Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y


Con chó nghiệp vụ có thể mượn được, nhưng tạm thời nó không hữu ích vào lúc này, bởi vì phân cục ở Tây Thành đã gọi điện thoại đến cho Nhậm Du Nhiên trước rồi."Đội trưởng Nhậm, số một bốn sáu, ngõ X đã bốc cháy vào đêm qua, ngọn lửa rất lớn, căn nhà đã bị cháy thành đống đổ nát rồi.

Sau khi dập lửa, đội cứu hỏa đã tìm thấy một thi thể ở bên trong đó."Nhậm Du Nhiên khẽ cau mày hỏi: "Nếu chỉ có một thi thể thì tại sao lại muốn báo cáo lên trên?" Địa chỉ này một địa chỉ đặc biệt, cục vẫn chưa thông báo cho phân cục tại sao phân cục lại báo cáo lên cục chính rồi, chi nên phân cục không thể báo lên cho cục vì nới này đã xảy ra tai nạn được, chắc chắn là đã có vấn đề khác trong vụ án này rồi."Bởi vì chúng tôi đã tìm thấy một lối đi bí mật dưới gầm giường, ngôi nhà này có một hầm ngầm, và bên trong đó còn có một cái xác không đầu đã phân hủy còn lại xương khô nữa, theo mức độ phân hủy thì đã chết được vài tháng rồi."Nhậm Du Nhiên tắt điện thoại, bất đắc dĩ nói với Yến Quy: "Tôi sợ rằng không thể nghỉ ngơi nữa rồi, vẫn phải đến hiện trường nữa."Vốn vĩ cũng muốn đi xem qua, nhưng lúc này, Yến Quy nói: "Tôi sẽ đi lấy hộp điều tra, sau đó sẽ cùng Dĩ Di đi đến đó.

Đúng rồi, hãy đưa cho chúng tôi một con chó nghiệp vụ, phòng khi đến đó sẽ phải dùng tới.""Được." Nhậm Du Nhiên không nói nhiều liền đi gọi điện thoại cho đội trưởng đội phòng chống ma túy.Con chó nghiệp vụ mượn được là một con chó lưng đen của Đức tên là Đa Đa, Cố Dĩ Di dẫn nó lên xe.

Đa Đa rất ngoan, nó rất hợp tác, một ánh cảnh sát phòng chống ma túy đẹp trai nói bên tai nó vài câu, bảo nó nhất định phải nghe lời của chị gái cảnh sát xinh đẹp.


Đa Đa lặng lẽ ngồi ở ghế sau xe của Cố Dĩ Di, không gây ra tiếng động nào.Anh cảnh sát đưa cho Cố Dĩ Di một túi đồ ăn vặt nói: "Chị Cố, Đa Đa rất thích ăn cái này, nếu không có việc gì chị cho nó ăn một chút, khi làm việc thì sẽ có tinh thần hơn."Cố Dĩ Di cầm lấy túi đồ ăn vặt và cảm ơn anh ấy.Sau khi lên xe, Cố Dĩ Di hạ ghế phụ xuống cho Yến Quy và để cho nàng ngủ một chút."Không cần đâu, sẽ nhanh tới nơi thôi mà."Cố Dĩ Di sợ nàng lại bị đau đầu: "Cả đêm qua đã không ngủ rồi, hôm nay còn không biết bao giờ mới kết thúc."Yến Quy nhắm mắt nói: "Chị đến hiện trường, thi thể trong cục để Lý Vân Trường lo, không sao đâu." Ngoài miệng nói như vậy nhưng nàng vẫn nằm xuống ghế phụ một lúc, khi đến hiện trường thì Cố Dĩ Di gọi nàng dậy.Hiện trường nằm tại một ngôi làng đô thị ở ngoại ô Tân Hà, trước đây khi có được địa chỉ từ Tô Liệt thì Nhậm Du Nhiên đã cử người đến hỏi thăm qua rồi, cư dân ở đây cơ bản đã chuyển về trung tâm thành phố rồi, chỉ bỏ lại một số người già thôi.Những căn phòng xung quanh số một bốn sáu đều trống rỗng, thậm chí có một số căn phòng đã bị phá bỏ chỉ còn lại những mảng gạch ngói vỡ vụn.

Đó là lý do tại sao ngọn lửa lại bùng cháy suốt đêm trước khi có người báo cáo sự việc, vì không có người dân xung quanh và chính những người dân ở cách đó hai dãy nhà đi vệ sinh vào lúc bốn giờ sáng đã nhìn thấy ngọn lửa.Có thể thấy được lửa cháy rất lớn, Yến Quy cầm hộp điều tra và xuống xe, căn nhà này cơ bản đã bị thiêu rụi rồi, nơi nào cũng có tro và than củi, trong không khí vẫn còn vương vấn mùi khói khét lẹt.Cố Dĩ Di dắt Đa Đa từ băng ghế sau xuống, nó thực sự rất ngoan, từ đầu tới cuối chưa kêu tý nào mà chỉ lặng lẽ đi theo, sau khi xuống xe, nó còn cọ vào chân Cố Dĩ Di hai lần liền.Cố Dĩ Di ngồi xổm xuống và chạm vào cằm nó, cho nó ăn món đồ ăn vặt mà đối tác của nó đưa cho, biểu cảm của nó càng tốt hơn, quấn quanh Cố Dĩ Di tận hai vòng liền.Yến Quy nhìn Cố Dĩ Di xoa đầu Đa Đa cười hỏi: "Thích nó không?"Cố Dĩ Di gật đầu: "Thích."Yến Quy nghiêng đầu suy nghĩ, vừa định nói gì đó nhưng Cố Dĩ Di đã đoán được ý của nàng và nói trước một bước: "Chúng ta quá bận rồi, không thể nuôi được đâu."Được, câu nói còn chưa nói xong, Yến Quy đã cười nói: "Được, đợi sau này không bận nữa hoặc là lúc nào nghỉ hưu rồi thì nuôi nhé."Nghỉ hưu? Đó là chuyện của hai mươi ba năm nữa rồi, con người này thật là, chuyện của sau này mà bây giờ đã nói ra trước rồi.

Nhưng trong lòng Cố Dĩ Di vẫn cảm thấy rất ngọt ngào, điều này chứng minh rằng Yến Quy đã lên kế hoạch lâu dài về chuyện của họ rồi.

Vài hôm trước còn nói chuyện kết hôn, bây giờ lại nói đến chuyện sau khi nghỉ hưu, Cố Dĩ Di mím môi cười, cô biết rằng Yến Quy vẫn luôn nghĩ đến tương lai của hai người.Cả hai cùng nhau đi đến hiện trường, Cố Dĩ Di dẫn Đa Đa đi một vòng quanh hiện trường, rồi đi vào bên trong.


Yến Quy trực tiếp đi đến nơi phát hiện thi thể, kiểm tra dấu vết đã tiến hành kiểm tra trước rồi, để lại chỗ cho pháp y.Thi thể đã bị thiêu cháy hoàn toàn, tư thế rất lạ, là tư thế nằm co quắp trên mặt đất, hai tay bị trói ra sau và hai chân co lại.

Điều này rõ ràng là bị trói lại, chắc chắn đây là vụ án mạng.Yến Quy kiểm tra xung quanh xác chết và tìm thấy một cái kẹp bị rơi trên đất, cong có một cái bình bị vỡ trông giống như một cái giá truyền dịch vậy.

Trong đầu chợt lóe lên thứ gì đó, Yến Quy khẽ nhíu mày, nhìn chằm chằm vào thi thể một lúc lâu.Cái xác cháy đen không thể nhìn ra được cái gì nữa, vì vậy Yến Quy đã mang cái xác về cục và thông báo cho Lý Vân Trường và Đường Huyên chuẩn bị khám nghiệm tử thi."Đã xác nhận được vị trí cháy chưa?" Yến Quy gọi Giang Vọng tới.Giang Vọng nói: "Đã xác nhận rồi, ở ngoài cửa có phát hiện một cái bật lửa."Bật lửa sao.Yến Quy dường như nhớ đến dáng vẻ đang hút thuốc của T theo bản năng, rõ ràng là đeo khẩu trang rất bất tiện nhưng vẫn phải hút một điếu, hắn nghiện thuốc lá.

Trước đây một mẩu thuốc lá đã được tìm thấy tại hiện trường nơi anh em nhà họ Lam chết, Yến Quy đã yêu cầu phòng thí nghiệm lưu lại, trên đó nhất định có DNA lưu lại."Nhìn đám cháy như thế này, có lẽ là hung thủ đã đổ rất nhiều xăng và các chất lỏng hỗ trợ đốt cháy khác rồi."Yến Quy gật đầu hỏi: "Cậu đã xuống tầng hầm chưa?"Giang Vọng nói: "Đã xuống rồi, bên trong có một hiện trường giết người phân xác, có những vết máu trên khắp bức tường, cái xác đã bị phân hủy còn lại xương và không có đầu."Yến Quy nghĩ ra điều gì đó và nói: "Hãy bảo người mang xương về cục đi, bảo Lý Vân Trường trích xuất DNA của xương và đối chiếu với DNA trong thư viện."Giang Vọng có chút kinh ngạc: "Ý của cô Yến là dường như đã đoán được thi thể này là ai rồi đúng không?""Đó chỉ là suy đoán, chúng ta sẽ biết khi phòng thí nghiệm đối chiếu xong."Thấy nàng không nói rõ ràng, Giang Vọng cũng không hỏi thêm, dù sao toàn bộ đội điều tra kỹ thuật của bọn họ đều tin tưởng một trăm phần trăm vào Yến Quy.Tại thời điểm này, Đa Đa dắt Cố Dĩ Di đi tới.Yến Quy: "?"Đa Đi không ngừng đánh hơi như thấy thứ gì đó, liền mạnh mẽ kéo Cố Dĩ Di đi vào bên trong, Cố Dĩ Di kéo dây thừng phía sau nó, nó không nhúc nhích mà nhất định chạy vào bên trong, dáng vẻ có chút buồn cười."Nó thực sự rất mạnh!" Cố Dĩ Di lầm bầm, tất nhiên cô không thực sự kéo mạnh Đa Đa và rất có thể phản ứng này của nó là đã tìm được cái gì đó rồi.Chỉ thấy Đa Đa cứ kéo Cố Dĩ Di về phía một bức tường rồi dừng lại, nó quanh quẩn ở đó, thậm chí còn kêu lên mấy lần.Cố Dĩ Di ngồi xổm xuống để nhìn, trên mặt đất ngoài một ít tro tàn ra thì chẳng có cái gì cả.


Yến Quy đi tới, đeo găng tay chạm vào mặt đất, gõ vào các bức tường ở đây, nhưng không tim được ngăn bí mật hay căn phòng bí mật nào."Có chuyện gì thế? Không có cái gì mà, Đa Đa kích động gì chứ?"Đa Đa bất động ở đây một lúc, chỉ nhìn chằm chằm vào nơi này.Yến Quy suy nghĩ một chút rồi nói: "Nó kích động ở đây chứng tỏ là ở đây không thể không có vấn đề gì.

Chị đoán rằng nó đã ngửi được mùi đặc biệt của ma túy rồi."Cố Dĩ Di hơi ngạc nhiên, nhìn đống tro tàn đổ nát, nói: "Tất cả đều bị đốt cháy như thế này, nó có thể ngửi thấy sao?"Yến Quy sờ đầu Đa Đa: "Đây là kỹ năng của một con chó nghiệp vụ mà."Chỉ là bị đốt cháy như thế này, cho dù bọn chó nghiệp vụ có thể phát hiện ra dị thường được nhưng cũng không để lại chứng cứ gì cho bọn họ cả.Hiện trường không có được phát hiện gì nhiều, những việc còn lại được để cho những người khác hoàn thành.

Cố Dĩ Di và Yến Quy trở về cục trước, đưa Đa Đa về đội điều tra phòng chống ma túy nữa.

Hôm nay, công việc khám nghiệm tử thi được giao cho Lý Vân Trường, Nhậm Du Nhiên bảo Yến Quy và Cố Dĩ Di về nhà nghỉ ngơi trước, có tin tức gì mới sẽ liên hệ với họ sau.Thức cả đêm đến giờ này thật sự rất mệt rồi, hai người cũng không từ chối và về nhà ngủ luôn.Vì vụ án có thể xảy ra bất kỳ tình huống nào nên hai người họ về đến nhà thì liền tranh thủ thời gian ngủ bù, không còn thời gian để làm việc khác.

Họ ngủ thẳng từ buổi chiều hôm trước đến sáng ngày hôm sau, chỉ dậy ăn xong một bát mì rồi lại lăn ra ngủ tiếp.


Nhậm Du Nhiên để cho họ nghỉ ngơi đủ nên đã nói trước với họ rằng, cô ấy cũng cần phải ngủ bù cho nên có chuyện gì thì cũng để đến ngày hôm sau rồi nói.Khi đến cục vào ngày hôm sau, Lý Vân Trường là người đầu tiên đến báo cáo kết quả khám nghiệm."Miệng, mũi và đường hô hấp của người chết rất sạch sẽ, cũng không có hội chứng hô hấp do tác dụng của nhiệt, có thể xác định đã bị hỏa táng sau khi chết."Yến Quy nhìn báo cáo của Lý Vân Trường và nói: "Nguyên nhân cụ thể của cái chết là gì?"Lý Vân Trường nói: "Nghi ngờ ban đầu là trúng độc, tiêm bạch phiến vào tĩnh mạch, do trúng độc, đã lấy mẫu để đi xác nhận, nhưng vẫn cần có thời gian.""Có thông tin gì về danh tính của người chết không?""Bên giám định dấu vết đã tìm thấy một chiếc điện thoại di động ở hiện trường, bộ phận kỹ thuật đang sữa chữa, hôm nay sẽ có thông tin.""Được rồi.

Cái xác ở tầng hầm thì sao? Tình hình cụ thể như thế nào? Có trùng khớp với DNA nào trong kho dữ liệu không?"Lý Vân Trường lật lại báo cáo khám nghiệm tử thi và nói: "Đã đối chiếu DNA rồi, đó là xác của Trịnh Minh Lộ."Yến Quy nhướng mày, câu trả lời này nằm trong dự đoán của nàng.

Lúc đó, T chỉ gửi cho cảnh sát cái đầu để chọc tức họ, xem ra xương cốt đã bị hắn ta giấu ở đây.""Đúng rồi cô giáo Yến." Lý Vân Trường lại nói: "Trong dạ dày của người chết tôi đã tìm thấy cái này."Cậu lấy ra một túi bằng chứng, bên trong có một tờ giấy, và có một hộp đựng chống ăn mòn cỡ viên con nhộng.Yến Quy lấy tờ giấy ra xem, sắc mặt đột nhiên trầm xuống.Trên tờ giấy viết: Đến tìm tôi đi, bác sĩ."Tờ giấy này đã đưa cho đội trưởng Nhậm xem qua chưa?"Lý Vân Trường lắc đầu: "Vừa mới đi làm thì tôi liền đến báo cáo cho cô rồi, phía đội trưởng Nhậm vẫn còn chưa kịp đi."Yến Quy đứng dậy đưa cậu đi ra ngoài: "Được rồi, chúng ta cùng đi đi."Nhậm Du Nhiên đang ở trong phòng họp nhỏ nghe Diêu Viễn và Triệu Phong báo cáo, hôm qua họ đã điều tra các mối quan hệ cá nhân của người chết thứ nhất và camera giám sát hiện trường phát hiện án rồi.Thấy hai pháp y đi vào, Nhậm Du Nhiên cũng đã có chuyện muốn nói với họ, nhưng trước khi Yến Quy đi vào đã đưa một mảnh giấy cho Nhậm Du Nhiên xem: "Cô xem này."Chí nhìn một cái, sắc mặt của Nhậm Du Nhiên liền sa sầm lại, sự khiêu khích rõ ràng này, hung thủ chắc chắn là T.Hơn nữa Yến Quy càng lo lắng hơn là, T mất rất lâu để bắt người chết nuốt viên thuốc chống ăn mòn xuống, là để cho pháp y có thể nhìn thấy mảnh giấy ấy trong quá trình khám nghiệm thi thể.

Điều này giống như là....!Hắn ta biết người hắn cần tìm chính là một pháp ý ở trong cục thành phố Tân Hà vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận