Con Đường Vinh Hoa Của Thái Tử Phi



Editor: Vy Vy 1505

Phòng xép cũng không lớn, dùng một bình phong lớn tám phiến phân cách thành gian trong gian ngoài, địa long đốt thật sự vượng, trong phòng ấm áp dễ chịu.

Cao Húc lãnh thái y và Trương Đức Hải vào cửa, hài tử cũng không lập tức được bế ra, ba người chờ ở gian ngoài, xua đi hàn khí trên người trước.

Thái y nắm chặt thời gian, trước tiên dùng sợi tơ bắt mạch, xác định thân thể Kỷ Uyển Thanh không ngại.

Sau đó, Hà ma ma thật cẩn thận bế tã lót đỏ thẫm, vòng qua bình phong ra gian ngoài.

Cao Húc không hề chớp mắt, gắt gao nhìn thẳng tã lót nho nhỏ kia.

Em bé mới sinh ra kỳ thật cũng không đẹp, khuôn mặt nhỏ đỏ rực, lông mày nhạt đến gần như không nhìn thấy, mí mắt còn sưng.


Ánh mắt Cao Húc lại không dời ra được, hắn cảm thấy tất cả con nít trên đời đều không đẹp bằng đứa bé mặt đỏ trước mắt.

Hắn thật sâu hít hai hơi, mới cẩn thận vươn hai tay, muốn tiếp nhận tã lót Hà ma ma đưa qua.

Hài tử rất nhỏ, tã lót thực nhẹ, Hoàng thái tử xưa nay trấn định tự nhiên lại luống cuống tay chân, thật vất vả nghe Hà ma ma chỉ dẫn bế hài tử, hắn lại cương thân mình, không dám lộn xộn.

Cao Húc cúi đầu nhìn chằm chằm trẻ con nho nhỏ, môi mỏng không nhịn được cong lên, mỉm cười đạt đến đáy mắt, tự đáy lòng vui sướng.

Thân là Hoàng thái tử, nếu nói không coi trọng con nối dõi dưới gối là không có khả năng, chỉ là trước đại hôn, phần lớn là quan niệm điều kiện khách quan hình thành.

Nếu không, hắn sẽ không trễ như vậy mới đại hôn.

Hoàng thái tử đại hôn trễ, tất nhiên có mấy phương đánh cờ cùng với Xương Bình Đế ý nguyện gây ra. Nhưng không thể không nói, bản thân Cao Húc cũng không vội, nếu không khẳng định không phải là kết quả này.

Sau đại hôn, dần dần tâm ý tương thông với thê tử, nàng đã thành một khối thịt mềm trên đầu quả tim hắn. Lúc này, hắn bắt đầu chờ mong cốt nhục kết tinh tình yêu của hai người.

Sau đó, Kỷ Uyển Thanh thật mang thai, phân chờ mong này càng chân thật, từng ngày làm bạn hài tử dần dần trưởng thành, hắn ngày ngày mong đợi yêu quý.

Hiện giờ, rốt cuộc ôm được đứa nhỏ này vào trong ngực. Cốt nhục của hắn, hài tử của hắn và thê tử, xưa nay ổn trọng tự giữ, giờ phút này vành mắt Cao Húc lại có nhiệt ý, hơi hơi đỏ lên.

Hắn thật cẩn thận cúi đầu, một cái hôn mềm nhẹ dừng trên trán em bé.

Phụ thân hôn, đánh thức đứa trẻ đang ngủ say, tiểu bảo bối nhấp nhấp cái miệng nhỏ phấn nộn, “Ê a” nhẹ gọi một tiếng.

Cao Húc lần đầu nếm tư vị kinh hoảng luống cuống, hắn vội vàng hỏi Hà ma ma: “Con làm sao vậy? Không thoải mái sao?” Hắn cho rằng chính mình bế hài tử không tốt.

Vừa dứt lời, cũng không đợi Hà ma ma trả lời, em bé “Ê a” hai tiếng, ngay sau đó mí mắt giật giật, lần đầu tiên mở hai mắt nhắm chặt từ khi sinh ra.


Hà ma ma vui vẻ nói: “Tiểu chủ tử mở mắt, đây là cha con liền tâm, biết là phụ thân ôm bé.”

Đôi mắt bé trắng đen rõ ràng, con ngươi thực đen thực sáng, mở mắt cũng không khóc nháo, chỉ bình tĩnh nhìn chằm chằm phụ thân.

Cao Húc vui sướng, hắn nhìn lại hài tử, nửa ngày mới thấp giọng nói: “Ta là cha con, con biết được sao?”

Giọng nam trầm thấp, nói không nên lời nhu tình tràn đầy.

Em bé khép đôi mắt lại, sau đó lại mở, vẫn nhìn phụ thân.

Đứa bé nhỏ như vậy là nghe không hiểu, nhưng Cao Húc lại cho rằng bé nghe hiểu: “Ngoan, con ngoan!”

Hắn thực kích động, nửa ngày mới nhớ tới Lưu thái y, vội phân phó đối phương lại đây thỉnh mạch bình an.

Tay hài tử rất nhỏ, bàn tay còn nắm lại, Lưu thái y rửa tay, dùng khăn lau sạch sẽ, mới nhẹ nhàng đặt lên mạch bé.

“Hồi bẩm điện hạ,” lão thái y ngưng thần nghe mạch một lát, buông tay cười tủm tỉm ôm quyền: “Tiểu chủ tử thân thể khoẻ mạnh, tất cả bình an.”


“Tốt lắm, trọng thưởng!”

Đối với Cao Húc, mẹ con đều bình an là tin tức duy nhất hắn chờ đợi, cũng là duy nhất hắn muốn nghe.

Tã lót một lần nữa bị gói kỹ lưỡng, cha con lại trò chuyện hồi lâu, mãi đến khi bảo bảo ngáp một cái, nhấp nhấp miệng nhỏ, nhắm lại mắt, lúc này hắn mới thật cẩn thận giao tã lót cho Hà ma ma, luôn mãi dặn dò chăm sóc thật kỹ.

Cao Húc cũng không thể ở lâu. Tin vui đã truyền ra, Hoàng thái tử được con vợ cả, giang sơn có người kế tục, khắp chốn mừng vui, lập tức Hoàng đế sẽ ban thưởng xuống, hắn cần tới tiền điện, cần chuẩn bị rất nhiều chuyện.

Nhìn theo Hà ma ma vào nội thất, hắn mới thu hồi tầm mắt, xoay người vội vàng ra cửa.

Đoàn người mới vừa đến phạm vi tiền điện, nghênh diện liền gặp phải Thanh Ninh Cung


//


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận