Con Đường Bá Chủ


Bị Lạc Nam đè ngửa ra, mỹ nhân rốt cuộc hướng mắt nhìn về phía hắn, chỉ là bên trong ánh mắt yêu mị đầy ắp nước của nàng vẫn chỉ là vô tận dục vọng chiếm cứ, vẫn chưa có lấy một tia thanh tỉnh.

Lạc Nam cũng hiểu điều này là bình thường, nếu lúc này nàng có chút thanh tỉnh chỉ sợ việc đầu tiên là ra tay trấn sát hắn.

Qua tình huống lúc đầu, Lạc Nam cũng hiểu nữ nhân nằm dưới thân mình không hiền lành chút nào, phải vạn phần cẩn thận.

Bất quá lúc này hắn cũng không có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy, phải tận hưởng một cách thỏa thích mới được, dù sao là nàng chủ động hiếp hắn, vậy hắn cũng không thể nằm im chịu lỗ.

Chỉnh sửa tư thế của mỹ nhân nằm cho thoải mái, một tay Lạc Nam trườn xuống vuốt ve đôi chân dài miên mang không chút tì vết nào của nàng, sau đó xoa nhẹ đùi ngọc, lòn ra phía sau nắn bớp bờ mông bạo mãn.

Tay Lạc Nam lướt đến đâu, da của nàng ửng hồng đến đó…
Côn thịt của hắn vẫn cắm trong cơ thể nàng, bất quá lúc này không vội chuyển động, cơ thể lực lưỡng của hắn nằm đè ép lên người nàng.

Trong khoảnh khắc, Lạc Nam có cảm giác như đang được nằm trên ngọc thể tuyệt nhất thế gian, da thịt nàng mềm mại, trơn nhẳn lại săn chắc đàn hồi, mỗi một tấc mang theo từng làn hương thơm ngát dễ chịu làm hắn phải mê say.

Lạc Nam cúi đầu hôn lên trán nàng, sau đó bờ môi lướt xuống chạm đến đôi môi kiều diễm ướt át của mỹ nhân, khẽ chạm vào đó.

“Ưm…”
Nàng rõ ràng rên nhẹ lên, Lạc Nam cũng thỏa mãn muốn gào thét, bờ môi nàng ngọt ngào lại có mùi thơm nồng đậm như hảo tửu ngâm ủ lâu năm, hắn không nhịn được vươn ra đầu lưỡi luồn vào bên trong.

Lúc này, mỹ nhân vươn ra tay ngọc ôm lấy vòng eo Lạc Nam, cảm nhận được mùi vị nam tính nóng rực xâm nhập miệng nhỏ của mình, nàng cuồng nhiệt vươn ra đầu lưỡi đinh hương ướt át cuộn chặt lấy lưỡi hắn.

“Từ từ đã nào…” Lạc Nam hô hấp nặng nề, vốn hắn định chậm rãi thưởng thức hương vị trong miệng nàng, nhưng mỹ nhân đã động tình nhiệt liệt quá mức nồng cháy, hắn cũng đành bỏ qua ý định.

Lưỡi Lạc Nam mạnh mẽ quấn chặt lấy lưỡi nàng mút chùn chụt, tham lam mút lấy hương tân ngọc dịch trong miệng giai nhân, tận tình nhấm nháp.

Mắt hắn nhìn thẳng từng biểu cảm trên gương mặt yêu mị của nàng, bàn tay chẳng biết từ bao giờ đã xoa nắn hai bầu sữa hùng vĩ, đem chúng nó biến thành muôn vàn hình dáng.

“Ưm…động đi…động!” Trước các động tác thành thục của Lạc Nam, mỹ nhân khát tình đến cực hạn, nàng lắc lư vòng eo, yêu cầu hắn chuyển động côn thịt.

Lạc Nam hết lần này đến lần khác không chiều theo ý nàng, trái lại hắn còn chọc tức đem côn thịt nhẹ nhàng rút ra đến tận chín phần, sau đó lại chậm rãi xuyên qua các khối thịt mềm đâm vào.

Động tác chậm chạp như tập dưỡng sinh, bên trên lại hôn môi và xoa nắn nàng nhiệt liệt.

Hành động của hắn khiến nàng không sướng trái lại càng thêm khó chịu, hạ thân ngứa ngáy vô cùng ấm ức, vòng eo lắc lư càng thêm mạnh mẽ, hai tay bấu chặt lưng Lạc Nam, cái nàng muốn lúc này là mạnh mẽ và nhanh nhẹn.

Lạc Nam âm thầm cười đắc ý, cho cái tội lúc đầu nàng muốn giết ta.

Hắn nút mạnh bờ môi nàng thật chặt đến khi sưng đỏ, lại đem nước miếng tích tụ từ nãy đến giờ của mình truyền sang miệng nàng.

“Ực…”
Mỹ nhân hơi chau mày, nhưng vẫn ngoan ngoãn đem nước của nam nhân nuốt vào sạch sẽ.


Lạc Nam hưng phấn muốn điên, để một Địa Đế cường giả uống lấy dịch miệng của mình, khoái cảm này so với xâm nhập cơ thể nàng cũng không kém bao nhiêu.

Đợi đến khi nàng mút sạch, hắn mới buông tha môi lưỡi của nàng, tách rời đôi môi màu tím mộng mị, sau đó lướt xuống cổ nàng, lướt qua xương quai xanh tinh mỹ…
Miệng Lạc Nam lướt đến đâu, da nàng để lại từng dấu răng đến đó, sau cùng khi hắn tham lam há mồm ngậm lấy một bên bầu sữa điên cuồng cắn mút, mỹ nhân toàn thân run lên bần bật.

Đầu lưỡi Lạc Nam liên tục đánh lên hạt ngọc trai đỏ khảm trên đỉnh tuyết phong của nàng, hàm răng không chút thương hương tiếc ngọc gặm cắn lên da thịt đầy ắp, một tay còn lại nắn bớp điên cuồng, đem đầu núm kéo giãn ra cho thỏa thích.

Một tay khác hắn lần xuống giữa chân nàng, lướt qua thảm cỏ thơm, đầu ngón tay niết thật mạnh lên hạt lê hồng đỏ e thẹn.

“Ngứa…ưm…a…chết mất!” Nàng vặn vẹo rên rỉ một cách dữ dội, hận Lạc Nam không thể nhấp mạnh hơn.

Lạc Nam tiến công mãnh liệt là thế, nhưng côn thịt vẫn chỉ ra vào đều đều chọc ngứa nàng.

Cô bé của nàng rỉ nước như đại hồng thủy, bên trong co thắt xoắn chặt đòi hỏi một cách dữ dội.

Thấy trêu nàng thành công, Lạc Nam mới bá đạo nói: “Cầu ta! Cầu ta làm nàng!”
“Ưm…mạnh lên!” Mỹ nhân nghiến lấy răng ngọc.

Lạc Nam cười, hắn biết nàng mặc dù bị dục vọng xâm nhập nhưng vẫn nghe được mình, làm sao chịu bỏ qua?
Nữ nhân này xém chút giết chết hắn!
“Cầu ta! Bằng không ta sẽ rút ra!” Lạc Nam uy hiếp, giả vờ đem côn thịt rút ra ngoài khiến nàng hụt hẫng.

“Chết…ta sẽ giết ngươi…” Nàng khó khăn thốt ra một câu như vậy.

“Haha!” Lạc Nam cười lạnh, nữ nhân này khi bị đánh mất lý trí vẫn còn kiêu ngạo như vậy, quả nhiên phải dạy dỗ một trận.

Hắn đem nàng lật sấp xuống giường, một ngón tay thọt vào động đào của nàng khều móc kích thích, một tay khác hướng lên bờ mông đẫy đà đét xuống.

BỐP BỐP BỐP BỐP…
Liên tục là mười cú đét mông thần sầu của Lạc Nam, đem bộ mông kiêu ngạo vểnh lên trắng nõn để lại từng dấu tay đỏ ửng, ngón tay ở trong người nàng càng ra sức đâm thụt.

BỐP!
“Này thì giết ta này!”
BỐP!
“Này thì bá đạo này!”
BỐP!”
“Này thì hung hăng kiêu ngạo này!”
BỐP!
Lạc Nam vừa mắng vừa đét, mỗi một lần đầu dùng hết sức lực đánh đến bàn tay tê dại, tiếp xúc với da thịt đàn hồi của nàng, bờ mông dần dần sưng đỏ, mỗi một cú đánh đều làm chúng nó gợn sóng trập trùng.

“Ưm…ưm…ưm…ưm…”
Mỹ nhân thở dốc hỗn hển, bờ mông đau rát cùng với tiểu huyệt ngứa ngáy khiến nàng như phát điên.


“Cầu ngươi…mau vào trong…làm ta!”
Cuối cùng, nàng không chịu nổi rên rỉ một tiếng trong cổ họng, mặc dù rất nhỏ nhưng Lạc Nam vẫn nghe thấy.

“Ngoan!” Lạc Nam khích lệ một tiếng, hắn nhanh chóng cúi xuống hôn chùn chụt vào bờ mông nàng khen thưởng, cười nói:
“Vểnh mông cao lên!”
Mỹ nhân ngoan ngoãn làm theo như một con mèo nhỏ, nàng nầm sấp chu lên bờ mông cao.

Nhìn hai cái hang động tuyệt vời trong tầm mắt, một cái màu hồng đỏ, một cái màu hồng sậm, hắn hôn vào mỗi động một cái, lúc này mới nhấc lên côn thịt, từ phía sau hung hăng cắm vào chỗ quen thuộc.

Ót…
Một cú thúc mạnh mẽ và lúc cán, cả hai người không nhịn được hừ một tiếng.

“Ta cũng nhịn phát điên rồi, nàng đẹp quá!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, không chút thương hương tiếc ngọc thúc từng cái thật mạnh.

Theo động tác cường liệt, côn thịt to lớn như xé rách thân thể nàng xâm nhập, chật chội đến cực hạn, ma sát dữ dội làm thể xác hai người cùng lúc thăng hoa.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Lạc Nam ở phía sau vừa thúc vừa xoa nắn mông nàng, mỹ nhân thở hổn hển nửa quỳ nửa nằm mặc hắn xâm chiếm, chỉ tận tình rên rỉ và hưởng thụ.

Sau một thời gian bị Lạc Nam trêu tức, lúc này nàng như nắng hạn gặp mưa, khát nước uống cam lộ, đê mê chưa từng có, tận hưởng những xúc cảm mà cả đời chưa từng có được.

“Ưm…thoải mái chết!”
Theo một tiếng rên cao vút, nàng lại tiết thân và lên đỉnh.

Lạc Nam nhanh chóng chuyển đổi tư thế, mặc kệ cô bé của nàng vẫn đang co thắt, hắn lật ngửa nàng lại dập tiếp theo kiểu truyền thống, hai tay vuốt ve xoa nắn khắp cơ thể mê người để nàng được tận hưởng.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Lạc Nam động tác trở nên mạnh mẽ và thô bạo, chơi nàng ở khắp các tư thế, mỗi một lần mỹ nhân lên đỉnh là hắn lại đổi tư thế khác, nằm sắp, nằm ngửa, quỳ gối…nàng đều ngoan ngoãn và phối hợp.

Lúc này hai người đã bước xuống giường, Lạc Nam bế phốc nàng lên ôm chặt lấy, để hai chân nàng kẹp chặt lấy hông mình, hắn nắm lấy hai bên đùi của nàng tách ra, thúc mạnh côn thịt từ dưới lên trên, đầu thì vùi vào hai bầu sữa bú liếm.

“Sướng…đã quá!”
Mỹ nhân tựa sát người vào thân nam nhân, linh hồn như xuất khiếu, cảm giác được hắn vừa bế nàng, vừa đi vừa thúc.

Cứ cách ba bước chân là Lạc Nam lại đâm vào rút ra một lần, bế nàng đi khắp đại điện.

Cũng chẳng biết nàng đã lên đỉnh bao nhiêu lần, nhưng Lạc Nam đã bắn tận năm lần vào cơ thể nàng, tính luôn cả lần đầu vừa vào đã bắn.

Dung dịch dâm mị nhỏ giọt khắp cả đại điện, không gian chỉ có tiếng rên rỉ đứt quãng vì sung sướng của nữ nhân pha lẫn từng tiếng thở nặng nề của nam nhân.


Bế đi mãi cũng chán, Lạc Nam mang nàng lại sát vách tường, để nàng tựa lưng vào tường đối diện với mình, hắn ở phía trước lại nhấp điên cuồng.

“Hừ…hừ…hừ…ra…ta lại sắp ra!”
Nàng mẫn cảm đến cực hạn, cứ mỗi khi có một tư thế mới là nàng lại dễ dàng lên đỉnh.

“Nhịn một chút, ta và nàng ra cùng nhau!” Lạc Nam khàn khàn nói, cúi đầu hôn lấy môi nàng.

Mỹ nhân rung rẩy, chủ động vươn lưỡi phối hợp với hắn…
Lạc Nam chạy nước rút từng cái thật mạnh, cảm giác bên trong cô bé của nàng biểu tình dữ dội, hấp lực mạnh mẽ, như có vô vàn cái xúc tua quấn lấy côn thịt, muốn vắt cạn nó.

Thả lỏng toàn thân, côn thịt co giật thật mạnh, Lạc Nam ngắm nhìn nhan sắc huyền ảo của nàng thủ thỉ:
“Nàng tuyệt quá…”
“Ra…ta ra đây!” Nàng lẩm bẩm, ánh mắt mộng mị.

“Chúng ta ra cùng nhau!” Lạc Nam cũng gồng lên cơ bắp.

Cùng lúc, hai dòng nước ấm từ bộ phận tư mật của hắn người bắn ra, dung hòa vào nhau…
Vô vàn sinh mệnh của Lạc Nam lại lắp đầy bên trong, tiến vào tận cùng của người phụ nữ.

“Phù…phù…phù…phù!”
Hai người nằm xuống thở dốc ôm siết lấy nhau, Lạc Nam vuốt ve ôn nhu nhẹ nhàng khắp da thịt nàng, dùng Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc chăm sóc các vết bầm tím và dấu răng của hắn.

Lúc này hắn mới rút ra côn thịt, bên trên nó lầy lộ không chịu nổi…
“Nàng làm sạch nó cho ta đi…” Lạc Nam ôn nhu nói, đem côn thịt đặt trước đôi môi quyến rũ của mỹ nhân.

Mỹ nhân ánh mắt mơ màng, nhìn côn thịt to lớn đặt ở trước mặt, nàng theo bản năng hé ra đôi môi.

Nhưng một giây tiếp theo, trong đôi mắt kiều mị đột ngột xuất hiện một tia tỉnh táo, vô tận sát khí trào dâng.

“Con mẹ nó không ổn!” Lạc Nam trong lòng mắng to, ý niệm vừa động, Hoành Độ Hư Không triển khai, kéo dài khoảng cách đến cực hạn.

“Tiểu tặc! ngươi phải chết!” Mỹ nhân lạnh lùng nói, dục vọng bên trong ánh mắt dần dần lui xuống, thay vào đó là sự lạnh lùng, lãnh ngạo, cao cao tại thượng.

Nàng bình thản đứng dậy, vô tận sát cơ khóa chặt lấy Lạc Nam như muốn ghi nhớ kỹ dung mạo của hắn.

“Nữ nhân hư hỏng, ăn xong không chịu trách nhiệm còn muốn qua sông đoạn cầu, lần sau gặp lại ta đánh nổ cái mông nàng!” Lạc Nam tức giận mắng chửi một tiếng, Truyền Tống Lệnh Bài đã xuất hiện trong tay.

“Truyền tống? ngươi chạy được sao?” Mỹ nhân khí thế gia tăng chưa từng có, toàn bộ trấn áp xuống khóa chặt lấy Lạc Nam.

Hiển nhiên nàng vô tình đến cực điểm, không thèm để tâm những chuyện xảy ra vừa rồi, tất cả như một giấc mơ mà thôi.

Chỉ cần đem nam nhân này giết chết, mọi thứ sẽ như chưa từng diễn ra.

Nhưng rất nhanh, ánh mắt yêu mị lãnh diễm của nàng xuất hiện vẻ không dám tin, bởi vì thân ảnh nam nhân đáng chết kia đã biến mất ngay trước mặt.

“Làm sao có thể? Ta rõ ràng đã trấn áp hắn!” Mỹ nhân mày liễu chau lại, không dám tin dò xét xung quanh.

Nhưng Lạc Nam quả thật giống như đã bóc hơi, tìm cũng tìm không thấy.


Thần Thức của một Địa Đế hùng mạnh cuồn cuộn tiến ra, dò xét bốn phía không gian, chẳng phát hiện một chút manh mối.

“Thật đáng ghét!” Mỹ nhân phẫn nộ dậm chân một cái khiến đại điện rung lên.

Ý niệm vừa động, một bộ hoàng bào màu tím đã trùm lấy thân thể trần truồng của nàng.

Bàn tay uyển chuyển vô thức đặt vào giữa hai chân, tại khe nứt hồng hào kia còn chút đau rát, bên trong còn đầy ắp dung dịch của hai người.

“Lần sau gặp lại chắc chắn sẽ giết ngươi!” Mỹ nhân nghiến răng nghiến lợi.

Nàng biết nam nhân này là ai, dung mạo của hắn rất dễ dàng ghi nhớ, nhất là khi nàng còn xem hắn tặng huyết mạch cho đệ tử mình, biểu hiện ưu tú bên trên Đế Thiên Thê, trong thời gian ngắn muốn quên cũng không quên được.

“Lần sau gặp lại ta đánh cái mông nàng thì có!”
Hết sức đột ngột, Lạc Nam lại hiện ra tại chỗ cũ, nhìn nàng cười mắng một tiếng, kích hoạt Truyền Tống Lệnh Bài.

“Muốn chết!” Mỹ nhân nổi giận, một chưởng hung tàn nện đến.

Xoẹt…
Không còn kịp nữa rồi…
Thân ảnh Lạc Nam biến mất trong gang tấc, lần này là thực sự truyền tống, lần trước hắn chỉ nhờ Châu Nhi thu mình vào Linh Giới Châu để lừa gạt nhằm đánh lạc hướng nàng mà thôi.

Nhân lúc nàng sơ ý, hắn lại từ Linh Giới Châu đi ra, dùng truyền tống lệnh để đào tẩu.

“Tiểu tặc khốn kiếp!” Mỹ nhân phẫn nộ đến cực hạn, nàng đường đường là một Địa Đế lại bị hắn qua mặt.

Hung hăng tung ra một chưởng, đánh cho một gốc đại điện sụp đổ, trận pháp nát bấy.

Nàng thở hổn hển, sắc mặt đỏ lên, bộ ngực phập phồng lên xuống, tâm cảnh lạnh lùng như hàn băng vô số năm qua lần đầu bị trêu tức đến mức như vậy.

Nhớ lại lời nói trước khi đi của Lạc Nam, nàng vô thức nhớ đến bờ mông của mình bị hắn đánh đến tê dại, chỉ là tiểu tặc kia xem như có lương tâm, trước đó đã trị hết cơn đau cho nàng.

Đương nhiên đối với cường giả như nàng thì chút đau đớn ấy chẳng là gì cả, nàng chỉ hận mình bị làm nhục như vậy.

Hắn bắt nàng cầu xin hắn làm nàng, thậm chí phút cuối cùng xém chút bắt nàng liếm sạch nơi đó cho hắn.

Tiểu tặc này quá mức ghê tởm.

“Chắc chắn phải giết hắn!” Nghiến răng nghiến lợi một tiếng, nàng cố gắng hạ xuống cơn tức.

Phất tay một cái, Đế Lực cuộn trào, thanh tẩy toàn bộ đại điện.

Mãi đến khi tất cả khí tức còn lưu lại của Lạc Nam bị xóa sạch, nàng mới tịnh tâm ngồi xuống tu luyện.

Nhưng có một chỗ vẫn còn lưu lại khí tức của hắn mà nàng dường như đã quên mất…
Đó là vô số sinh mệnh khỏe mạnh bên trong cơ thể của nàng…

Chúc mọi người ngủ ngon :P
!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận