Con Đường Nghịch Tập Của Đại Yêu Pháo Hôi


Thư Nguyệt tò mò không biết hắn đang nhìn cái gì bèn đi tới xem thử.

Theo tầm nhìn của hắn, Thư Nguyệt nhìn thấy mấy con chim sẻ bay lượn trên nóc nhà.

“Ngươi nhìn chúng làm gì?” Thư Nguyệt hỏi.

“Chị, em muốn ăn chim sẻ nướng.

” Triệu Văn Thanh ngượng ngùng nhỏ giọng nói, nói xong còn nuốt nước miếng.

Thư Nguyệt nhìn đám chim sẻ không ngừng nhảy nhót trên nóc nhà, nàng cúi người nhặt một hòn đá dưới mặt đất rồi nhắm chuẩn, ném mạnh hòn đá ra ngoài.

Hòn đá đập vào một con chim sẻ, nó ngã lăn ra bất tỉnh rồi lăn từ trên nóc nhà xuống đất.

.

Triệu Văn Thanh kinh ngạc há hốc mồm, sau một phút đồng hồ mới lấy lại tinh thần, kêu "Oa" một tiếng rồi xông về phía con chim sẻ kia.

Mọi người trong nhà đều hoảng sợ, dồn dập chạy ra.

Hà Đại Nha nghe tiếng con trai kinh hô nên lo lắng chạy tới: "Làm sao vậy? Làm sao vậy?”
Triệu Văn Thanh lập tức đưa chim sẻ tới trước mặt Hà Đại Nha: "Mẹ, mẹ xem nè, chị bắt chim sẻ cho con.


Nhìn chim sẻ không biết sống hay chết trong tay con trai, Hà Đại Nha nghi ngờ nhìn về phía con gái: "Ngươi bắt?”
Thư Nguyệt gật đầu, "Văn Thanh nói muốn ăn chim sẻ nướng nên con thử một chút, không ngờ thật sự ném trúng.


Bác cả Triệu Nguyên lúc này cũng lên tiếng: "Nguyệt Nguyệt may mắn thật nha, chim sẻ nhỏ như vậy cũng có thể ném trúng.


Triệu An và Hà Đại Nha: Nếu anh cả biết buổi sáng con bé còn đập trúng một con thỏ thì sẽ không nói đó chỉ là may mắn.

Triệu Văn Thanh nhìn người nhà đứng xung quanh, lại nhìn chim sẻ nhỏ trong tay mình, cuối cùng ngẩng đầu nhìn Thư Nguyệt: "Chị, chỉ có một con chim sẻ, hình như không đủ chia.


Không tính tới người lớn, trong nhà còn có mấy đứa em trai em gái, nếu không chia sẻ mà ăn một mình thì hắn không làm được.

Thư Nguyệt sờ đầu hắn rồi nhặt lên một hòn đá khác.

Lúc nãy Triệu Văn Thanh kêu to nên trên nóc nhà đã không còn bóng dáng con chim sẻ nào, Thư Nguyệt đi ra sân, bên ngoài sân là một mảnh ruộng, trong ruộng có không ít chim sẻ.

Thư Nguyệt lại ngắm chuẩn rồi ném đá, lập tức có một con chim sẻ bị đập trúng rơi xuống, đám chim sẻ chung quanh sợ tới mức chạy trốn tán loạn.

Triệu Văn Thanh chạy tới nhặt chim sẻ lên, không quên khen một câu: "Chị giỏi quá!”
Lần này không cần Thư Nguyệt tự mình tìm hòn đá nhỏ, Triệu Văn Hạo đã hấp tấp nhặt đá đem tới trước mặt Thư Nguyệt: "Cho chị nè.


Thư Nguyệt gật đầu nhận lấy: "Ngoan.


Triệu Văn Thanh chạy về bên cạnh Thư Nguyệt, thấy một màn như vậy liền ghen tị trừng mắt với Triệu Văn Hạo.

Mà Hà Đại Nha thì vào nhà kho lấy ra một cái giỏ đưa cho con trai, bảo hắn bỏ chim sẻ vào.

Triệu Văn Thanh nhìn thấy giỏ, lập tức quên mất chuyện ghen tị ban nãy.

Bác cả Triệu Nguyên đi tới bên cạnh em trai Triệu An, nghi hoặc hỏi: "Lúc trước sao không phát hiện Nguyệt Nguyệt còn có kỹ năng này nhỉ?”
“Hẳn là trước đây nó cũng không chú ý tới, hoặc là lần trước Phương Húc trở về đã dạy cho nó.

” Triệu An suy đoán.

Phương Húc là vị hôn phu của nguyên chủ, hắn là quân nhân nên dạy Thư Nguyệt nhắm bắn cũng không có gì kỳ lạ.

Triệu Văn Thanh rời đi không lâu, đám chim sẻ lại bay trở về tiếp tục phá hỏng hoa màu trong ruộng.

Thư Nguyệt lại ném một hòn đá, lại một con chim sẻ rơi xuống.

Lúc này tất cả bọn nhỏ trong Triệu gia đều sáng mắt nhìn Thư Nguyệt.

Triệu gia có tổng cộng hai mươi mấy người, giữa trưa Thư Nguyệt bắt được ba mươi con chim sẻ, đủ để mỗi người trong nhà được chia một con, nàng liền dừng tay.

Mà giỏ trong tay Triệu Văn Thanh đã đầy ắp chim sẻ.

Bà nội vui vẻ ra mặt, bởi vì chim sẻ không chỉ có thể làm thịt mà còn có thể đổi điểm của đại đội.

Bà Triệu cầm chim sẻ đi tìm nhân viên tính điểm, thấy vậy nhân viên tính điểm kinh ngạc nhìn bà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui