Trong lúc cán cân trong lòng Lý Kha Đông không ngừng dao động, Thư Nguyệt đã tìm ra toàn bộ những thứ mình muốn.
Lý Thục Oánh không ngờ Thư Nguyệt sẽ biến thành người khác nên căn bản không nghĩ đến việc phải xử lý camera, Thư Nguyệt tìm được bản gốc của những đoạn camera bị cắt ghép và sao chép lại toàn bộ.
Những video này về sau đều sẽ trở thành boomerang quay ngược lại đòi mạng những người muốn lợi dụng video để hãm hại nguyên chủ.
Thấy Lý Kha Đông về phòng gọi điện thoại cho Thư Nguyệt cả nửa ngày cũng không có động tĩnh, Vương Tú Mẫn sốt ruột đi tới gõ cửa phòng:
"Kha Đông, thế nào rồi, gọi được cho Tần Thư Nguyệt chưa?"
Lý Kha Đông mở cửa, không trả lời mẹ mình mà trực tiếp đi thẳng đến phòng giám sát.
Vương Tú Mẫn và Lý Thục Oánh vốn chờ hắn trả lời, hoàn toàn không ngờ hắn sẽ im lặng đi mất, bèn đuổi theo phía sau hắn.
Thấy Lý Kha Đông tiến vào phòng giám sát, Vương Tú Mẫn và Lý Thục Oánh đều không hiểu ra sao.
Cho đến khi thấy Lý Kha Đông mở camera theo dõi ở bể bơi, các nàng mới phản ứng được Lý Kha Đông đang tìm cái gì.
Vương Tú Mẫn gật đầu nói: “Đúng rồi, mau tìm đoạn video quay cảnh nha đầu kia đẩy Thục Oánh xuống nước rồi nói cho nó biết, nếu nó không làm theo lời chúng ta thì chúng ta sẽ công bố video để mọi người biết nó ác độc cỡ nào.
"
So với Vương Tú Mẫn nắm chắc phần thắng, vẻ mặt Lý Thục Oánh lúc này đã trắng bệch, hoàn toàn không ngờ Lý Kha Đông lại muốn tìm đoạn video này.
Nàng ta lập tức ngăn cản Lý Kha Đông: "Anh, đừng tìm video làm gì, em tin là chỉ cần chúng ta nói chuyện đàng hoàng với Thư Nguyệt thì nàng sẽ chịu giúp chúng ta.
”
Lý Kha Đông làm như không nghe thấy, động tác trong tay không hề dừng lại.
Vương Tú Mẫn ở bên cạnh vỗ nhẹ lưng Lý Thục Oánh tỏ vẻ an ủi: “Thục Oánh, con vẫn lương thiện như vậy, nhưng có vài người chưa chắc sẽ cảm kích con, người như vậy không đáng để con cầu tình.
”
Lý Thục Oánh hoàn toàn không được an ủi, trong lòng càng thêm căng thẳng, thậm chí trán cũng toát ra mồ hôi lạnh.
Lý Kha Đông học chuyên ngành kỹ thuật máy tính, tìm một đoạn video đối với hắn mà nói không có gì khó khăn.
Rất nhanh hình ảnh Thư Nguyệt và Lý Thục Oánh gặp nhau ở bể bơi đã tìm được.
Nhìn thấy hình ảnh kia, Lý Thục Oánh làm sao còn có thể bình tĩnh được, vội vàng vọt tới muốn tắt đi:
“Anh, em không sao mà, không học ở đại học Thanh Hoa cũng không có việc gì, không cần vì em mà làm cho Thư Nguyệt không vui.
”
Lý Thục Oánh cả ngày đóng vai cô gái nhu nhược, Lý Kha Đông chỉ vươn một tay ra đã có thể nhẹ nhàng ngăn nàng ta lại.
Sau đó Lý Kha Đông và Vương Tú Mẫn đều thấy rõ ràng nội dung bên trong camera, đều nhìn về phía Lý Thục Oánh với vẻ không thể tin nổi.
Bọn họ thật sự không ngờ chuyện này đúng như lời Thư Nguyệt nói, là Lý Thục Oánh tự mình nhảy xuống bể bơi.
Như vậy những lời Lý Thục Oánh nói lúc trước đều là muốn hãm hại Thư Nguyệt.
Lý Thục Oánh thấy được ánh mắt tràn đầy thất vọng của mẹ và anh trai, trong lòng căng thẳng, lập tức làm ra vẻ ai oán:
“Thật xin lỗi, từ khi con biết Tần Thư Nguyệt mới là thân nhân thật sự của mẹ và anh, con vẫn luôn rất sợ hãi, nhìn hai người cười với nàng, con cảm thấy nàng sắp đoạt mất người thân của con nên mới ghen ghét với nàng, con muốn mẹ và anh chỉ quan tâm một mình con nên mới làm như vậy, con thật sự xin lỗi.
”
Đây rõ ràng là lỗi của Lý Thục Oánh, nhưng nàng chỉ khóc lóc kể lể vài tiếng, hai người trước mắt đã mềm lòng, thay nhau tỏ vẻ sẽ không trách Lý Thục Oánh, đều là do bọn họ đã chia bớt sự quan tâm cho Thư Nguyệt nên khiến Lý Thục Oánh không có cảm giác an toàn.