Thư Nguyệt là cây phù dung hóa hình, tâm tính đơn thuần, phẩm hạnh cao thượng không màng thế sự, đối với bất cứ chuyện gì đều có được thì tốt không được thì thôi, thuận theo tự nhiên, vạn sự đều tuỳ tâm, vì thế nàng chưa từng có tâm ma, thuận buồm xuôi gió tu luyện tới Độ Kiếp kỳ.
Có thể tưởng tượng được chỉ cần vượt qua thiên kiếp là nàng có thể phi thăng lên Thiên Giới.
Nhưng thành bởi Tiêu Hà, bại cũng bởi Tiêu Hà, cũng bởi vì không có tâm ma và không vượt qua tâm ma kiếp nên tâm cảnh của nàng vẫn luôn dậm chân tại chỗ, thiên kiếp cũng chậm chạp không chịu xuất hiện.
Yêu tộc muốn phi thăng thành tiên, không có tâm ma kiếp thì không được.
Nhưng tâm ma kiếp cũng phải có điều kiện mới sinh ra được, ít nhất bây giờ Thư Nguyệt không có.
Nghe Đại trưởng lão giải thích, Thư Nguyệt nhíu mày.
Tâm ma? Không thể phi thăng không được tính là tâm ma sao?
“Trước khi độ kiếp phải trải qua thất tình lục dục, tâm ma sinh ra từ dục vọng, không có thất tình lục dục làm sao có thể có dục vọng, không có dục vọng đương nhiên cũng không có tâm ma, không thể vượt qua tâm ma kiếp.
” Đại trưởng lão giải thích.
Thư Nguyệt vừa nghe đã hiểu, cho nên các tiền bối trước kia muốn gia tăng tu vi đều phải xuống nhân gian rèn luyện là vậy.
Nàng tuy rằng cũng đi nhân gian nhưng ngoại trừ ở hiệu sách tiếp xúc với khách hàng một chút thì chẳng có liên hệ với ai, nói theo cách của nhân loại thì nàng có hội chứng sợ xã hội.
Muốn người sợ xã hội chủ động đi giao lưu với người khác thật sự là quá khó khăn.
“Vậy phải làm sao đây?”
Thư Nguyệt hỏi ra vấn đề mình quan tâm nhất, nàng cảm thấy trưởng lão gọi mình trở về nhất định là đã tìm được biện pháp giải quyết.
"Với tính tình ngươi bây giờ, muốn sinh ra tình cảm thật sự quá khó khăn, sau khi thương lượng mọi người đã quyết định nhờ Diêm La Điện giúp đỡ.
"
Đại trưởng lão thở dài trong lòng, vì chuyện độ kiếp của Thư Nguyệt mà lần này bọn họ thiếu nợ nhân tình các tộc khác không ít, không biết về sau phải làm gì mới trả hết đây!
“Diêm La Điện? Ta phải đi đầu thai sao?” Thư Nguyệt tò mò hỏi.
“Hiện tại các linh hồn chờ đi đầu thai ở Diêm La Điện đã xếp hàng quanh hành tinh này đủ một vòng, cho dù có danh ngạch cũng không thể nào nhường cho ngươi.
” Đại trưởng lão vô tình bác bỏ ảo tưởng của nàng.
“Vậy ý của ngươi là?”
"Diêm La Điện mới thành lập ngành mới là xuyên nhanh, chủ yếu để giúp một số hồn phách tiêu trừ oán khí, Diêm Vương cho chúng ta một danh ngạch, ngươi trực tiếp đến đó là được.
”
Thật ra Đại trưởng lão cũng không hiểu chuyện này cho lắm, chỉ là thuật lại lời Diêm Vương đã nói.
Thư Nguyệt xem nhiều tiểu thuyết như vậy đương nhiên biết xuyên nhanh là cái gì, nàng kinh ngạc nói: "Diêm La Điện bây giờ cũng bắt kịp xu hướng nhanh vậy sao?”
Đại trưởng lão không tiện trả lời.
Thừa nhận Diêm La Điện theo kịp xu hướng chính là thừa nhận Yêu tộc bọn họ tư tưởng lạc hậu nha.
“Ta không muốn đi.
” Thư Nguyệt không chút do dự nói, dù sao nàng cũng đang sống rất tốt, không hề có ý định đi làm khổ sai.
“Nhất định phải đi, nếu ngươi không đi, chúng ta sẽ đến ở trong hiệu sách của ngươi.
” Tam trưởng lão đe doạ.
Những lời này trực tiếp nói trúng điểm yếu của Thư Nguyệt, mấy vị trưởng lão mà đến tiệm sách của nàng thì ngày nào nàng cũng phải nghe càm ràm bên tai, làm sao chịu nổi.
Thư Nguyệt chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý, nhưng nàng lén lấy pháp bảo của mình ra.
Pháp bảo này là nàng cố ý nhờ tu sĩ nhân loại luyện chế, chỉ có tác dụng che lấp khí tức của chính nàng, ngoài ra không còn công năng nào khác.
Đây là đạo cụ nàng chuyên dùng để tránh né sự truy tung của các trưởng lão.
Chờ nàng rời đi, các trưởng lão muốn tìm được nàng cũng không có cửa nha.
Chỉ là nàng quên mất đạo lý gừng càng già càng cay, không hề đề phòng mà uống một cốc nước trưởng lão đưa tới.