Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y


Mười giờ tối, Yến Quy và Cố Dĩ Di đến địa điểm hẹn đúng giờ, họ đỗ xe ở bãi đậu xe ngoài trời cách câu lạc bộ 500m, Nhậm Du Nhiên và Tiểu Vương của bộ phận kĩ thuật đã đợi sẵn ở đây.Nhậm Du Nhiên nhảy ra khỏi xe chỉ huy, chỉ vào một chiếc Porsche Panamera màu trắng bên cạnh, nói: "Lát nữa cậu lái chiếc xe này qua đó."Cố Dĩ Di sửng sốt: "Cậu còn có thể tìm được loại đạo cụ như thế này?"Nhậm Du Nhiên ném chìa khóa xe cho cô, chỉ ngón tay cái về chỗ đậu xe đối diện, chỉ thấy một chiếc xe thương vụ màu đen đang đậu ở đó, cửa sổ hạ xuống, để lộ gương mặt nghiêng nước nghiêng thành của Hạ Chi Tinh.Hạ Chi Tinh vẫy tay với họ từ xa, ngả người ra sau, một gương mặt khác xuất hiện, trông rất quen cũng mỉm cười vẫy tay với họ.Nhậm Du Nhiên trầm giọng giới thiệu: "Bạn thân lúc nhỏ của tôi, Hướng Thiển, cũng là một diễn viên."Danh tiếng của Hướng Thiển họ đã từng nghe qua, thế hệ nữ diễn viên mới vừa có sắc đẹp vừa có thực lực, Hạ Chi Tinh chính là thế hệ trẻ do cô ấy dẫn dắt." Chiếc Panamera này là cô ấy lái đến, xe của người yêu cô ấy." Nhậm Du Nhiên vỗ vai Cố Dĩ Di rồi nói: "Cậu học thuộc biển số xe này đi, chiếc xe này thuộc sở hữu của Đầu tư Vạn Hoà, công ty con của tập đoàn Thẩm Thị.

Bây giờ cậu là Cố Linh, giám đốc thị trường của Đầu tư Vạn Hoà......""Phì."Yến Quy không thể nhịn được bật cười.Cố Dĩ Di trợn mắt nhìn Nhậm Du Nhiên, hỏi: "Cậu nói ai cơ?!" Không, không phải chứ, làm sao Nhậm Du Nhiên biết được!?Vậy nên Cố Dĩ Di hung hăng trừng mắt nhìn Yến Quy.Yến Quy: "?" Oan uổng cho nàng quá."Không phải, không phải." Nhậm Du Nhiên bước tới giải thích: "Đây thật sự là một chuyện tình cờ, trùng hợp.

Bộ phận thị trường của Đầu tư Vạn Hoà thật sự có một lãnh đạo tên là Cố Linh.....!lớn hơn cậu mấy tuổi......"Mặt Cố Dĩ Di búng không ra máu, kìm nén cảm xúc muốn cắn người ở trong lòng.Thôi vậy, Cố Linh thì Cố Linh, không phải chỉ giả bộ thành người khác thôi sao, cô nhịn.

Nhưng món nợ này cô sẽ khắc ghi trong lòng, dự định sớm muộn gì cũng đòi lại được từ Yến Quy.Nhậm Du Nhiên giới thiệu chi tiết hơn về lý lịch "nhân vật" cho Cố Dĩ Di, cô nhìn lên nhìn xuống cách ăn mặc và trang điểm của Cố Dĩ Di hôm nay, không khỏi xuýt xoa: "Đẹp quá chị em, hôm nay cậu biến thành hồ ly tinh rồi, Khúc Vân mà trông thấy thì chắc chắn cả linh hồn nhỏ bé cũng cho cậu.Sắc mặt Yến Quy trầm xuống trong giây lát.Nhậm Du Nhiên nhìn mặt mà nói chuyện, dõi lời nói và biểu hiện của cô, lập tức vỗ vai Yến Quy: "Đừng, pháp y Yến đừng tức giận, tôi chỉ nói đùa thôi.

Hơn nữa, việc Di Di nhận nhiệm vụ này là do chính cô đề cử mà."Đây là một sự thật, Yến Quy đành ngậm bồ hòn, bất đắc dĩ bĩu môi.Cố Dĩ Di đưa tay sờ mặt nàng như để trấn an.Nhậm Du Nhiên lấy ra một thẻ hội viên đen và đưa cho Cố Dĩ Di, nói: "Tiểu Vương đã xâm nhập vào hệ thống của câu lạc bộ và nhập thân phận giả cho cậu, thẻ này chính là thẻ thông hành.


Cửa câu lạc bộ có người kiểm tra danh tính, cậu trực tiếp đưa thẻ cho bọn họ, bọn họ kiểm tra xong sẽ để cậu vào trong, cử chỉ tự nhiên một chút."Cố Dĩ Di lấy thẻ thành viên rồi cất đi.Nhậm Du Nhiên vẫn hơi lo lắng, còn muốn dặn dò thêm mấy câu nữa.Cố Dĩ Di không biết nên khóc hay nên cười: "Tôi nói cậu này, có phải cậu mưa dầm thấm đất bị anh Trác Nhiên ảnh hưởng không, muốn làm đạo diễn luôn à?"Nhậm Du Nhiên trợn mắt: "Còn không phải là đang sợ cậu diễn không đạt sao? Anh trai tôi là đạo diễn, vợ tôi là diễn viên, cậu không thể làm đứt gãy dây chuyền được.""Được được, yên tâm đi đạo diễn Nhậm!"Nhậm Du Nhiên lại đưa cho cô một tai nghe Bluetooth vô hình: "Giữ liên lạc."Cố Dĩ Di nhận lấy tai nghe nhét vào tai.Thời gian trôi qua, các nhân vật đã nhớ hết, Cố Dĩ Di không lãng phí thời gian nữa, cô mở chiếc Porsche Panamera ngồi lên, vẫy tay chào họ: " Ở đây đợi tôi."Vừa dứt lời, cô liền đạp chân ga rời khỏi bãi đậu xe, đi một vòng rồi đến câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim.Nhậm Du Nhiên và Yến Quy quay lại xe chỉ huy, Tiểu Vương đã điều chỉnh xong tất cả các thiết bị, thấy họ lên xe liền nói: "Đội trưởng Nhậm, pháp y Yến, thiết bị điều chỉnh xong rồi.

Bây giờ tai nghe đang bật, chúng ta lúc nào cũng có thể liên lạc với chị Cố."Nhậm Du Nhiên gật đầu, cầm lấy micro nói: "Dĩ Di, nghe thấy không?"Xe của Cố Dĩ Di vừa lái đến cửa câu lạc bộ, cô vừa dừng xe đã có nhân viên ở giữ xe đi tới.

Cúi đầu cởi dây an toàn, Cố Dĩ Di lấy đôi giày cao gót của Nhậm Du Nhiên trên ghế lái phụ rồi xỏ vào, nói nhỏ: "Nghe thấy, tôi đến rồi, đang chuẩn bị đi vào."Giọng của Cố Dĩ Di vang lên trong xe chỉ huy, Nhậm Du Nhiên trầm giọng nói: "Cẩn thận nha."Nhân viên giữ xe mở cửa, Cố Dĩ Di giẫm gót giày xuống xe, ung dung ném chìa khóa xe vào tay nhân viên giữ xe, đôi chân dài cất bước đi về phía câu lạc bộ.Có mấy người mặc đồ đen đứng ở cửa câu lạc bộ, có cả nam và nữ, nam quản lí đứng đầu cao gầy, hơn 30 tuổi.

Thấy cô đến gần, điềm nhiên quan sát, có lẽ là thấy cô lạ mặt.Cố Dĩ Di lấy thẻ hội viên từ trong túi xách ra, quản lí giữ nụ cười chuyên nghiệp, cầm thẻ hội viên trên tay cô quét vào máy quét trong tay, hiện ra danh tính xác thực."Cố Linh, giám đốc Cố của Đầu tư Vạn Hoà, phải không?"Cố Dĩ Di liếc nhìn anh ta, khẽ hừ một tiếng trả lời.Quản lí trả lại thẻ cho cô, mỉm cười tránh đường, đưa tay ra làm động tác "mời": "Giám đốc Cố, mời vào."Cố Dĩ Di tiện tay bỏ thẻ vào túi xách, đôi chân dài bước vào câu lạc bộ như một cơn gió.Vừa bước vào cửa câu lạc bộ, liền thu hút ánh mắt xung quanh.


Cố Dĩ Di bày ra khí chất điềm đạm, chiếc váy trên người càng tôn lên vẻ thanh lịch và cao quý.

Phần eo thẳng tắp, váy không quá đầu gối, một đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn bước đi khiến cho nhiều người ở đây nhìn đến mê mẩn."Tôi vào rồi." Cố Dĩ Di vừa đi vừa nói nhỏ.Nhậm Du Nhiên nói: "Bên trong như thế nào?""Chậc.

Nói nguy nga tráng lệ đúng là không ngoa chút nào." Cố Dĩ Di bước chậm lại, đi dạo vu vơ quanh sảnh lớn: "Trong sảnh lớn, tôi chưa từng thấy như vậy bao giờ.""Vậy là cả buổi cậu đều ở sảnh lớn?"Cố Dĩ Di hứ một tiếng: "Không được quen với môi trường chút à."Cô nói xong liền bước vào trong câu lạc bộ.

Bây giờ là mùa hè và mỗi đêm câu lạc bộ đều tổ chức tiệc tối trong vườn.

Câu lạc bộ Thiên Không Lưu Kim nằm bên bờ biển, có bãi biển riêng bên trong, hôm nay tổ chức tiệc tối đốt lửa trên bãi biển rất sôi động.Cố Dĩ Di đi ngang qua phục vụ viên đang bưng đồ uống, tiện tay cầm lấy ly Champagne, ánh mắt sắc bén quét một vòng qua đám đông xung quanh.Một lúc lâu cô không lên tiếng, Nhậm Du Nhiên không nhịn được hỏi: "Thấy Khúc Vân chưa?""Chưa." Cố Dĩ Di ngẩng đầu lên nhìn, thấy quầy bar trên sân thượng phía trên, có lẽ sẽ có tầm mắt tốt nhất quan sát cả câu lạc bộ.


Cô xoay người đi lên sân thượng, cũng may tối nay mọi người đều đến bãi biển, trên sân thượng rất ít người, còn rất nhiều chỗ trống.Cố Dĩ Di ngồi xuống vị trí có tầm nhìn tốt nhất ở gần rìa, nhấp một ngụm Champagne, đôi mắt ưng tìm kiếm mục tiêu trong đám đông.Nghe thấy tiếng cô uống, Nhậm Du Nhiên hỏi: "Uống gì vậy?" "Champagne." Cố Dĩ Di thản nhiên nói: "Là người nhận nhiệm vụ diễn viên chính đêm nay, tôi không thể uống thay phí chi trả à?""Cậu đừng uống quá nhiều là được!""Này, coi thường ai đó!"Một lúc sau, Cố Dĩ Di đột nhiên híp mắt lại và phát ra một tiếng "xì".Nhậm Du Nhiên lập tức hỏi cô: "Sao vậy?""Không sao." Cố Dĩ Di nói: "Tôi nhìn thấy ảnh đế X.

Hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt, trong này toàn là những gã khổng lồ thương mại hoặc là những người nổi tiếng hàng đầu trong giới giải trí thường xuất hiện trên TV.

Du Du, sau này tôi nhận nhiệm vụ như thế này nhiều hơn nha, hơi nghiện rồi đấy.""Đừng hà tiện, làm chuyện chính đi.""Biết rồi."Cố Dĩ Di bình tĩnh trở lại, ly champagne trong tay gần cạn tới đáy, ánh mắt cô cuối cùng đã dừng lại một nơi, lộ ra dáng vẻ cười như không cười."Tôi thấy Khúc Vân rồi."Những người trong xe chỉ huy lập tức lấy lại tinh thần, Nhậm Du Nhiên và Yến Quy nhìn nhau, hỏi: "Ở đâu?""Ở bãi biển."Cố Dĩ Di mỉm cười và nói đột ngột, "Du Du, cậu hỏi Yến Quy xem, có muốn xem tôi khiêu vũ không?"Nhậm Du Nhiên và Yến Quy sững sờ một lúc, hai người nhìn nhau, không hiểu cô đột nhiên nói chuyện này làm gì."Thật đáng tiếc.

Hôm nay phải khiêu vũ cho người khác xem trước rồi." Cố Dĩ Di ngửa đầu uống cạn rượu trong ly, sau đó xoay người rời khỏi sân thượng.Lửa trại đang bùng lên trên bãi biển, tiết tấu âm nhạc càng lúc càng mạnh, một nhóm người đang chân trần nhảy trên bãi biển, bầu không khí cũng trở nên nóng hơn.

Cách đó không xa có một vòng người, vài người ở giữa đang thi nhảy múa, có cả nam và nữ đang lắc lư thân thể nhịp nhàng theo điệu nhạc trên sân khấu.Cố Dĩ Di cởi giày cao gót đắt tiền bờ biển bước tới, trong vòng tròn vẫn còn đang thi nhảy múa kịch liệt, người xung quanh không ngừng vỗ tay tán thưởng.Khúc Vân ở trong hội, mái tóc ngắn dính vào một bên mặt, chắc là nhảy múa đổ không ít mồ hôi.


Người ở độ tuổi tứ tuần có thể thấy được bảo dưỡng rất tốt, hơn nữa thể lực cũng tốt không thua kém gì mấy năm trước thi nhảy.Cố Dĩ Di quan sát một lúc, sau đó thản nhiên hất vạt váy, bên tai nghe thấy giọng nói của Nhậm Du Nhiên từ tai nghe vô hình: "Sao chỗ cậu lại ồn ào thế?""Khiêu vũ đấy.""Cái gì?"Cố Dĩ Di không nói nữa, cô cúi đầu nhìn xuống chiếc váy đẹp như tiên nữ, thật đáng tiếc, tiếc là nó không đủ hoang dã, cũng không có chút tinh tế nào.Nghĩ vậy, Cố Dĩ Di bước vào vòng thi nhảy múa, cô vừa đi vừa buộc mái tóc dài lên đuôi ngựa.

Mọi người thấy cô đột nhiên đi tới, ánh mắt của mọi người bất giác tập trung vào cô, cô có ngoại hình nổi bật, thân hình hơn hẳn, hơn nữa còn mặc trên người chiếc váy lộng lẫy này, đã trở thành tâm điểm ngay khi xuất hiện.Nhạc chuyển sang bài hát tiếp theo và nhịp điệu của bài hát này nhanh hơn, trống, bass và guitar được kết hợp hoàn hảo, cho thấy một khí thế hùng hục.

Cố Dĩ Di chuyển động theo điệu nhạc, eo đung đưa theo nhịp điệu, dáng người uyển chuyển, biểu cảm cười như không cười và đôi mắt đào hoa đặc biệt quyến rũ.

Dưới ánh đèn huyền ảo trên bãi biển, điệu nhảy và cách ăn mặc của cô hoàn toàn trái ngược, tạo thêm cho cô một khí chất bí ẩn và khác biệt.Bầu không khí của khán đài bỗng sôi động hẳn lên, mọi người lắc lư theo điệu nhạc, vòng tròn vừa nhảy vừa vây quanh không còn nữa, cả khán đài tràn ngập tiếng hò reo vui vẻ.Cố Dĩ Di dừng lại sau khi nhảy hết một bài, hất tóc, chậm rãi bước ra khỏi đám đông.

Cô không nhìn lại, cũng không xác nhận đi xác nhận, nhưng cảm giác nhạy bén tự đã nói cho cô biết, một ánh mắt rực cháy dõi theo cô và đáp xuống phía sau cái cổ lộ ra của cô.Cố Dĩ Di cong môi mỉm cười, lấy lại hơi thở, bước ung dung ra khỏi bãi biển và từ từ phủi sạch cát trên chân, sau đó đi giày cao gót vào.Phục vụ viên bưng rượu qua, Cố Dĩ Di vươn tay định lấy Champagne, đột nhiên có một đôi tay nghiêng qua cầm lấy hai ly champagne, rồi đưa một ly cho cô."Chào cô, làm quen chút được không?"Mắc câu rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận