Con Đường Bá Chủ


Trung tâm vũ trụ…
Vô tận tinh không, nơi biển sao lấp lánh…
Tuế Nguyệt Cung lơ lửng giữa hư không, một thân ảnh thiếu nữ kỵ trên lưng Thanh Loan xuyên thấu tầng tầng không gian tiến vào…
Tuế Nguyệt Cung là Đế Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo, dù là Thiên Đế đích thân đến nếu không có được chủ nhân cho phép cũng phải bị chặn ở ngoài cửa.

Nhưng thiếu nữ cưỡi Thanh Loan này lại thong dong như về nhà, tầng tầng trận pháp hé mở để nàng tiến vào…
Thiếu nữ mặt mang khăn lụa không nhìn rõ diện mạo, nhưng khí chất cao quý, phong thái hoàng tộc của nàng chẳng cách nào che giấu được, một thân y sam đơn giản được vinh hạnh khoác lên người nàng trở nên so với Băng Tầm Tơ Lụa còn đẳng cấp hơn.

Thiếu nữ hạ người nhảy xuống, Thanh Loan Thần Thú cũng lóe lên ánh sáng, hóa thành một mỹ nữ với hai bím tóc thất thải óng ánh trên đầu, thân khoác thất sắc cung trang như lông vũ, đoan trang đài các, thánh thoát uyển chuyển, mỹ sắc đủ để mê đảo ngàn vạn nam nhân.

Vừa hạ xuống cung Tuế Nguyệt, hai vị mỹ nữ khí chất phong hoa toàn diện mất hết, trở nên rụt rè rón rén như tặc, hai đôi mắt to tròn lúng liếng nhìn quanh như trẻ em vừa làm sai chuyện, rất sợ phụ huynh phát hiện.

Rón rén rón rén, từng bước chân nhẹ nhàng không giẫm trên đất, nhìn thấy xung quanh không có ai nhất thời âm thầm thở phào một hơi.

“Loan Loan tỷ, xem ra sư phụ và các nàng đều có việc, chúng ta lần này thoát rồi!” Thiếu nữ che mặt nhìn sang mỹ nữ bên cạnh truyền âm nói, giọng điệu cực kỳ vui vẻ.

“Haizz!” Mỹ nữ được gọi là Loan Loan thân khoác thất sắc cung trang thở phào một hơi, có chút nghiến răng nghiến lợi nói:
“Lần này ta bị muội dụ dỗ, quá liều, không có lần sau…!”
“Hì hì, nếu không kích thích một chút làm sao nhìn thấy hắn?” Thiếu nữ che mặt lè lưỡi tinh nghịch.

“Cẩn thận một chút, tránh tên Tuế Nguyệt Cung nhiều chuyện!” Mỹ nữ Loan Loan căn dặn nói.

“Hừ, nó dám?” Thiếu nữ che mặt hừ một tiếng, bất quá cũng có chút chột dạ:
“Chúng ta về phòng!”
“Được!”
Hai nữ quyết định về phòng như chưa có gì xảy ra…
“Khanh khách…cái tên này thật hết nói nổi!”
Đúng lúc này, một loạt thanh âm oanh oanh yến yến, có vui có buồn, có cười có khóc từ bên trong Đại Điện truyền ra ngoài, lọt vào tai hai vị mỹ nữ.

“Hả? là mẫu thân và các dì!” Thiếu nữ che mặt lập tức giật mình.

“Các nàng tụ tập một chỗ làm gì nha?” Mỹ nữ Loan Loan cũng tròn xoe mắt.

“Hừ, thật là hết nói nổi…lăn lộn đến mức phải biến thành nữ nhân như vậy đó!” Tiếp tục, bên trong đại điện có thanh âm nữ nhân mạnh mẽ mang theo oán giận, phức tạp pha lẫn một chút mắng yêu truyền ra.

“Là dì Tam Nương, nàng ấy mắng ai đó?” Thiếu nữ che mặt sững sờ.

“Ai biến thành nữ nhân?” Mỹ nữ Loan Loan tò mò đến cực điểm.


Thiếu nữ che mặt ánh mắt biến hóa một phen, cuối cùng cắn răng nói: “Đi! Vào bên trong là biết!”
“Ưm!” Mỹ nữ Loan Loan gật mạnh đầu.

Hai nữ cao ngạo ưởn ngực khoe đồi núi chập trùng, như vừa mới chăm ngoan bế quan xuất hiện, thản nhiên tiến vào Đại Điện.

Rất nhanh, đập vào mắt hai nữ là một đám thiếu phụ như hoa như ngọc đang tụ tập cùng một chỗ, các nàng như tổng hợp của những nhan sắc đỉnh cao ở vũ trụ này lại với nhau, khiến nam hay nữ khi nhìn vào cũng thất thần, tim đập nhanh, trong lòng tự giác sinh ra cảm giác tự ti mặc cảm không bằng.

Phong hoa tuyệt đại, khuynh quốc khuynh thành, dã tính nóng bỏng, đoan trang đài các, tuyệt thế yêu nhiêu, băng cơ ngọc cốt, lãnh đạm như sương, ngạo thế hàn mai…là những mỹ từ có thể dùng để miêu tả các nàng.

Đám thiếu phụ này vừa nhìn đã biết nữ nhân ở tuổi chín mộng, là lứa tuổi hấp dẫn nhất của nữ giới, dễ dàng khơi gợi lên ham muốn chinh phục nhất đối với mỗi nam nhân.

Lạnh lùng, trang nhã, ôn nhu, phóng khoáng, ngạo kiều, kiêu ngạo…đủ mọi loại khí chất độc hữu khác nhau, khiến người khác nhìn vào hoa hết cả mắt.

Đặc biệt, mặc dù các nàng tất cả đều thu liễm tu vi đến cực hạn, nhưng mỗi cái giơ tay nhấc chân đều mang theo phong thái của cường giả, thậm chí có vài cổ Đế Uy bên trong thoáng ẩn thoáng hiện.

Bất quá lúc này đây, các nàng lại đang không chút hình tượng chụm đầu lại xem một cái gì đó, vừa xem vừa bộc lộ cảm xúc, không thèm để ý đến hai vị mỹ nữ vừa bước vào.

Thiếu nữ che mặt thấy vậy âm thầm giậm chân, tức giận đến phồng to má.

Bình thường mỗi khi nàng tiến đến, mẫu thân và các dì chắc chắn sẽ cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, một tiếng bảo bối hai tiếng cục cưng, như chúng tinh ủng nguyệt bao vây lấy nàng.

Vậy mà hôm nay thiếu nữ che mặt cảm giác mình bị ăn “bơ”.

“E hèm, tiểu bảo bối đến rồi!” Thiếu nữ che mặt giả vờ ho khan nhắc nhở một tiếng.

Đáp lại nàng là sự im lặng…
Bị cho ăn bơ tập hai.

Mỹ nữ Loan Loan thấy cảnh này che miệng cười trộm, cho ngươi chừa cái tật lớn đầu vẫn hay thích làm nũng.

Lúc này thiếu nữ che mặt đột nhiên phát hiện một hiện tượng lạ.

Nàng nhìn thấy mấy dì ngày thường vốn mạnh mẽ không sợ trời sợ đất của mình len lén lau trộm nước mắt như sợ bị phát hiện, viền mắt hồng hào lên.

Ngay cả dì Tam Nương, dì Mỹ Anh bình thường vốn mạnh mẽ, dì Nhã, Dì Băng, Dì Trúc vốn lạnh lùng như băng, dì Mai, dì Ánh, dì Nguyệt giết địch không đổi sắc…cũng đều là khóc thút thít.

Càng đừng nói đến mấy dì tính cách giàu cảm xúc, lúc này đều vừa khóc như mưa vừa cười như nắng, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Chỉ có mẫu thân Diễm Nguyệt Kỳ với dì Ngọc Thanh là vẫn cố kiềm nén được, bất quá bờ vai nhẹ nhàng rung lên cho thấy tâm cảnh của các nàng đang dao động, trong lòng chẳng thể bình tĩnh nổi.


“Không lẽ là…” Thiếu nữ che mặt và mỹ nữ Loan Loan hai mắt nhìn nhau, nghĩ đến trên thế gian này chắc chỉ có một người đủ sức gây nên cảnh tượng trước mắt.

Thân ảnh nam tử cương nghị, anh tuấn, tà dị kia hiện lên trong đầu các nàng.

Hít sâu một hơi, hai nữ nhanh chóng chen đầu vào đám đông, xem cảnh tượng được vây ở trung tâm.

Chỉ thấy một khối Lưu Ảnh Ngọc đang phát đi phát lại…
Bất quá không có thân ảnh nam tử như tưởng tượng của các nàng, chỉ thấy một vị nữ nhân đeo mặt nạ dứt khoác bá đạo lao vụt ra, thi triển hai tôn Thần Tướng khủng bố bón hành cho hai tên Ma Tu mạnh mẽ, sau đó một quyền khủng bố miểu sát một tên Ma Tu khác.

“Bá Lực?” Tròng mắt thiếu nữ che mặt và mỹ nữ Loan Loan co rụt lại.

Mặc dù đã qua nhiều năm, nhưng cổ lực lượng độc hữu chỉ thuộc về một người kia các nàng không thể quên được a.

Lúc này nghiêm túc đánh giá hai tôn Thần Tướng, từ Băng Thần Tướng có thể thấy bóng dáng của Thất Thải Liên Băng của dì Y Vận, các loại Dị Băng khác hơi lạ lẫm.

Bất quá khi nhìn đến Hỏa Thần Tướng, hai nàng không còn nghi ngờ gì nữa.

Nham Tượng Trọng Viêm, Tử Tâm Phần Không Viêm, Xích Luyện Hỏa Xà, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, Nộ Lôi Cương Hỏa…
Thật sự quá đỗi quên thuộc rồi, không còn chạy đi đâu được nữa.

“Quyền Pháp kia là gì nha? So với Cuồng Thú Quyền mạnh hơn quá nhiều đi!” Mỹ nữ Loan Loan lè lưỡi, chứng kiến một tôn Đại Phật phẫn nộ vung quyền diệt sát Ma Tu, quá mức kinh khủng.

“Cái này…vừa rồi gặp mặt, hắn rõ ràng còn là nam nhân đang quậy tung Kiêu Hoành Giới, bây giờ biến thành nữ nhân rồi hả?”
Thiếu nữ che mặt ở trong lòng như có bầy quạ đen bay qua, tràn đầy khó hiểu.

Bất quá cũng không tự chủ được, nhìn thấy hắn bùng nổ chiến lực mạnh mẽ như vậy, nàng cũng kích động toàn thân rung lên, nhớ lại mười năm vô buồn vô lo, viền mắt ửng đỏ.

Người khác có thể không biết, nhưng các nàng làm sao không hiểu chiến lực của hắn?
Bá Lực một khi ra, vượt đại cảnh giới không phải chuyện gì khó, chưa kể còn có hai tôn Thần Tướng, còn có quyền pháp khủng bố kia.

Đó là chưa kể Long Lực vẫn còn đang che giấu.

“Baba vì sao phải giả làm nữ nhân nha?” Rốt cuộc, thiếu nữ che mặt nhịn không được lên tiếng phát vỡ sự tĩnh lặng.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Hàng loạt ánh mắt như viên đạn cùng lúc bắn về phía nàng…
“Xú nha đầu, trốn ra ngoài chơi còn rủ rê Loan Loan ngoan ngoãn đi theo? Không sợ sư phụ đánh ngươi?” Diễm Nguyệt Kỳ hung hăng nghiến răng nói.


“Ách!” Thiếu nữ che mặt giật bắn người, ủ rủ ngồi xổm xuống, thì ra dù nàng đã tinh thông Không Gian đến mức xuyên thấu mà qua vẫn không che giấu được a.

“Đừng mắng Tiểu Kỳ Nam!” Liễu Ngọc Thanh bật cười, chiều chuộng kéo thiếu nữ che mặt vào trong lòng, sủng ái vuốt ve tóc nàng nói:
“Baba hư hỏng của ngươi giả gái ngoài mục đích tán gái ra còn để làm gì mà hỏi?”
Nghe lời nói của nàng, thiếu nữ che mặt bĩu môi: “Hắn tán gái không phải đúng ý của ngươi sao? Chính các ngươi cho phép hắn tán gái a!”
“Hừ, phải giả gái để tán gái, mất mặt còn chưa đủ sao?” Tần Mộng Ảnh khoanh tay, nghiến răng nghiến lợi: “Bồng Lai Tiên Đảo là một đám toàn nữ nhân, hắn là nam nhân muốn chen chân vào cần phải giả gái!”
“Hồi ở Bách Hoa Tông với Hồ Tộc cũng không thấy hắn tác oai tác oái như thế…” Tô Nhan với Hồ Khinh Vũ che miệng cười, nước mắt vẫn còn động trên má ngọc của các nàng.

“Biết thế năm đó lấy Mặt Nạ Thiên Diện của hắn!” Á Nhi ghen tuông thay mẫu thân mình là Á Hy Thần, hừ hừ nói ra.

“Các ngươi miệng thì oán trách, lúc chi tay còn không phải đều đồng ý để hắn thu nữ nhân?” Băng Lam Tịch liếc xéo các nàng, ánh mắt lại hừng hực chiến ý:
“Ta có hứng thú với nữ nhân dùng Trúc Kiếm kia!”
“Kiếm Vực, rất mạnh!” Mộc Tử Âm tay cầm Ảo Ảnh Kiếm có chút rung lên, nghiêm túc nói.

“Nhất kiếm phá vạn pháp, Kiếm Vực chưa chắc đáng sợ!” Băng Lam Tịch nhếch miệng, Tịch Lạc Kiếm trong tay lóe lên hàn mang.

“Thương Vực cũng không tồi đâu!” Một bên khác, Thủy Nương Khanh với Á Liên Nga có hứng thú đánh giá Âu Dương Thương Lan cười nói.

Khi đó Liễu Tú Quyên dùng Lưu Ảnh Ngọc quay lại toàn cảnh, mặc dù nhìn thấy Lạc Nam độc chiến ba đại Ma Tu ở trung tâm, nhưng xung quanh vẫn có thể thấy tình cảnh chiến đấu khác.

“Ta lại cảm giác tiểu nha đầu kia khá khó chơi, thật muốn thử nhìn xem một chút Long Tượng Chiến Thân của ta và Nghịch Sinh Pháp Thân của nàng cái nào lợi hại!” Băng Linh Nhi ánh mắt sáng rực nhìn Đình Manh Manh đang điên cuồng đấm Lưu Vũ nói.

“Vui thôi đừng vui quá…tạm thời không ai được phép tiếp xúc với hắn!” Im lặng từ nãy đến giờ, Diễm Nguyệt Kỳ mắt ngọc đảo quanh toàn trường một vòng, nghiêm túc nói:
“Nam nhân kia đã nói một ngày nào đó lấy tư thái quân lâm thiên hạ, chân đạp tinh không, danh chấn Đại Tiên đến đón chúng ta!”
“Nguyện vọng đó của hắn, chẳng lẽ vì chút nôn nóng nhất thời mà không để hắn thực hiện hay sao?”
Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, đè nén tâm trạng kích động trong lòng gật mạnh đầu.

Tiều Kỳ Nam với Loan Loan có chút cúi thấp đầu, không dám nhìn thẳng chúng nữ.

Nếu để mẹ và các dì biết các nàng lén lút dùng Luân Hồi Kính của sư phụ dò tìm hành tung của nam nhân kia rồi đi nhìn trộm hắn, sợ là bị ăn đòn vào mông đít nhỏ.

“Không sai, biết được chàng bình an đối với chúng ta đã đủ rồi!” Bạch Tố Mai ôn nhu lên tiếng.

“Chưa kể chúng ta hiện tại vẫn chưa quá mạnh, mà chàng cũng đang trên đà phát triển, chưa phải thời điểm thích hợp để gặp lại nhau!” Nam Cung Uyển Dung vuốt nhẹ lọn tóc Bạch Kim sắc đặc biệt nói.

“Ngày gặp lại, câu đầu tiên chúng ta muốn hỏi hắn là biến thành bộ dạng của ai?” Diễm Hồng Liên với Diễm Điệp Tình ôm bụng cười khanh khách nói.

Nghe xong lời của nàng, chúng nữ đều vô thức trêu chọc nhìn sang Yên Nhược Tuyết đang vuốt ve khối Lưu Ảnh Ngọc từ nãy đến giờ.

Yên Nhược Tuyết hơi đỏ mặt, trong lòng như được nếm vị kẹo ngọt ngào.

Mặc dù Lạc Nam đeo mặt nạ che giấu gương mặt, thân hình dáng đó làm sao các nàng có thể không nhận ra?
Các nàng chung sống với nhau vài chục năm rồi, ngay cả bóng lưng của nhau nhìn sơ qua là biết, càng đừng nói đến toàn bộ thân thể như vậy.

Đối với việc Lạc Nam biến thành Yên Nhược Tuyết, chúng nữ cũng cảm thấy tán thành, không quá mức ghen tị.


Bởi vì suy cho cùng, Yên Nhược Tuyết là nữ nhân đầu tiên của hắn.

Đáng lẽ ra, nàng phải là “bà cả” trong cái nhà này, được nam nhân kia giành chút tình cảm đặc biệt càng cho thấy hắn là người trọng tình trọng nghĩa, không có mới mà quên cũ.

Đúng lúc này, bên trong Đại Điện bước vào một bóng người mờ ảo…
“A Sư phụ!” Tiểu Kỳ Nam vui vẻ kinh hô một tiếng, xà vào lòng người vừa xuất hiện.

CỐC…
Một bàn tay trắng như phấn đã cốc yêu lên đầu nàng.

“Ai nha…” Tiểu Kỳ Nam u oán la đau một tiếng, nũng nịu nói: “Sư phụ sao lại đánh người ta?”
“Hừ, làm gì ngươi tự biết!” Tuế Nguyệt Nữ Đế yêu kiều hừ một tiếng.

“Tuế Nguyệt tỷ tỷ…” Chúng nữ thân thiết kêu lên.

Nhiều năm sống chung, các nàng cũng không còn khách khí như lúc ban đầu, mặc dù tính cách của Tuế Nguyệt vẫn thích một mình, nhưng đã không khó gần như trước.

Bên trong đó, công lao của Tiểu Kỳ Nam làm cầu nối rất lớn.

“Tiến bộ không tồi…” Tuế Nguyệt Nữ Đế đảo mắt nhìn chúng nữ gật đầu tán dương.

“Sư phụ, mau xem baba ta lợi hại không nè?” Tiểu Kỳ Nam chỉ vào Lưu Ảnh Ngọc khoe khoang nói.

“Vẫn còn chưa đủ…” Tuế Nguyệt Nữ Đế thản nhiên nói.

Tiểu Kỳ Nam xụ mặt.

Tuế Nguyệt Nữ Đế cũng mặc kệ nàng, chuyển mắt về phía Cơ Băng với Cơ Nhã nghiêm túc nói:
“Cung Chủ của Quảng Hàn Cung đã tự mình liên hệ với ta, ý đồ hỏi thăm Nhã Nhi và Băng Nhi có mong muốn trở thành song Đế Nữ của Quảng Hàn Cung hay không?” Tuế Nguyệt Nữ Đế diệu giọng nói.

“Đế Nữ của Quảng Hàn Cung?” Ánh mắt chúng nữ lấp lóe.

Cơ Nhã và Cơ Băng sở hữu Quảng Hàn Huyết Mạch, lúc này được Quảng Hàn Cung Chủ ngỏ ý nhận làm Đế Nữ sao?
“Tuế Nguyệt tỷ tỷ, Quảng Hàn Cung lợi hại lắm sao?” Chúng nữ hỏi.

“Đã từng lợi hại!” Tuế Nguyệt Nữ Đế than thở một tiếng: “Bất quá sau nhiều chuyện trải qua, Cung Quảng Hàn lúc này chỉ còn một người một thỏ mà thôi!”
“Đó cũng chính là lý do Cung Chủ của Quảng Hàn Cung khẩn thiết muốn thu Nhã và Băng làm Đế Nữ, tiếp nhận truyền thừa của Quảng Hàn Cung, trợ giúp các ngươi giác tỉnh Huyết Mạch đến mức tối đa nhất!”
“Ngoài ra, Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh mà Cầm nhi tu luyện cũng có nguồn gốc từ Quảng Hàn Cung, theo Nhã Nhi với Băng Nhi đi một chuyến, tại Quảng Hàn Cung có hoàn cảnh để ngươi tu luyện Băng Nguyệt Dạ Phong Kinh đến tầng cao nhất!” Tuế Nguyệt Nữ Đế nhìn sang Liễu Thi Cầm nói ra:
“Bất quá nếu các ngươi không muốn, ta sẽ thay các ngươi từ chối!”
“Chúng ta muốn!” Cơ Nhã và Cơ Băng đồng thanh đáp, ánh mắt nghiêm túc: “Chỉ cần có thể nhanh chóng mạnh lên, có gì không thể?”
“Ta cũng tán thành!” Liễu Thi Cầm đứng lên, ánh mắt quyết tâm.

Tuế Nguyệt Nữ Đế hài lòng gật đầu, thong dong nói ra:
“Được, vậy các ngươi lập tức tiến về Quảng Hàn Cung, bái Quảng Hàn Cung Chủ - Thường Nga Nữ Đế làm sư phụ a!”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận