*******Con Đường Em Chọn Là Con Đường Mang Tên Anh***************chap 1 ngày định mệnh***
tác giả chương đầu không được hay cho lắm nhưng hãy ủng hộ truyện mình nha(ngày 27 tháng 5 năm 2016)trần trà my(fanqin)
- Mai Mai,con đâu rồi?
- Mẹ,bảo gì con-giọng chán nản-Thấy con ở nhà cũng chán nên ba mẹ cho con đi du lịch thành phố M
Hú ầm nhà xong rồi lại chạy xuống hôn ba hôn mẹ ríu rít,Mai một cái xác không hồn vì ở nhà suốt.Vì là nghỉ hè mà.Ở nhà một tuần cô kêu ca inh ỏi khắp nhà không kêu chán với ba thì kêu buồn với mẹ,không thì cứ chạy theo bà Loan-người giúp việc cho nhà cô mà than.Thế là mà vừa nghe xong rằng mình sắp được "sổ lồng" thì ngay lập tức vui vẻ trở lại
- Con cảm ơn ba mẹ.Con biết ba mẹ yêu con nhất mà.Không ai yêu con bằng hai người.Con lên phòng chuẩn bị đồ đây ạ
Bỗng ba Mai nói:- Ta đã bảo với bác Loan sắp xếp đồ cho con rồi.Chú An chú Bắc cũng đang đợi con ở ngoài cổng.Chỉ cần con thay quần áo rồi đi thôi. Chú An và chú Bắc là hai vệ sĩ riêng của cô.Hai người đã làm được hơn 12 năm rồi.Vì vậy cô coi họ là hai người thân của mình vậy.Cô đi đâu họ ở đó nhưng đi cách xa cô khoảng 10m vì để cho cô có không gian riêng tư.Xong cô lại hỏi:- Bà Loan có đi cùng con không ạ?- Không con yêu ạ.Nhưng nhớ phải uống thuốc đầy đủ con nhé- bà Hoa tức mẹ của Mai nói. Vâng một tiếng rõ to cô chạy xồng xộc lên phòng thay quần áo.Thương ngày rất ư là chậm chạp thế mà sau 7 phút đã xuống "điểm danh" chào tạm biệt ba mẹ(đi chơi mờ không nhanh mới lạ đó)- Con chào mọi người,con đi đây ạ- Con nhớ bao giờ đến nơi thì gọi cho ba mẹ biết nhé
- Rõ thưa hai sếp con sẽ mua thật nhiều đồ cho mọi người-giọng vui vẻ
Bà Loan đã đặt vali cô vào cốp xe,cô chào mọi người lần nữa rồi ngồi vào trong xe.Xe từ từ chuyển bánh rồi đi mất hút Khi xe rời đi,ông Quốc Việt mới quay đầu hỏi bà Mai Hoa:Bác sĩ nói con bé nó thế nào?
Bà Hoa đáp:-Bác sĩ bảo nó vẫn bình thường không có gì bất ổn.Chỉ cần uống thuốc đều đặn và để tâm trạng con bé được vui vẻ thoải mái trước khi tìm được tim thích hợp thì không sao.
- Thế thì tốt rồi- Ông Việt thở phào đáp.************************************************************************************Chẳng mấy chốc xe đã tới sân bay,chú An mở cửa ra lấy đồ,còn chú Bắc ra mở cửa cho cô- Đã bảo là chú không cần làm thế mà- Đây là việc mà chú cần làm mà cháu.- chú Bắc cười đáp.Đúng là.Cháu chỉ cần đừng quậy phá gì là được rồi Mai phụng phịu:- Trong mắt chú cháu chỉ biết phá thôi à?- Thôi hai người còn nói nữa là trễ giờ lên máy bay đấy-chú An từ nãy giờ mới lên tiếng. Vừa rời khỏi chiếc xe ô tô,đã có người mang chiếc xe mà phóng đi. Làm thủ tục xong,cả ba người đi lên máy bay.Còn 10 phút nữa là cất cánh.************************************************************************************(Khoảng 2 tiếng trước ở trong một ngôi biệt thự):- Đặt cho tôi một vé máy bay đi đến thành phố M.
- Vâng,tôi sẽ gọi ngay
Một phút sau đó:
- Thưa cậu chủ,đã có vé máy bay rồi.Mời cậu thay đồ rồi đi. Giọng nói lạnh tanh lại cất lên:- Được .Chẳng mấy chốc đã đến sân bay,Hoàng Minh xuống xe,bỏ cặp kính râm xuống đi vào trong Làm thủ tục xong xuôi và đã ngồi vào máy bay ổn định chỗ ngồi,anh tranh thủ ngủ một giấc cho đỡ mệt.Những ngày này đối với anh rất mệt mỏi rồi,anh cần một nơi giúp anh thư giãn không bị ai quấy rầy làm phiền(t.g không được đâu anh Minh ạ).***********************************************************************************
Đọc tiếp chap 2 Con đường em chọn là con đường mang tên anh: Ê,cho tôi làm quen************************************************************************************