Không ngờ chỉ chậm một chút mà thủ khoa năm nay đã lọt vào tay đám người Thanh Hoa.
Chuyện này đã định, sau khi tiễn các giáo viên về, Thư Nguyệt nói với Tần Nghị:
"Cha, chuyện công ty nên xử lý nhanh chóng, đám người Lý gia chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng.
"
Tần Nghị gật đầu: “Yên tâm đi, lần trước chúng ta bị Lý gia chèn ép, không ít công ty sợ đắc tội Lý gia nên không hợp tác với công ty chúng ta nữa, bây giờ muốn xử lý cũng rất dễ dàng.
"
Thư Nguyệt không ngờ Tần gia lại lâm vào hoàn cảnh gian nan như vậy.
Khương Quy Nhạn nhìn căn nhà mình vừa trang trí xong, tiếc nuối nói: "Vậy căn nhà này phải làm sao bây giờ?”
“Giữ lại thôi, về sau giá nhà ở khu vực này chắc chắn sẽ tăng lên.
” Thư Nguyệt nói.
Tần Nghị vốn định nói sẽ bán nhà, nghe lời con gái nói bèn gật đầu: “Nguyệt Nguyệt nói rất đúng, hơn nữa nhà này cứ giữ lại, biết đâu sau này chúng ta còn trở về gặp bạn bè người thân thì không cần phải ở khách sạn.
”
Khương Quy Nhạn do dự: “Vậy chuyện đi thủ đô tính sao? Công ty nhà mình có đủ tài chính không?”
“Yên tâm, không thiếu tiền đến mức đó đâu.
” Tần Nghị an ủi vợ.
“Cùng lắm thì chúng ta thuê nhà ở như hồi còn trẻ.
” Khương Quy Nhạn đề nghị với chồng.
"Được đó, đến lúc đó con sẽ hỏi giáo viên Thanh Hoa xem có căn nhà nào gần trường học không, như vậy con có thể trở về nhà thường xuyên để thăm cha mẹ.
” Thư Nguyệt rất đồng ý với ý kiến này.
Sự tình quyết định như vậy, Thư Nguyệt còn gọi điện thoại cho giáo viên Thanh Hoa hỏi chuyện, giáo viên Thanh Hoa liên tục cam đoan với nàng sẽ tìm cho gia đình nàng một căn nhà tốt trước khi nàng đến báo danh.
Tần Nghị nói với vợ con thì đơn giản, nhưng khi thật sự bắt tay vào xử lý công ty thì vẫn gặp phải không ít vấn đề, cũng may còn có mấy nhân viên chấp nhận đi theo hắn đến thủ đô.
Bên phía Lý gia, sau khi nghe con trai kể lại, gia chủ Lý gia là Lý Từ Thế nhìn về phía Lý Thục Oánh không còn thân thiện như trước.
Tuy hắn không thích con gái ruột Thư Nguyệt nhưng rốt cuộc đó cũng là con mình, Lý Thục Oánh trắng trợn hãm hại Thư Nguyệt như vậy rõ ràng là không để mình vào mắt.
Giờ khắc này Lý Từ Thế bắt đầu bất mãn về Lý Thục Oánh, nhưng bận tâm đến vị bạn trai Tạ gia của nàng nên vẫn phải nhịn xuống, nói:
"Ta sẽ tìm cách xử lý thứ trong tay Thư Nguyệt, lần sau trước khi làm việc ngươi phải có chuẩn bị sẵn, đừng để nhược điểm rơi vào tay người khác nữa.
”
Lý Thục Oánh trong lòng vui vẻ nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra hối hận: “Xin lỗi cha, lần sau con nhất định sẽ cẩn thận.
”
“Phải nghĩ cách lấy lại video trong tay nha đầu kia, đồng thời xử lý video trong phòng giám sát.
” Câu tiếp theo hiển nhiên là nói với Lý Kha Đông.
Lý Kha Đông gật đầu: "Con biết rồi.
”
Trước kia bọn họ không hề ngờ được sẽ có người tiến vào phòng giám sát để sao chép băng ghi hình, bây giờ biết rồi, về sau lúc ở nhà nói chuyện bọn họ cũng sẽ chú ý nhiều hơn, camera trong thư phòng cũng phải bỏ đi.
"Cái công ty nhỏ của Tần gia không cần phải tồn tại nữa, nếu không có Tần gia ở sau lưng thì nha đầu kia đừng hòng vô pháp vô thiên như thế!" Lý Từ Thế rất không vui khi nói đến Tần gia.
“Vâng.
” Lý Kha Đông cũng cảm thấy nên cho Thư Nguyệt một bài học nhớ đời.
Người Lý gia lại để lộ sự bất mãn với Tần gia, toàn bộ các công ty trong thành phố đều bắt đầu từ bỏ hợp tác với Tần gia.
Vốn Tần gia muốn đóng cửa công ty thì phải trả tiền vi phạm hợp đồng, kết quả Lý gia vừa ra tay, Tần gia không cần trả một xu tiền vi phạm hợp đồng mà ngược lại còn được nhận một khoản tiền đền bù do người khác vi phạm hợp đồng.