Con Đường Vận Mệnh

Hắn cười đắng chát “ Kỳ Phương cô nhìn tình trạng tôi bây giờ đây, một tên bất tài, vô học, không bằng cấp, từ nhỏ tới lớn ăn nhờ danh tiếng gia tộc, thì làm được gì? đi ra ngoài xin việc ai nhận?”

“ vậy anh cứ như vầy hoài sao! Nam nhi đại trượng phu, té chỗ nào thì đứng dậy ngay chỗ đó”

“anh biết sao anh thất bại không? Bởi vì anh quá tự tin vào bản thân, quá tự tin vào mấy tên dưới tay mình, mà anh không biết đối thủ của mình là ai, họ mạnh bao nhiêu. Tôi nói thật đám người công hội Đại Việt toàn là bọn rác rưởi, một đám ô hợp, cho dù bọn chúng có đánh 100 lần, ngàn lần cũng vậy thôi sẽ không bao giờ công phá được bất kỳ thành trì đây?”

“ Hằng Hà trấn, 100% đều trang bị cho quân lính từ lam trang trở lên hơn nữa đều full cấp 80. Chỉ có thường dân tư chất C trở lên mới đưa vào quân doanh, tư chất B làm đội trưởng, tư chất A làm thống lĩnh, còn tướng lãnh thì phải từ cấp S trở lên.” 

Hùng Phong nhíu mày nhìn Hoàng Kỳ Phương “ sao cô biết!”

“ tôi mà Mà Kỳ!” nàng ung dung nói, thế nhưng những lời nàng nói lại như búa tạ đập vào lòng ngực Hùng Phong.

“ Vô ưu trấn là ….” Hùng Phong có chút lắp bắp.

“ đúng! Vô Ưu trấn là của tôi, ngoài ra còn có Bạch Lang, vọng Hương, Diệt Hùng, Hằng Hà, Ô Ma, Hoàng Gia trấn, mới đây còn công phá thêm 2 thành trấn khác của quân khăn vàng là Hà Bi cùng Hà Tường trấn.”

Bàn tay Hùng Phong có chút run run, miệng dường như bị mắc gì đấy thốt không nên lời. hắn thở gấp lại một hơi rồi mới hỏi Hoàng Kỳ Phương “ vậy mấy thất bại liên tiếp của tôi đều liên quan tới cô?”

“ không phải, lúc đó tôi cũng phải bù đầu bên chiến trường Hà Tường, quân chủ lực đều tập trung bên đó, chỉ để lại 3000 kỵ binh phòng thủ Hằng Hà cùng Ô ma thôi.” Nàng quả quyết phủ nhận.

“ vậy khăn vàng tập kích cô là chủ mưu!”


“ đúng!”

“ hey! Tôi hiểu rồi”

Hắn trầm ngâm một lát rồi nói “ thật ra Đại Việt công hội tuy là thế lớn trập trung đông đảo người chơi, chiếm hơn 2/3 người chơi tại Việt, thế nhưng phân chia quyền lực trong đó không phải riêng mình tôi. Cô nhìn tôi trong lúc đó cực kỳ phong quang, thế nhưng chẳng khác gì con bù nhìn, mặc cho người ta sai khiến mà thôi.”

“ Chính phủ trực tiếp cho người đứng phía sau làm chủ mưu phía sau, quân đội cũng tham gia vào. Lúc đó tôi mới nhận ra trò chơi này thực sự là không đơn giản là một trò chơi, mà còn có liên quan tới chính trị và quyền lợi quốc gia nữa.”

“ cái này tôi biết!” Hoàng Kỳ Phương nói.

“ đã 200 năm qua từ khi chính quyền thế giới đứng đầu, đã không còn chiến tranh vũ trang, mà thay vào đó là chiến tranh kinh tế giữa 3 cực, Trung Quốc, Mỹ, Nga. Nhưng quyền lực của bọn họ ngày càng bị giới hạn, chính vì vậy Con Đường Vận Mệnh bước ra, cho phép bọn họ đánh nhau và phân chia lãnh thổ bên trong. Từ đó quyết định thực lực và phân chia lại quyền lực thế giới!”

Đến lúc này Hùng Phong thật sự là choàng với khả năng của Hoàng Kỳ Phương. Nàng còn biết nhiều thứ hơn cả hắn.

“ cô biết vậy sao còn vướng vào đám hổn độn này làm gì? Nếu bọn họ biết cô là Ma Kỳ chắc chắn bọn họ sẽ không tha cho cô đâu”

“đúng vậy! đây là nguyên nhân tôi ẩn núp trong bòng tối!” 

“ thế nhưng tại sao cô lại nói chuyện này cho tôi?” Hùng Phong có chút không hiểu.

“ vì tôi cho anh cơ hội lấy lại những gì đã mất!” 


Nhìn thấy Hùng Phong nét mặt có chút phân vân.

“ nếu anh có tiền, anh sẽ không nhờ đến tôi, nếu anh có thực lực Nhã Phương không có kết cục như thế này.

anh muốn yên, thế nhưng bọn họ có cho anh yên không, đây chỉ là mở màng, anh nghĩ xem hôm nay Lương Trọng lại đến nhục nhã anh. Hôm nay đã thế, vậy hôm khác thì sao. Thân anh còn lo cho anh không được huống chi là vợ anh, rồi sau này con của anh.

Là một nam nhi, từ khi sinh ra phải gánh vác trên vai hai từ trách nhiệm, một người đàn ông trưởng thành chân chính, không phải là lớn về mặt to xác, hay học thức mà là anh ta nhận thức trên vai mình có hai từ trách nhiệm.

Đầu tiên anh phải có trách nhiệm với bản thân, trách nhiệm với gia đình, trách nhiệm với vợ anh, trách nhiệm với con anh. Sau đó mới là trách nhiệm với xã hội, trách nhiệm với quốc gia.

“ anh tự suy nghĩ cho kỹ, anh nên nhớ anh còn nợ tôi một lời hứa” nói xong nàng đứng dậy rời đi, để lại một mình Hùng Phong đối diện với cánh cửa cấp cứu.

…………………………………………………………………………………………………………..

Tình hình Hằng Hà trấn cũng xem như là giải quyết ổn thỏa, các quân từ các thành trấn khác được rút về phòng thủ, riêng Hằng Hà cùng Ô Ma để lại 3000 bộ binh làm nhiệm vụ phòng thủ, còn các thành trấn khác thì chỉ có 1000 thường trực. còn tất cả lại được dồn về Hà Bi trấn cùng Tường Hà trấn.

Kết hợp cùng với Tiên Lâm từ Tạm Hạ trấn, chia làm 3 mũi tấn công hướng về Cửu Bá Trấn. tổng cộng lực lượng lên tới 3 vạn quân.

Đại quân chủ lực voi chiến lên tới 100 con, trong đó 40 Voi chiến là của Hoàng Kỳ Phương do Cửu Gia Lệ chỉ Huy. Còn lại 60 con là do Lạc Tượng chỉ huy. Ngoài ra không thiếu binh chủng đặc biệt, đằng Giáp Ngưu, Lôi Kỵ, Kim Bộ, Thủy Bộ, Hổ Vệ, …


Sa Khương sau khi tháo chạy về Cửu Bá trấn, trực tiếp đầu nhập vào Cửu Bá, trở thành tham mưu cho đại thống lĩnh Cửa Bá trấn A Sa Kích.

Dưới trướng A Sa Kích ngoài Sa Khương ra thì có 3 thống lĩnh khác Nhị thống lĩnh Bạch Hồng mưu sĩ, tam thống lĩnh Lý Nhị thống lĩnh kỵ binh. Tứ thống linh Hắt Sát, thống lĩnh bộ binh thủ thành. Ngoài ra bên dưới mỗi thống lỉnh đều có 3 cái võ tướng khác. Quân đồn đóng tại Cửu Bá trấn lên tới 4 vạn 5 quân.

Sau khi thất thủ lại 2 trấn chiến lược Hà Bi cùng Tường Hà. A Sa Kích quyết định cố thủ Cửu Bá trấn, hắn thật là không tin 3 vạn quân vây công làm sao vượt qua được 4 vạn 5 quân thủ thành.

Tam đại công hội lần trước thu hoạch được không ít tư nguyên, thế nên lần này bọn họ cũng quyết định đi theo ăn mãnh, lần nay quân số được tăng lên tới 2 vạn, nhưng bọn họ không có ý định công thành mà ăn theo Tam Hạ trấn quân binh cùng Hà Bi trấn quân binh.

Cửu Bá trấn địa hình hiểm trở, dễ thủ khó công, 2 mặt bao vây bởi sườn núi dốc, một mắt là bờ sông, mặt còn lại là thông lộ. thế nhưng 2 mặt thông có thể công lại phòng thủ vô cùng nghiêm ngặt, tổng cộng có 12 tháp canh trung cấp, mỗi tháp có thể chứa 200 cung binh, tầm bắn lên tới 400m, tầm nhìn xa lên đến 2km.

Nếu đánh trực diện vào Cửu Bá trấn đương nhiên là tổn thất cực lớn, chưa tính tới Cửu Bá trấn còn có 1 thuật sĩ, chưa ai biết kỹ năng của hắn là gì, thế nhưng chẳng thua gì Lý Bác của Hà Bi trấn.

Sau ba ngày liên tiếp bao vây Cửu Bá trấn Hoàng Kỳ Phương cùng Đặng Lâm nhíu mày thật chặc nhìn về Cửu Bá trấn.

Ngoài cửa trấn Ô Mộc vẫn đang điên cuồng mắng chữi, nhưng dường như kế sách này có chút không xong, bọn hoàng cân chẳng thèm để ý gì tới Ô Mộc, hơn nữa còn cười đùa, giống như được đi xem xiếc, mặc cho Ô Mộc gào là cháy cả cổ. 

“ xem ra Sa Khương lần này mang tới cho A Sa Kích thật nhiều tin tức a!” Hoàng Kỳ Phương lầu bầu.

“ Ô Mộc lần này coi như là phế bỏ rồi! phải chi lần trước cô đừng thà Sa Khương, thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn rồi” Đặng Lâm cũng không ít lời, trong thời gian này hắn thật là đau đầu a. ông nội thường xuyên hỏi thăm tình hình tán gái của hắn. mà ôn lão nào có biết cô gái lão bắt hắn tán đâu phải thương nhân. Mạnh mẽ, quyết đoán, còn đa nghi nữa chứ.

“ thời tiết dạo ngày ngày càng nóng, may có gió sông thổi vào, nếu không sẽ có dịch bệnh mất!” không biết vô tình hay cố ý mà Tiểu Hà kế bên cũng lầu bầu.

Bất chợt 2 kẽ đầu sỏ quay người lại nhìn chằm chằm nàng, khiến nàng thở không nổi.


“ hai người các ngươi giận nhau thì có liên quan gì tới ta đâu, ta không có làm kỳ đà a. mà ta cũng có nói gì đâu chứ!” trong lòng Tiểu Hà cực kỷ ấm ức.

Hai người nhìn Tiểu Hà sau đó lại nhìn chăm chằm vào nhau.

“ Liếc Mắt đưa tình à!” Tiểu Hà Hừ lạnh, lầu bầu đi vế quân doanh của mình.

“ ý Anh là!” “ Ý cô là” hai người cùng đồng thanh.

“ Hỏa Công”

Địa thế Cửu Bá trấn nhìn bề ngoài dường như cực kỳ dễ thủ khó công thế nhưng cũng là điểm chết người, của Cửu Bá trấn.

Bây giờ la tháng 3 thời tiết miền bắc đang chuyển sang mùa hè oi bức, nhiệt độ ban ngày có khi lên tới 40 độ, do ảnh hưởng của gió lào, tạo nên nhiệt độ cực nóng.

Cửu Hà trấn, nhiệt độ xung quanh cực nóng tạo thành một vùng áp thấp, mà bờ sông nhiệt độ thấp hơn hình thành một áp cao.

Gió là sự chuyển động của không khí từ áp cao về áp thấp, hay nói cho dể hiểu hơn nà gió thổi từ vùng nhiệt độ thấp đến vùng nhiệt độ cao.

Điều thứ hai chính là địa thế Cửu Bá trấn, 2 mặt giáp núi, mà núi lại chắn gió ép chúng phải đi theo đường còn lại để vượt qua. Chính xác hơn là gió thổi từ trong trấn ra ngoài.

Thế nhưng tại bờ sông, được canh phòng cẩn mật bởi 6 tháp canh và 3000 quân thường trực đồn trú tại đó, chỉ cần một dấu hiệu nhỏ, bọn chúng đều có thể phát hiện.

Thế nhưng 2 mặt còn lại giáp núi, bởi vì giáp núi hầu như cũng không được phòng vệ hơn nữa đó là nơi đồn trú quân doanh, khu vực trung tâm chính là phủ trấn trưởng và kho lương.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận