Con Đường Bá Chủ


“Bán hết Săn Ma Điện cũng không đủ a…”
Âm thanh của Đại Trưởng Lão vừa dứt, toàn trường yên tĩnh đến kỳ lạ…
Dịch Thập Cửu nụ cười trên mặt thoáng cái cứng đờ, hoài nghi mình nghe lầm.

Hắn đỏ bừng cả mặt trừng mắt nhìn Đại Trưởng Lão:
“Ngươi nói cái gì thế? Bán cả Săn Ma Điện? có biết mình đang nói cái gì không hả?”
Đại Trưởng Lão vuốt mồ hôi trên trán, sắc mặt khó coi nói ra: “Đế Tử, ngươi thử tính nhẩm một thoáng xem nào!”
“Hừ!” Dịch Thiên Hành không hài lòng hừ lạnh một tiếng.

Bản thân hắn cũng là nhân vật đầu óc bén nhạy tính toán nhanh chóng, chỉ bất quá dựa vào yêu cầu của Lạc Nam đưa ra, theo hắn thấy con số hẳn không quá nhiều mới đúng, cùng lắm là vài cái mỏ Tiên Thạch nên mới lười tính toán, trực tiếp giao cho Đại Trưởng Lão đi làm.

“Dịch huynh, ngươi thử tính xem sao!” Hoành Kiệt, Chiến Cuồng cùng Kiêu Hách ánh mắt vừa thương hại vừa đồng tình nhìn hắn.

Dịch Thập Cửu sắc mặt rốt cuộc thay đổi, lúc này nhìn biểu hiện cười tủm tỉm của Lạc Nam, trong lòng dâng lên cảm giác không ổn.

Một lần nghiêm túc, hắn bắt đầu tính nhẩm:
“Ô đầu tiên 1 viên Tiên Thạch, ô thứ hai là 2 viên, ô thứ ba là 4 viên…”
Dịch Thập Cửu tính nhanh đến cực điểm, hai mươi ô đầu hắn tính thoáng cái liền qua, cũng chưa phát hiện bất thường…
Tiếp tục tính…
Rất nhanh, sắc mặt của hắn dần dần đổi sắc…
Theo ô phía sau gấp đôi ô phía trước, một con số to lớn dần dần hình thành…
Đám người phát hiện làn da Dịch Thập Cửu dần dần chuyển màu, từ bình thường sang trắng bệch, tiếp tục đến đỏ bừng…cho đến cuối cùng là xanh mét.

“Làm…làm sao có thể?”
Nuốt một ngụm nước bọt khô khốc trong cổ họng, Dịch Thập Cửu thân thể lạnh run lên, mồ hôi tuôn ra như suối.

Nhìn biểu hiện của Dịch Thập Cửu, rất nhiều tu sĩ trước đó còn xem thường Lạc Nam cũng bắt đầu tính toán.

Thời gian chậm rãi trôi, sắc mặt cả đám đột ngột không còn giọt máu, thân thể lảo đảo sắp ngã như phát rung.

Mộng Chi Tiên cũng là gương mặt xinh đẹp tràn đầy hốt hoảng…
Con số khủng bố chậm rãi hình thành trong đầu nàng qua từng ô trên bàn cờ, dù là một vị Đế Nữ của Thiên Địa Hội, đã chứng kiến qua vô số tài vật trong thiên hạ, Tiên Thạch càng là nhiều không kể xiết.

Nhưng khi con số Tiên Thạch kia chậm rãi tính ra, trái tim của nàng cũng trở nên thấp thởm không thôi.

“Đừng nói là Săn Ma Điện…dù bán Thiên Địa Hội cũng không đủ a…” Mộng Chi Tiên ánh mắt tràn đầy kinh dị nhìn sang Lạc Nam, bên trong là thật sâu bội phục.

Bản thân nàng là một nữ tài thần, làm ăn kinh doanh nhiều năm…vì thế khi Lạc Nam đưa ra yêu cầu kỳ quặc đã âm thầm đề phòng, bất quá không thể nào nghĩ tới…số lượng đó lại đạt đến một mức độ không thể tưởng tượng như vậy.

“Kẻ này…thật sự có đại trí tuệ!”

Tiêu Dao Tiên Đế, Tử Yên nhìn bộ dạng điềm tĩnh ung dung của Lạc Nam, trong lòng đưa ra kết luận.

“Hắn thật ác nha, lần này Dịch Gia xem như độn thổ vì nhục!” Thu Thi với Đông Mai hai mặt nhìn nhau, chỉ mới tính có một chút mà đầu óc của các nàng đã sắp nổ đom đóm rồi.

Số lượng kia…thật sự quá ảo.

“Đế Tử…nếu tính theo yêu cầu của Lạc Nam, ô sau gấp đôi ô trước về lượng Tiên Thạch, như vậy sau 64 ô…Dịch gia chúng ta phải trả cho hắn tổng cộng là 18,446,744,073,709,551,615 khối Cực Phẩm Tiên Thạch!”
Đại Trưởng Lão rung giọng, tiếng nói già nua đục ngầu lại như ác mộng quanh quẩn bên tai Dịch Thập Cửu:
“Có thể làm tròn xem như 18,4 tỷ tỷ khối Cực Phẩm Tiên Thạch, một mỏ Tiên Thạch dạng lớn ước tính có khoảng 1 tỷ khối Cực Phẩm Tiên Thạch, như vậy phải cần bao nhiêu mỏ Tiên Thạch mới đủ? dù con số này đổi thành Hạ Phẩm Tiên Thạch thì toàn bộ Săn Ma Điện cũng không đáp ứng được đâu!”
“Phốc!”
Dịch Thập Cửu trợn trắng mắt phun ra một ngụm máu, thân thể lảo đảo ngã vào lòng Đại Trưởng Lão, bàn tay rung rung chỉ vào mặt Lạc Nam:
“Ngươi…con mẹ nó, ngươi dám chơi ta?”
“Dịch Đế Tử sao lại nói như vậy?” Lạc Nam vẻ mặt vô tội nói:
“Chúng ta giao dịch công bằng, trước đó ta cũng đâu có cấm ngươi tính toán, nội tình và tài sản của Đế Cấp Dịch gia trâu bò lắm mà!”
“Trâu cái rắm a!” Dịch Thập Cửu thở hổn hển, sắc mặt đỏ bừng như heo bị thọc tiết.

Đám người ánh mắt cổ quái, đây là lần đầu tiên bọn hắn chứng kiến Dịch Thập Cửu oai phong lẫm lẫm ở Kiêu Hoành Giới lâm vào cảnh tượng chật vật như vậy.

Từng đôi mắt kiêng kỵ nhìn về phía Lạc Nam, cả đám âm thầm suy đoán đây rốt cuộc là thần thánh phương nào a, chẳng những thực lực khủng bố, ngay cả trí tuệ cũng sâu thâm như biển.

“Không được, một khi chưa tìm hiểu kỹ, không thể đắc tội nhân vật như vậy!” Hoành Kiệt, Chiến Cuồng cùng Kiêu Hách trong lòng triệt để hạ quyết tâm.

Nhân vật như Lạc Nam không phải loại tầm thường được, một khi chưa hiểu rõ xuất thân của hắn, tốt nhất không thể động vào.

Ngay cả Hoành Kiệt cũng dẹp cái chết của Điền Quang sang một bên, không còn dám vì hắn mà gây sự với Lạc Nam.

Lạc Nam đã bằng chính bản thân khiến những thiên tài Đế Cấp Thế Lực phải kiêng kỵ.

“Thế nào? Ngọc Bội Kiếm Thuật ở đây, Dịch gia khi nào mới giao đủ số?” Lạc Nam cười tủm tỉm, không quên nhìn Tiêu Dao Tiên Đế chắp tay:
“Đừng quên có Tiêu Dao Tiền Bối làm chứng!”
Tiêu Dao Tiên Đế dở khóc dở cười, tiểu tử này thật sự tinh quái…cũng trách Dịch Thập Cửu quá mức ngông cuồng chủ quan, ỷ vào nội tình thâm sâu của Dịch gia mà không xem thiên hạ ra gì, lúc này phát hiện mình là ếch ngồi đáy giếng thì đã muộn.

“Ngươi…” Dịch Thập Cửu giận không có chỗ xả, chứng kiến ánh mắt Mộng Chi Tiên mấy nữ xem thường nhìn về phía mình, hắn hận không thể nghiền chết Lạc Nam ngay lập tức.

Chỉ là Tiêu Dao Tiên Đế thật sự đứng ở một bên và làm chứng, hơn nữa vật hắn muốn trao đổi còn là Kiếm Thuật xuất sứ từ tay Tiêu Dao Tiên Đế, muốn lật lọng chẳng khác nào không nể mặt vị Tiên Đế này.

Dù là Dịch gia cũng không muốn đắc tội Tiêu Dao Tiên Đế a.

Cố gắng lấy lại bình tĩnh, Dịch Thập Cửu đầu não cấp tốc vận chuyển, hắn muốn nghĩ ra cách để phản kích lại Lạc Nam.

Trong đầu lóe lên một ý niệm hay ho, Dịch Thập Cửu bỗng nhiên cười gằn:

“Lạc huynh đệ, ta chấp nhận giao đủ số Tiên Thạch, nhưng ngươi phải là người đứng ra đếm số Tiên Thạch đó, không thừa và không thiếu bất kỳ một khối nào, có làm được sao?”
Nói xong, Dịch Thập Cửu ngửa đầu lên trời cười ha hả: “18,4 tỷ tỷ khối Tiên Thạch, ta cho ngươi đếm đến chết thì thôi!”
Đám người nghe vậy ánh mắt trở nên cổ quái, nhìn về phía Lạc Nam.

Mà Lạc Nam lại là âm thầm lắc đầu, chiêu này quá non hắn đã sớm lường đến, buồn cười nhìn Dịch Thập Cửu nói:
“Dịch Đế Tử đầu óc có phải lú lẫn rồi không? Chúng ta là Tu Sĩ, mà Tu Sĩ thì cần gì tự mình đếm Tiên Thạch? Dùng Thần Thức quét qua chẳng phải là xong rồi sao? Chỉ cần Dịch gia có thể giao đủ số lượng, ta cam đoan dù sức cùng lực kiệt, Thần Thức khô cạn cũng sẽ lấy đúng a, không thừa không thiếu một khối nào!”
“Phốc!” Dịch Thập Cửu một lần nữa phun máu, ánh mắt trợn lên bất tỉnh nhân sự trong lòng Đại Trưởng Lão.

Hắn là giả vờ ngất, một Tôn giả làm sao dễ ngất như vậy?
Bất quá lúc này ngoại trừ cách giả bất tỉnh, bằng không thật sự không có cách nào đối mặt.

Toàn trường nhìn Dịch Thập Cửu như nhìn một thằng ngu, hình tượng cơ trí ngày thường của hắn triệt để sụp đổ.

Vừa ngông cuồng lại vừa hèn nhát, trốn tránh trách nhiệm.

Biện pháp của Dịch Thập Cửu thật sự không tệ, nhưng đó là đối với phàm nhân…bởi vì muốn đếm chính xác số lượng Tiên Thạch khủng bố đó cũng cần một khoảng thời gian khủng bố.

Nhưng người ở đây đều là Tu Sĩ, mà Tu Sĩ sở hữu Thần Thứ thì cần gì đếm một cách thủ công?
Dịch Thập Cửu rõ ràng là rối quá nên bị loạn, mới không cân nhắc trước sau như vậy.

“Xin phép Tiêu Dao tiền bối, ta mang Đế Tử về nhà dưỡng thương!” Dịch Gia Đại Trưởng Lão cắn răng chắp tay, muốn ôm Dịch Thập Cửu trở về.

“Đứng lại!” Lạc Nam đột ngột xuất hiện trước mặt Dịch gia Đại Trưởng Lão ứng tiếng:
“Các người đã đồng ý đổi với Kiếm Thuật của ta, lúc này làm vậy là sao? chữ tính ở đâu?”
“Ngươi…” Đại Trưởng Lão trong mắt lóe lên một tia sát khí cùng phẫn nộ.

Dịch gia từ bao giờ bị xem thường đến như vậy?
Bất quá có Tiêu Dao Tiên Đế ở đây, hắn không dám làm càn…chỉ có thể nhìn Lạc Nam nghiến răng nói:
“Ngươi đừng có khinh người quá đáng!”
“Khinh người?” Lạc Nam ngửa đầu cười dài: “Là Dịch Thập Cửu nằng nặc đòi trao đổi Kiếm Thuật của ta, giao dịch đã thỏa thuận hoàn tất với vô số người làm chứng, các ngươi lật lọng còn nói ta khinh người?”
“Ai mới là kẻ khinh người ở đây?” Lạc Nam gằn từng chữ không chút yếu thế nào.

Đám người âm thầm rùng mình, Dịch gia Đại Trưởng Lão là Bán Đế Cấp Cường Giả đó nha, Lạc Nam lại dám ở trước mặt hắn đối chất như vậy, thật sự kinh khủng.

“Tiểu nữ có thể làm chứng cho lời của Lạc công tử!” Tử Yên đứng ở một bên trang nhã lên tiếng.

“Chúng ta có thể làm chứng!” Thu Thi với Đông Mai cười hì hì không chút thua kém.


“Mộng gia có thể làm chứng!” Mộng Chi Tiên gật đầu phụ họa.

“Lão phu cũng làm chứng!” Tiêu Dao Tiên Đế nhấp một ngụm rượu tham gia náo nhiệt.

Đại Trưởng Lão trong lòng muốn khóc, con mẹ nó…ngay cả Tiêu Dao Tiên Đế cũng đứng ra rồi, đây là nhân vật sánh ngang với trưởng lão cao tầng Săn Ma Điện a.

“Xin tiền bối nhẹ tay, số lượng Tiên Thạch kia thật sự quá mức hoang đường!” Đại Trưởng Lão hít sâu một hơi, hướng Tiêu Dao Tiên Đế chắp tay nói.

Tiêu Dao Tiên Đế vuốt râu lắc đầu: “Chuyện này lão phu không thể quyết định, ta chỉ ăn ngay nói thật, thấy sao nói vậy mà thôi!”
Lạc Nam nhìn một màn này mà trong lòng lạnh lẽo, rõ ràng Dịch Thập Cửu là thất bại trước hắn, vậy mà Dịch Gia Đại Trưởng Lão chỉ hạ mình với Tiêu Dao Tiên Đế, xem hắn như không khí rồi hả?
Quả nhiên…chỉ có cường giả mới xứng được tôn trọng, Tiêu Dao Tiên Đế mạnh mẽ nên người Dịch gia mới không trở mặt.

Lạc Nam có thể cam đoan, nếu Tiêu Dao Tiên Đế không có mặt ở đây, chỉ sợ hắn sẽ lập tức bị Dịch gia làm gỏi.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam cũng không khách khí hừ lạnh:
“Nhân phẩm và chữ tín của Săn Ma Điện đúng là không đáng tin cậy, chẳng trách năm xưa có thể phản bội Tuế Nguyệt Nữ Đế!”
“Lần này ta có thể bỏ qua không thèm, nhưng chuyện này một khi lan truyền rộng rãi, để xem Săn Ma Điện các vị giấu mặt đi đâu!”
Âm thanh cương ngạnh lan tỏa khắp toàn trường, vô số người trong lòng siết chặt.

Dám lấy tu vi Vương Giả nhục nhã Săn Ma Điện như vậy, người này chỉ sợ là vô tiền khoáng hậu a.

“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào…?” Đại Trưởng Lão nén phẫn nộ muốn ra tay giết người, nghiến răng nghiến lợi nhìn Lạc Nam.

“Giao dịch công bằng, các vị giao tiền ta giao hàng!” Lạc Nam lắc lư khối Ngọc Bội trong tay nói.

“Tiểu hữu vì sao đắc thế không tha người đâu?”
Đúng lúc này, một thanh âm ôn hòa lan tỏa khắp Kiêu Hoành Giới, lại trực tiếp hàng lâm xuống thân thể Lạc Nam:
“Thập Cửu hắn ngây thơ không hiểu chuyện, Trẫm thay mặc Dịch gia bồi thường cho tiểu hữu!”
“Hự…”
Thanh âm mặc dù ôn hòa, nhưng Lạc Nam lại cảm thấy như toàn thân bị một luồng thái sơn áp đỉnh đè nặng, lục phũ ngũ tạng trong người hắn như muốn bị xới tung, xương cốt kêu lên răng rắc, sắc mặt đại biến.

“Đế uy? Là Tiên Đế ra tay?”
Khốn kiếp, Tiên Đế của Dịch gia vậy mà nhắm vào người hắn, dùng Đế uy hàng lâm lên cơ thể hắn, rõ ràng là muốn uy hiếp buộc hắn phải khuất phục.

Tình cảnh này lập tức lọt vào mắt của toàn bộ người đang quan sát.

“Dịch Gia Chủ thật oai phong, tiểu bối không thể làm gì thì trưởng bối ra mặt lấy thế đè người!” Mộng Chi Tiên không chút kiêng nể khinh bỉ nói.

Mộng gia của nàng không kém gì Dịch gia, đương nhiên không hề sợ hãi, nàng còn nhận ra kẻ ra tay với Lạc Nam là phụ thân của Dịch Thập Cửu, gia chủ của Dịch gia.

Toàn trường hốt hoảng im lặng, rất nhiều người mặc dù thấy Lạc Nam chịu thiệt nhưng cũng không dám lên tiếng, chẳng may bị Dịch gia ghi hận thì tiêu tùng.

Tiêu Dao Tiêu Đế sắc mặt không hài lòng, Đế Lực nhẹ nhàng xuất hiện trong tay, muốn thay Lạc Nam phá giải Đế uy đang đè nặng.

“RỐNG!”
Nhưng mà, Tiêu Dao Tiên Đế chưa kịp ra tay…bên trong cơ thể của Lạc Nam, vô tận Kinh Văn Bất Hủ ầm ầm dậy sóng, thần thánh ngâm tụng đầy trang nghiêm.


“Cấm Kỵ…không thể nhục!”
Lạc Nam ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi, thân thể cấp tốc đứng thẳng lên.

RĂNG RẮC…
“Cái gì?”
Đế uy ầm ầm tan vỡ, bên trong hư không truyền ra một âm thanh tràn ngập khó tin…
Tử Yên, Mộng Chi Tiên chúng nữ toàn thân chấn động, ngay cả Tiêu Dao Tiên Đế sắc mặt cũng nghiêm túc nhìn về phía Lạc Nam.

Lấy tu vi Vương giả phá nát Đế uy? Chuyện khủng bố gì thế này?
Mặc dù bọn hắn không hiểu quá trình xảy ra bên trong, cũng chẳng biết Lạc Nam dùng phương pháp gì, nhưng hắn phá vỡ Đế uy chính là sự thật.

Tiên Đế…cũng không thể hiếp đáp Lạc Nam!
“Kẻ này thật kinh khủng!” Kiệt Hoành, Kiêu Hách, Chiến Cuồng sắc mặt tái mét.

“Không được đắc tội với kẻ này! Hắn có khả năng là Thiên Đạo Chi Tử hoặc khủng bố hơn!” Bên tai ba người Hoành Kiệt, đột nhiên xuất hiện ba thanh âm phiêu lãng mang theo uy nghiêm vô thượng.

“Tuân mệnh lão tổ!” Ba người giật bắn người xém chút quỳ xuống, ba mặt nhìn nhau, đều chứng kiến trong mắt đối phương sự kinh hãi.

Hiển nhiên, các vị Tiên Đế cũng âm thầm xem xét tình cảnh nơi đây, Thái Thượng Hoàng của Hoành Quốc, Lão Tông Chủ của Kiêu Tông và Lão Cung Chủ của Chiến Yêu Cung đều căn dặn không được đắc tội Lạc Nam.

Kẻ có thể lấy tu vi Vương giả chấn vỡ Đế uy không phải hạng người đơn giản, dù là Đế Cấp Thế Lực cũng không muốn dây vào.

“Cố gắng kết giao với Lạc Nam!” Bên tai Mộng Chi Tiên, một thanh âm nghiêm nghị cũng cùng lúc vang vọng, chính là Mộng gia chủ - Mộng Tung Hoành.

“Tuân mệnh phụ thân!” Mộng Chi Tiên gò má ửng đỏ, từ nhỏ đến lớn…đây là lần đầu tiên Phụ thân của nàng yêu cầu nàng kết giao với nam nhân a.

“Có lão phu ở đây lại làm ra chuyện như vậy, Dịch gia các vị oai phong thật lớn a!” Tiêu Dao Tiên Đế hướng về hư không hừ lạnh một tiếng.

Nhất thời, Lôi Kiếp cuồn cuộn, bầu trời nứt nẻ, vạn dặm không mây, vô cùng kinh khủng.

“Tiêu Dao tiền bối đừng hiểu lầm, ta chỉ là muốn khảo nghiệm thực lực của Lạc tiểu hữu một phen mà thôi! Quả thật là anh hùng xuất thiếu niên a”
Trong hư không truyền ra thanh âm bình thản của Dịch gia chủ:
“Thập Cửu trẻ người non dạ, trẫm thay mặt hắn bồi thường cho Lạc tiểu hữu hai mỏ Tiên Thạch Cực Phẩm, Kiếm Thuật cũng không cần nữa, ngươi có hài lòng?”
Nói xong cũng không hề xuất hiện, một chiếc Nhẫn Trữ Vật đã lơ lửng hạ xuống trước mặt Lạc Nam.

Lạc Nam đưa mắt nhìn Tiêu Dao Tiên Đế hỏi ý kiến.

“Còn nhìn cái gì? Chẳng lẽ thật sự muốn Dịch gia giao số lượng khủng khiếp kia cho ngươi?” Tiêu Dao Tiên Đế dở khóc dở cười trừng mắt nhìn hắn:
“Huống hồ bất kỳ Đế Cấp gia tộc nào cũng là thành viên nồng cốt của Săn Ma Điện, một khi làm lớn chuyện ngay cả lão phu cũng không bảo vệ được ngươi!”
Lạc Nam nghe vậy cũng là hiểu ra, suy cho cùng vẫn là Săn Ma Điện quá mức cường thế, hắn hiện tại chỉ có thể chiếm chút lợi ích, không đủ tư cách đối kháng.

Đè nén tức giận trong lòng, tiếp nhận lấy chiếc Nhẫn Trữ Vật chứa hai mỏ Tiên Thạch, hướng về hư không nhếch miệng nói:
“Đa tạ Dịch gia chủ rồi!”
Có còn hơn không a…

Chiều vui vẻ nha mọi người :D


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận