Đứng đầu là một khán giả có ID người dùng tên là [người dùng mới 444444], tên đã lộ ra một luồng hơi thở không lành, tiếp theo lại nhìn thấy hoàn cảnh bên kia, Kỷ Hoài Xuyên trong lúc nhất thời không khỏi có chút im lặng.
"Sao lại tối như vậy?"
"Huynh đệ, đầu kia của ngươi sao không bật đèn, còn thắp nến?"
"Không phải là đang chơi trò chơi kinh dị gì chứ, ta nói..."
Nhìn thấy vấn đề trên màn hình, một nam thanh niên khuôn mặt non nớt vội vã đến trước ống kính, vẻ mặt hưng phấn: "Không nghĩ tới hôm nay vận khí tốt như vậy, đại sư đại sư! Ngươi mau giúp ta tính toán, xem tối nay chúng ta có thể gặp quỷ hay không!"
"Bất quá, đại sư trong nước có quản quỷ ở nước ngoài không?"
"......"
Kỷ Hoài Xuyên cũng không biết là còn nói hắn ta rốt cuộc là người vô tri không sợ hãi, hay là thật sự lá gan lớn đến mức muốn chơi một phen tim đập.
"Vị bạn học này, vui vẻ sống không tốt sao?"
"Gia cảnh cậu không tệ, coi như là một tiểu phú nhị đại, hiện tại đang học đại học ở nước ngoài, qua vài năm nữa sau khi tốt nghiệp có thể trở về giúp cha cậu quản lý công ty, tiền đồ một mảnh quang minh, vì sao nhất định phải đi tìm chết, chạy đến loại địa phương này chơi..."
"Trò chơi chiêu quỷ?"
Cậu ta là du học sinh, bởi vì bình thường tiêu tiền như nước chảy nên xung quanh hồ bằng cẩu hữu cũng không ít.
Bất quá đại bộ phận đều là lấy cậu ta làm oan đại đầu, một bên cọ tiền của cậu ta, một bên ở sau lưng chê cười cậu ta là tiền nhiều người ngốc.
Lần này đám người bọn họ cũng không biết là trút gió gì, đột nhiên nói muốn chạy đến một hung trạch đã chết hơn người chơi trò chơi bút tiên.
Bây giờ trò chơi vẫn chưa bắt đầu, nhưng nến và các đạo cụ khác đã sẵn sàng, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.
Bởi vì chênh lệch thời gian, bên Kỷ Hoài Xuyên là giữa trưa, bên kia đã gần nửa đêm rồi.
Mà hung trạch nơi bọn họ ở, đã cắt điện nửa năm, cho nên mới đen như vậy.
Ngoại trừ ánh sáng của nến, chỉ có màn hình điện thoại di động sáng.
"Joey, người này là ai?" Bên cạnh có một nữ sinh tóc vàng mắt xanh thò đầu dò đầu ở phía sau.
Nam thanh niên nhếch miệng cười.
"Đây là một vị thiên sư đặc biệt nổi danh bên kia chúng ta, tôi vốn là thử vận khí muốn xem có thể được chọn hay không, không nghĩ tới hôm nay vận khí thật không tệ! Bị trúng rồi! Tôi muốn ngài ấy giúp chúng ta xem liệu có ma nào trong phòng này không."
"Thiên sư. Đó có phải là phù thủy không?"
"Đúng đúng đúng, có thể nói như vậy."
"Vậy hắn hiểu ma pháp?!"
"Ách, hẳn là đi."
"Trời ạ, thần kỳ như vậy sao, mau để cho ta xem một chút!"
"Hắn thật sự là pháp sư sao, thoạt nhìn thật trẻ tuổi!"
Người trước ống kính đột nhiên trở nên nhiều hơn.
Kỷ Hoài Xuyên nhìn mấy bóng người lắc lư trước mắt, trên mặt bọn họ đều bị một tầng sương mù xám xịt bao phủ, lập tức nhịn không được thở dài.
Tương lai của mấy người này đã bị hắn nhìn đến cùng.
Một đám tiểu thanh niên không biết trời cao đất rộng, thật cho rằng loại trò chơi này thú vị như vậy sao?
Chờ bọn họ thành công chiêu mộ U Linh mà bọn họ muốn nhìn thấy tới, khi đó, thật sự là hối hận cũng không kịp.
Đặc biệt là chàng trai trẻ kia, Joey.
Nếu hôm nay cậu ta không mở điện thoại di động, không vào phòng phát sóng trực tiếp, cứ đợi đến 12 giờ đêm để bắt đầu trò chơi, thì cậu ta sẽ trở thành nạn nhân đầu tiên.
Tử tướng thê thảm, thảm đến mức ngay cả thu thi cho cậu ta cũng phải chuẩn bị tâm lý mấy tiếng đồng hồ mới được.
"Những thứ quỷ không quỷ kia trước tiên không nóng nảy nói, vị bạn học này, không bằng tôi đến giúp cậu tính toán một chuyện khác khiến cậu rất phiền lòng trong đoạn thời gian gần đây chứ?"
"Hả? Có chuyện gì vậy? "Joey có chút không hiểu, một bên mờ mịt, một bên còn phải phiên dịch cho mấy người bên cạnh.
Sau đó nghe Kỷ Hoài Xuyên nói: "Về thân thế của cậu."
"......"
"Con được nuôi nấng lớn lên từ nhỏ, quan hệ với người nhà cũng vẫn rất tốt, cách đây không lâu, cậu nghe bằng hữu trong nước nói, cha cậu hình như có một đứa con riêng lớn tuổi không sai biệt lắm, chuyện này khiến cậu rất tức giận."
"Bởi vì cậu vẫn luôn cảm thấy tình cảm của cha mẹ cậu rất tốt, nếu chuyện này là thật, vậy chứng minh cha cậu phản bội mẫu thân cậu, cậu còn vì thế mà cùng người trong nhà náo loạn một hồi, đúng không?"
Biểu tình của Joey trở nên có chút cứng ngắc, lập tức trong lòng ít nhiều cũng có chút trách cứ Kỷ Hoài Xuyên nhiều chuyện: "Đây là chuyện nhà của tôi, đại sư, tôi không nói cho ngài tính cái này chứ?"
"Quả thật."
Kỷ Hoài Xuyên cũng không thèm để ý thái độ của cậu ta.
Bởi vì lời nói tiếp theo để cho cậu ta nghe xong, cậu ta như thế nào cũng không có khả năng tỉnh táo lại.
Số phận tương lai của cậu ta cũng không ngừng lơ lửng theo hai hướng.
Một là sau khi chơi trò chơi chết dưới tay U Linh.
Hai là nghe lời từ nơi này sau khi rời đi lại bất ngờ không kịp tiếp nhận một trọng đả kích khác, kết quả bởi vì tính cách xúc động của hắn, cuối cùng vẫn là một hồi bi kịch.
Nếu như cho cậu ta một chút thời gian đệm, có lẽ cậu ta có thể tỉnh táo lại suy nghĩ một phen, không đến mức xúc động như vậy.
"Nhưng cậu có thể không rõ lắm, đây cũng không phải là thật, lời đồn con riêng cũng không phải thật."
"Bởi vì ba cậu không phải là cha ruột của cậu."
Một vụ nổ nặng. Viên đạn ném xuống, làm cho Joey bịt kín ngay tại chỗ.
"Hơn hai mươi năm trước, mẹ ruột của cậu cố ý đem con mới sinh của mình lén lút trao đổi với con trai của một sản phụ họ Cao ở giường bên cạnh."
"Bởi vì cha ruột của cậu là một con quỷ cờ bạc có khuynh hướng bạo lực, có hắn ở đây, trong nhà căn bản không tiết kiệm được tiền, mẹ ruột của ngươi không nỡ để ngươi chịu khổ, lại nhìn hai vợ chồng ở giường bên cạnh thoạt nhìn người rất hòa khí, trong nhà cũng có chút tiền, cho nên liền nảy sinh ý niệm xấu trong đầu, đem ngươi cùng nhi tử đối phương trao đổi."
"Có thể là vận mệnh đi..."
"Ngươi bị đổi qua không lâu, cha nuôi của ngươi liền phát tài lớn, tài sản trong nháy mắt tăng gấp đôi, hai vợ chồng bọn họ cảm thấy ngươi là tiểu phúc tinh, cho nên đối với ngươi rất là yêu thương."
"Mà bọn họ cũng là đoạn thời gian trước mới biết được, thì ra con trai ruột của bọn họ đang ở nông thôn chịu khổ, từ nhỏ bị đánh cho lớn, cha không thương mẹ không yêu, tuổi còn nhỏ đã vào xưởng điện tử làm việc, một tháng có thể kiếm được năm sáu ngàn, toàn bộ dựa vào hắn một ngày làm việc gần mười tám tiếng kiếm được, hơn hai mươi tuổi liền mệt đến một thân bệnh tật, mỗi tháng còn phải đem tiền lương gửi về nhà, mình liền lưu lại một ngàn đồng, tiết kiệm chi phí, sống khổ ha ha."
"Hiện tại bọn họ hẳn là đã gặp mặt, chuyện này cũng hoàn toàn không giấu được, cho nên, cậu xác định còn muốn ở chỗ này chơi những trò chơi chiêu quỷ lộn xộn này?"
Ngữ điệu của Kỷ Hoài Xuyên rất bình thản, nhưng trong livestream đã nổ tung.
"Cái gì? Tôi vừa nghe thấy gì?"
"Mẹ kiếp, thật đúng là có người không biết xấu hổ như vậy?!"
"Tức chết ta, cái này đều là rác rưởi gì a! Đây là!"
"......"
Bạn bè bên cạnh không đợi được phiên dịch, liền vẻ mặt nghi hoặc đẩy Joey: "Hắn ta đang nói cái gì vậy?"