Tác giả: Lý Hảo
Thể loại: Cổ Đại, Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Full
Số chương: 176
Tần suất cập nhật: 7 giờ/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Xuyên không, điền văn.
Nội dung: xuyên qua thời không bố y cuộc sống.
Tìm tòi mấu chốt: nhân vật chính: Vương Phúc Nhi, cả nhà Vương gia┃ phối hợp diễn: Vương gia thôn, nhân vật khác ┃ cái khác: thật là làm ruộng
Coverter: nothing_nhh
Editor: ChieuNinh
Số chương: khoảng 180 chương
Một câu truyện thuần văn, kể về cuộc sống nông thôn làm ruộng, một câu chuyện có nhiều yếu tố đan xen.
Tục ngữ đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần nhưng mà láng giềng gần có đôi khi cũng sẽ ham món lợi nhỏ tiện nghi.
Đều nói ra trận phụ tử binh, đánh hổ thân huynh đệ, nhưng mà trong quan hệ huynh đệ vẫn có tâm tư riêng.
Đều nói bàn tay có ngón dài ngón ngắn nhưng trưởng bối cũng không cần quá bất công như vậy.
Xung quanh thì muôn vàn loại người, có người mạnh mẽ, có ích kỷ, có thành thực, còn có...vân vân.
Nói tóm lại, Vương Phúc Nhi cảm thấy rằng chỉ có một chữ loạn.
Tác giả : Lý Hảo
Thể loại: Cổ Đại, Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Nguồn: DĐ Lê Qúy Đôn
Trạng thái: Full
Số chương: 176
Tần suất cập nhật: 7 giờ/chương
Ngày đăng: 5 năm trước
Cập nhật: 5 năm trước
Thể loại: Xuyên không, điền văn.
Nội dung: xuyên qua thời không bố y cuộc sống.
Tìm tòi mấu chốt: nhân vật chính: Vương Phúc Nhi, cả nhà Vương gia┃ phối hợp diễn: Vương gia thôn, nhân vật khác ┃ cái khác: thật là làm ruộng
Coverter: nothing_nhh
Editor: ChieuNinh
Số chương: khoảng 180 chương
Một câu truyện thuần... điền văn, kể về cuộc sống nông thôn làm ruộng, một câu chuyện có nhiều yếu tố đan xen.
Tục ngữ đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần nhưng mà láng giềng gần có đôi khi cũng sẽ ham món lợi nhỏ tiện nghi.
Đều nói ra trận phụ tử binh, đánh hổ thân huynh đệ, nhưng mà trong quan hệ huynh đệ vẫn có tâm tư riêng.
Đều nói bàn tay có ngón dài ngón ngắn nhưng trưởng bối cũng không cần quá bất công như vậy.
Xung quanh thì muôn vàn loại người, có người mạnh mẽ, có ích kỷ, có thành thực, còn có...vân vân.
Nói tóm lại, Vương Phúc Nhi cảm thấy rằng chỉ có một chữ loạn.