từng dùng nó quan sát kỹ lưỡng người đối diện.


Lạc Nam từng đeo Mặt Nạ Thiên Diện gặp qua tất cả nữ nhân Hậu Cung, đương nhiên hắn cũng có thể cải trang thành bất kỳ ai trong số các nàng.


Chỉ là…việc này từ trước đến giờ không cần thiết nên cũng chưa từng sử dụng.


Lúc này đây…để có thể gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo, Lạc Nam quyết định bất chấp.


Nguyên lý hoạt động của Mặt Nạ Thiên Diện cũng không phải là đem toàn bộ cơ thể người sử dụng cải tạo thành một người hoàn toàn khác, bởi vì một Tôn Cấp Pháp Bảo chưa thể nào nghịch thiên đến mức như vậy.


Nói một cách dễ hiểu, Mặt Nạ Thiên Diện chỉ giúp Lạc Nam sao chép…mà không phải thật sự biến đổi thân thể.


Mỗi khi Lạc Nam muốn hóa thành một người nào đó, Mặt Nạ Thiên Diện sẽ hấp thu lực lượng của hắn sau đó vận chuyển, nó tạo ra một màn sáng như ảo ảnh thần dị bao trùm cơ thể Lạc Nam, đem hắn biến thành đối tượng muốn giả mạo…màn ảo ảnh này hết sức bất phàm, có thể qua mặt tất cả tu sĩ dưới Tiên Đế cấp bậc, thậm chí khi người khác chạm tay vào cơ thể hắn một cách trực tiếp, cũng sẽ bị đánh lừa xúc giác.


Mà giọng nói vốn có sau khi rời khỏi đôi môi cũng sẽ xuyên qua màn ảo ảnh, cải tạo thành giọng của đối tượng bị sao chép.


Nghĩ tới nghĩ lui, ánh mắt Lạc Nam hiện lên vẻ quyết định, đeo vào Mặt Nạ Thiên Diện…ý niệm vừa động.


Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ thân thể hắn lóe sáng, khi ánh sáng tản mất…cũng là lúc một thân ảnh uyển chuyển hiện ra.




Bên ngoài Phi Thuyền, Ỷ Vân mấy người vẫn đưa ánh mắt nhìn vào bên trong khoang thuyền, từng đôi mắt đẹp có chút thấp thởm pha lẫn chờ mong.



Các nàng biết Lạc Nam có Mặt Nạ Thiên Diện, lại nghe hắn nói sẽ gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo, với trí thông minh đã ngầm đoán ra hắn tránh mặt để làm gì.


Cộp cộp cộp…

Có tiếng bước chân từ trong Khoang Thuyền nhẹ nhàng truyền ra, Thiên Vô Ảnh mấy người các nàng ngay cả thở mạnh cũng không dám, tập trung ngưng thần…

Phốc!

Địa Mạnh Hùng với Địa Mục một ngụm lập tức phun ra ngoài, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn “nữ tử” vừa xuất hiện.


Mà ngay cả Ỷ Vân, Vô Ảnh và Địa Ngọc Huyền thân là nữ nhân nghiêng nước nghiêng thành, cũng lập tức bị kinh diễm.


Một vị nữ tử toàn thân lam y nhẹ nhàng thanh thoát, da trắng như dương chi bạch ngọc, thân thể thon dài uyển chuyển, ngực mông vểnh cao, thon mềm như liễu, tóc dài xanh thẳm như bầu trời, xương quai xanh mỹ miều tinh xảo.


Mắt ngọc mày ngày, môi không son vẫn đỏ, mũi không hương vẫn thơm…lông mi cong vút cùng đôi mắt sáng ngời ẩn chứa tinh không.


Bên cạnh vẻ xinh đẹp, khí chất ôn nhu gần gũi một cách lạ kỳ, pha lẫn sự kiên cường bên trong đáy mắt, khiến nàng càng thêm hoàn mỹ.


Nếu có chúng nữ Hậu Cung ở đây, sẽ lập tức nhận ra thân phận của nữ tử này…

Yên Nhược Tuyết.


Không sai! Sau khi cân nhắc kỹ càng…Lạc Nam hóa thân thành Yên Nhược Tuyết.


So với chúng nữ khác, Yên Nhược Tuyết không quá nổi trội…nhưng nàng lại tập hợp nhiều loại đặc điểm khác nhau, mỗi thứ một chút…một chút.


Nhược Tuyết có sự ôn nhu diệu dàng, có lòng kiêu ngạo thanh cao, có kiên cường mạnh mẽ…

Nàng không quá mức cao quý như Thiên Diệp Dao…

Không quá mức mê người như Hồ Khinh Vũ…

Cũng chẳng có khí chất cường đại của Á Hy Thần…

Nhưng cũng chính nguyên nhân này, Yên Nhược Tuyết trở thành nữ nhân được Lạc Nam chọn lựa…

Nếu hắn hóa thành Hồ Khinh Vũ các loại nữ nhân đỉnh cấp, chỉ sợ vừa xuất hiện đã gây nên chấn động…phiền phức theo đó liên tục kéo tới, làm sao rảnh rỗi tu luyện?

Trong hoàn cảnh này, một nử tử hội tụ nhiều mặt, nhưng lại không nổi trội quá mức…chính là lựa chọn thích hợp.


Huống hồ ở trong lòng Lạc Nam thì Yên Nhược Tuyết có địa vị rất đặc biệt, những nữ nhân khác trong Hậu Cung rất khó thay thế được.


Nhược Tuyết là nữ nhân đầu tiên của hắn, sau khi biết hắn trăng hoa có thêm nhiều nữ nhân khi không ở cạnh nàng, Yên Nhược Tuyết chẳng những không ghen tuông, không tức giận…còn dùng một tấm lòng bao dung tiếp nhận nữ nhân của hắn, một lòng một dạ đối với hắn.



Lạc Nam bình thường không nói ra…nhưng tận sâu trong đáy lòng vẫn luôn trân trọng.


“Tiểu Nam…thật sự là chàng?”

Thiên Vô Ảnh rốt cuộc không nhịn được, nhí nha nhí nhảnh chạy vội mà đến, xoay vòng vòng đánh giá Lạc Nam,

Mặc dù hắn đã căn dặn các nàng không được biểu hiện quá mức kinh ngạc tránh người khác chú ý, nhưng nhìn bộ dạng hiện tại của “nữ nhân” trước mặt, quả thật quá khó giữ bình tĩnh.


Nhất là nữ nhân này xét về dung mạo, về khí chất…về mọi mặt không hề thua kém các nàng.


Bất quá sự thật chứng minh Lạc Nam lo xa, toàn trường lúc này đã bị Độc Cô Ngạo Tuyết hấp dẫn, đâu ai thèm chú ý đến một tiểu tử vừa biến mất, sau đó lại có thêm một nữ nhân.


“E hèm, ta là Lạc Yên, rất hân hạnh được gặp mọi người!” Lạc Nam trong vai Yên Nhược Tuyết mở miệng cười xinh đẹp.


Lạc Yên…chính là họ của hắn và họ của Yên Nhược Tuyết ghép lại, đây sẽ là cái tên Lạc Nam dùng cho thân phận nữ tử này của mình.


“Quả thật khó thể tưởng tượng, vốn nghĩ rằng trở thành Ngọc Hải đã rất hoàn mỹ, không ngờ lúc này còn hoàn mỹ hơn!” Địa Ngọc Huyền than thở nói ra.


Lạc Nam thản nhiên gật đầu đắc ý, đó là đương nhiên…Yên Nhược Tuyết là thê tử cùng chung chăn gối với hắn, Ngọc Hải chỉ là một kẻ thù trong ngắn ngũi, đôi bên quan hệ không thể so sánh…cải trang thành Yên Nhược Tuyết cũng hoàn hảo hơn.


“So với Chiếm Thân Pháp không kém chút nào!” Ỷ Vân cũng tấm tắt nói.


Nếu không phải trước đó Lạc Nam đã mơ hồ tiết lộ, có lẽ nàng sẽ không tin nữ tử hoàn mỹ như Lạc Yên là do nam nhân của mình hóa thành.


Địa Mạnh Hùng với Địa Mục đánh trống lãng quay người đi nơi khác, bọn hắn sợ bản thân mình sẽ đối với Lạc Yên động tâm thì bỏ bu, Lạc công tử này thật sự quá mức quỷ dị rồi.


“Từ hôm nay Lạc Yên sẽ là tiểu muội của các nàng…các vị tỷ tỷ chiếu cố cho tốt a!” Lạc Nam tà tà cười nói.


Chưa làm chưa biết, cải trang thành thê tử của mình cũng là một loại thú vị…

“Tiểu muội yên tâm, Vô Ảnh tỷ tỷ nhất định sẽ bảo vệ tốt cho ngươi!” Thiên Vô Ảnh tự tin vỗ vỗ lòng ngực phập phồng, cười khanh khách nói.


Ỷ Vân với Ngọc Huyền cũng nhoẻn miệng cười, nhìn thấy hắn cải trang hoàn hảo như vậy,…trong lòng các nàng cũng yên tâm phần nào.


Với vẻ ngoài của Lạc Yên, cộng thêm chỉ cần biểu hiện thực lực một chút, tin tưởng gia nhập Bồng Lai Tiên Đảo không thành vấn đề.


Chỉ bất quá trong lòng lúc này cùng lúc xuất hiện suy nghĩ nhưng lại không dám hỏi thăm:

“Dung mạo của Lạc Yên này là dựa vào ai để hóa thành? Nữ nhân như vậy có quan hệ gì với hắn?”

Nhớ đến các tòa Cung Điện bỏ trống bên trong Cung Đình Thụ…Ỷ Vân trong lòng xuất hiện một tia hâm mộ.




Trong lúc Ỷ Vân chúng nữ bị “Lạc Yên” làm cho phân tâm, tinh không đã bắt đầu chấn động…

Chỉ thấy Song Kiếm Tiên Vương, Hải Sư Yêu Vương và Thủy Không Yêu Vương mấy người ngưng tụ Vương Lực, sau đó điểm vào hư không phía trước Bí Cảnh.


ẦM ẦM ẦM…


Hư không chấn động, một Trận Pháp cự đại hiện hữu mà ra, ở giữa tinh không hình thành một màn ảnh đen kịch rộng lớn.


“Đây là một loại Trận Pháp Trực Tiếp, có khả năng đem mọi tình huống chiến đấu bên trong Chiến Trường biểu hiện lên trên để tất cả mọi người có mặt tại nơi này chứng kiến!”

Địa Mạnh Hùng thở dài nói, năm xưa hắn biểu hiện thất bại cũng bị Trận Pháp thu vào và phát trực tiếp, khiến hắn cảm thấy xấu hổ rất nhiều năm liền.


“Aiii da, thật hoài niệm a!”

Địa Mục ánh mắt cũng lâm vào hồi ức, hiển nhiên khi hắn còn trẻ…cũng từng nếm trải cay đắng bên trong Tuyển Tử Đại Hội, ở thời điểm đó Bồng Lai Tiên Đảo còn chưa quật khởi.


Chỉ cần là các Ngọc Tiên có tiếng tăm ở Lam Cực Tiên Tinh, khi còn trẻ đều đã từng tham gia Tuyển Tử Đại Hội ít nhất một lần, bất quá chưa ai thành công lọt vào mắt các Vương Cấp Thế Lực.


“Chiến Trường…mở ra!”

Độc Cô Ngạo Tuyết nhàn nhạt lên tiếng, Trúc Kiếm trong tay thong thả ra khỏi vỏ, hướng về hư không phía trước tung ra nhất trảm.


ẦM ẦM!

Trước một Kiếm nhìn qua cực kỳ đơn giản và không chút hoa lệ của nàng, toàn bộ tinh không hít sâu một ngụm khí lạnh, chứng kiến cảnh tượng phía trước hiện

Chỉ thấy màn sương mù dày đặc che phủ Chiến Trường bị một Kiếm trảm thành hai nửa, một cái Đại Môn bằng đá cổ xưa đến cực điểm, như trải qua từng năm tháng thăng trầm nhẹ nhàng mở ra…

Đại Môn này…chính là cửa thông qua để tiến vào Chiến Trường, trong mắt vô số người chẳng khác nào nơi để cá chép vượt long môn, từ đó thành cự long cao cao tại thượng, một bước lên trời, ngay cả thế lực sau lưng cũng được thơm lây.


Vô số thiên tài nam nữ toàn thân kích động, mang theo ngập trời chiến ý nhìn chăm chú cảnh vật phía sau Đại Môn kia…đó là nơi bọn hắn hoặc sẽ tỏa sáng, hoặc sẽ trở thành một đống tro tàn.


Là thành là bại, nếu đã chọn con đường cường giả, không thể lui bước được.


Trong ánh mắt chờ mong của toàn trường, tứ đại Tiên Vương rốt cuộc trịnh trọng nói ra:

“Tuyển Tử Đại Hội, chính thức bắt đầu!”



Chúc mọi người ngủ ngon :P

...


Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Paypal: [email protected]

Ngân hàng Agribank ạ.
(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận