"Cái kia... Ở chỗ này sao..."
Thanh âm đại sảnh không rơi xuống đất chui vào trong tai Kỷ Hoài Xuyên, nhưng hắn cũng không sốt ruột, vẫn vững vàng ngồi ở một chỗ.
Sau đó nhìn vào màn hình máy tính.
Cuộc gọi video vẫn tiếp tục, Hồ Lê Lê đang giải thích tình huống hiện tại ——
Vốn là sau khi phát sóng ngày hôm đó, Hồ Lê Lê đã nói buổi tối còn có chuyện muốn nói, nhưng cả đêm trôi qua, không có chuyện gì xảy ra.
Cô tạm thời gọi ra ngoài hẹn bạn bè, sau đó nhìn thấy một người đàn ông kỳ quái, sau khi nói chuyện với đối phương xong cô không hiểu sao lại cảm thấy đặc biệt mệt mỏi, sau khi về nhà quay đầu ngủ, lúc tỉnh lại trên điện thoại di động mấy chục cuộc gọi nhỡ, làm cô giật nảy mình.
Kết quả sau khi gọi về mới phát hiện, nàng thế nhưng trực tiếp ngủ một ngày một đêm!
Bạn bè không thể liên lạc với cô ấy, nghĩ rằng cô ấy đã có một tai nạn, gần như muốn báo cáo cảnh sát.
" Tôi thật không phải cố ý làm lơ tin nahwns của anh, tôi làm sao dám a!"
Bất quá sau khi bỏ qua cơ hội tốt tối hôm đó, Hồ Lê Lê lại muốn liên lạc với Kỷ Hoài Xuyên, ngược lại Kỷ Hoài Xuyên không có thời gian.
Cứ như vậy trì hoãn tới chậm trễ, cho đến bây giờ, bọn họ rốt cục mới thành công đạt được cơ hội gọi điện thoại lần thứ hai.
"Nhưng không phải là tôi muốn muốn, là bạn của tôi."
"Đoạn thời gian trước cô ấy từ trước đến nay vẫn cảm thấy thân thể rất không thoải mái, buổi tối luôn dễ dàng bừng tỉnh, sau khi tỉnh còn nghe thấy có người ở bên tai nói chuyện, lúc thì nói là tiểu hài tử đang cười hi hi ha ha, lúc thì lại nói là nữ nhân đang khóc, cô ấy nhớ tới xem có phải là ai ở đó đùa giỡn hay không, lại như thế nào cũng không dậy nổi, thật giống như quỷ đè giường vậy!"
"Đại Xuyên. Ah không, thưa đại sư! Kỷ đại sư! Anh nói bạn tôi có phải là đụng phải ma quỷ không?! "
Hồ Lê Lê vốn không tin.
Nhưng cô ấy không phải là một người duy vật kiên định.
Nguyên bản không tin, cảm thấy nhất định là bằng hữu gần đây áp lực trong lòng có chút lớn, nhưng khi bằng hữu của nàng bắt đầu lần lượt tìm đại sư, hòa thượng đạo sĩ gì đó toàn bộ mời một lần, hơn nữa đại bộ phận mọi người đều nói nàng bị tà từ quấn thân, nói xong, Hồ Lê Lê bắt đầu dao động, cũng ít nhiều có chút nghi thần nghi quỷ.
Bây giờ, bạn cô ấy đang ngồi bên cạnh cô ấy.
Sắc mặt trắng bệch, cơ hồ không có nửa điểm huyết sắc.
Trước mắt cũng là một mảnh màu xanh biếc.
Thoạt nhìn, người này giống như một hồn ma.
Nàng cũng không nghĩ tới Hồ Lê Lê thế nhưng cũng sẽ lôi kéo nàng nói cái gì tìm đại sư cho ngươi xem một chút, càng không nghĩ tới đầu video "Đại sư" lại trẻ tuổi như vậy, vừa nhìn liền không đáng tin cậy.
Nhưng dưới sự cổ vũ không ngừng của Hồ Lê Lê, cô cắn cắn môi, vẫn nói tiếp.
"Ba tháng trước, tôi đi Thái Lan một chuyến, vốn nói tốt là đi cùng chồng tôi, nhưng công ty của anh ấy tạm thời có việc phải đi công tác, sau đó tôi nghĩ khó có được nghỉ phép một lần, bình thường công ty chúng tôi rất khó phê duyệt nghỉ phép, cho nên tôi dứt khoát đi một mình."
"Sau khi đi, hướng dẫn viên dẫn tôi đi dạo chùa Phật bên kia, còn giới thiệu cho chúng tôi phật bài, nói có chính bài a âm bài gì đó, lúc ấy ta bị nàng nói động tâm, muốn mời tăng lữ Long bà Cuba bên nhà cá nhân gia trì phật bài mang về nhà, bảo bình an a bảo tài vận gì đó cũng có thể, liền mời, còn để cho gia tử cẩn thận tỉ mỉ làm phương pháp nhập môn nói cho ta biết."
"Sau đó tôi cũng không để chuyện này trong lòng, bởi vì sau khi tôi mời về liền có chút hối hận, cảm giác vô dụng."
"Nhưng một tháng sau khi tôi trở về từ Thái Lan, tôi bỗng nhiên bắt đầu cảm thấy rất không thoải mái, cơ thể mỗi ngày đều rất nặng, làm cái gì cũng đặc biệt mệt mỏi, ngay cả nằm cái gì cũng không làm cũng vẫn mệt mỏi, lúc ngủ luôn nghe thấy có người nói chuyện khóc nháo."
Cô nói đến đây, thân thể bắt đầu run rẩy, ngay cả Hồ Lê Lê bên cạnh cũng có chút sợ hãi, rất muốn bịt tai lại, nhưng lại sợ kích thích đến cô ấy, Phải tiếp tục lắng nghe.
"Người phụ nữ đó mặc một chiếc váy dài màu đỏ, cô ấy đứng đó, không có bóng dáng, tôi giật mình, vội vàng chạy đến phòng ngủ muốn gọi chồng tôi dậy, nhưng tôi phát hiện chồng tôi không có ở đây!"
"Tôi sợ hãi muốn chết, lúc ấy mọi người đều choáng váng, sau khi khóa cửa liền trốn trong chăn, đầu óc trống rỗng."
"Sau đó... Sau đó đột nhiên một bàn tay từ bên giường vươn tới, luồn vào trong chăn, hướng tôi bắt tới..."
"Tôi căn bản không nghe thấy tiếng mở cửa!!"
"Hơn nữa, tôi rõ ràng đã khóa cửa!!"
Hồ Lê Lê đã không khống chế được muốn thét chói tai, dùng sức nhịn xuống, nhịn đến biểu tình đều có chút dữ tợn.
"Đừng sợ đừng sợ. Bây giờ là ban ngày... Không có việc gì không có việc gì a..."
Lúc an ủi bằng hữu, giọng nói của cô đều run rẩy.
Mà Kỷ Hoài Xuyên nhìn biểu tình của hai người kia, yên lặng uống một ngụm nước.
"Đại sư, ngài nhìn xem rốt cuộc là làm sao, có phải lúc đi Thái Lan gặp phải thứ gì không sạch sẽ hay không? Tôi đã sớm nói chỗ kia có tà môn, vậy phật bài gì ta nhìn cũng cảm thấy sau lưng phát lạnh, cậu thế nhưng còn dám..."
"Tôi không biết, tôi không biết! Chắc tôi đã đụng phải một con ma! Cô ấy cứ quấn lấy tôi, cô ấy muốn mạng sống của tôi! "
Người phụ nữ che miệng, vừa lắc đầu, vừa nước mắt vắt đi.
Kỷ Hoài Xuyên đợi đến khi hai người đối diện ôm đầu khóc xong, cảm xúc của người phụ nữ bị Hồ Lê Lê dỗ dành thoáng bình phục lại.
"Kỳ thật, tôi đã nhìn ra rồi."
Hắn nói.
"Không cần sợ hãi, cô không phải đụng quỷ, càng không có thứ gì bẩn quấn lấy cô."
Hồ Lê Lê và phụ nữ đều sửng sốt.
"Hả? Nhưng những đại sư kia nói tôi..."
"Cô bị lừa."
Kỷ Hoài Xuyên vô tình vạch trần, sau đó cười cười.
"Kế tiếp những lời mà tôi nói, cô có thể hoài nghi, sẽ không tin, cô có thể càng nguyện ý tin tưởng cô là đụng quỷ, nhưng kỳ thật... Không, không có gì xung quanh cô. "
"Nửa năm trước, chồng cô mua cho cô không ít bảo hiểm, chuyện này cô biết không?"
"Cô có thể tìm thời gian, thừa dịp anh ấy bận rộn về nhà mở két sắt của anh ấy, mật mã của anh ấy hẳn là 0220, bên trong ngoài chính sách bảo hiểm ra, còn có mấy chai thuốc."
"Đó là một loại thuốc thần kinh, người bình thường sau khi ăn sẽ sinh ra ảo giác, tác dụng phụ của loại thuốc này cũng rất mạnh, biểu hiện cụ thể, sẽ làm cho người ta phản ứng dần dần chậm chạp, thân thể mệt mỏi, nhiều mộng trộm mồ hôi dễ bừng tỉnh, vừa rồi trong miệng cô nói quỷ áp giường biểu hiện chính là như vậy, sau khi tỉnh lại cô không có biện pháp khống chế tứ chi của cô, bởi vì hệ thần kinh của cô đã bị thuốc ảnh hưởng nghiêm trọng."
"Gần đây có phải cảm thấy tóc rụng càng ngày càng nhiều, đầu óc cũng giống như bị dính dính, chuyển cũng không chuyển người được, trên văn kiện rõ ràng là một câu rất đơn giản, cô lại phải dùng rất nhiều sức lực mới có thể hiểu được nó!"
"Ngô ngẫm lại, đây là đụng quỷ sao?"
Đầu kia trong mắt của Hồ Lê Lê cơ hồ muốn nứt ra.
Cô vỗ mạnh bàn: "Tên khốn kiếp kiếp này, hắn muốn hại chết cậu Trần San San! "
"Làm sao có thể... Anh ây... Anh ấy đối với tớ rất tốt..."
Trần San San dùng sức lắc đầu, sắc mặt càng trắng bệch.
"Chuyện này không có khả năng!"
"Sao lại không có khả năng, cô về nhà xem két sắt không phải sẽ biết sao? Vừa rồi tôi cũng đã nói, có lẽ cô càng thích đáp án đụng quỷ hơn, nhưng rất đáng tiếc, lấy đâu ra quỷ. "
Hồ Lê Lê tức giận đến đỏ mặt, nắm lấy cánh tay Trần San San: "Đứng lên! Đi với tôi đến nhà của cậu! Tôi nói cậu có chút tiền đồ được không! Bây giờ hắn ta đang cố hại cậu! Tên khốn kiếp kia nếu thật sự dám chơi như vậy, tôi nhất định phải giết chết hắn! "
"Đúng rồi, nhắc nhở các cô một câu, tốt nhất là gọi thêm mấy bằng hữu cùng nhau, tôi chỉ là bằng hữu nam."
Kỷ Hoài Xuyên khẽ nhún vai, có chút bất đắc dĩ.
"Nếu như là có chuyện gì ngoài ý muốn, có nam nhân ở đấy, có lẽ chồng cô sẽ càng nghe lời một chút, dù sao có đôi khi, hai nữ nhân ở trong mắt nam nhân không tồn tại bất kỳ uy hiếp nào, tuy rằng hai chọi một, các cô cũng lành ít dữ nhiều."
"Được, tôi gọi điện thoại ngay."
Răng Hồ Lê Lê cắn khanh khách.
"Vậy bên tôi liền cúp máy trước, về nhà nàng xem một chút."
"Đi đi."
Một tiếng vang lên, đoạn video đoạn vào hình ảnh Hồ Lê Lê nghiến răng nghiến lợi biểu tình dữ tợn.
Kỷ Hoài Xuyên chậm rãi đi về phía sau.
Đồng thời máy tính khép lại, cửa phòng cũng tự mình mở ra, hắn giương mắt, cùng ba người xuất hiện ở cửa nhìn nhau, lập tức lộ ra một nụ cười.
"Mọi người cũng chờ lâu rồi, ngồi đi."