Vương Tiểu Hoa đứng lên.
Đi qua nắm tay với Triệu Hà: "Giám đốc Triệu, hôm qua chúng ta đã nói qua trong điện thoại, vừa rồi điện thoại của ông không gọi được!"
Vương Tiểu Hoa nói.
"Thật ngại quá anh Vương, con gái tôi đến trường có chút việc, tôi vừa rồi vẫn luôn gọi điện thoại xử lý với con bé, thật sự vô cùng có lỗi, vô cùng có lỗi!"
Giám đốc Triệu liên thanh nói.
"Đúng rồi anh Vương, anh nói muốn mua khu vực làm việc, cùng với cửa hàng trưng bày mô hình 4D ở đại sảnh, tôi bên này đều chuẩn bị xong cho anh!"
Nói xong, giám đốc Triệu lấy tư liệu ra.
"Anh Vương, tôi giới thiệu qua cho anh một chút, cửa hàng cộng với khu vực làm việc của công ty, bởi vì anh trực tiếp đến mua, tôi giúp anh bỏ qua những chi phí phụ khác, tổng cộng 105 tỷ!"
"Được không có vấn đề, chúng ta ngồi xuống nói!"
Vương Tiểu Hoa làm ra thế mời.
Mà Tần Noãn thì, đứng bên cạnh hô hấp đột nhiên dồn dập.
Thậm chí cảm giác cơ thể của mình, đã không còn là của mình.
Sao lại như vậy chứ?
Sao lại là Vương Tiểu Hoa?
Khi nào thì anh ta có bản lĩnh như vậy?
"Triệu tổng, ngài không phải bị tên mập này lừa chứ? Chỉ với cậu ta? Có thể lấy ra được 105 tỷ?"
Lý Tường mang vẻ khó tin nói.
"Đúng thế Triệu tổng, kỳ thật chúng tôi đều quen biết anh ta, anh ta không lấy ra được 105 tỷ đâu, không đáng ngài như vậy!"
Mà Tần Noãn, cả tâm cũng bị xé ra, cực kỳ khó chịu.
Lập tức vội vàng bổ sung.
"Ha ha, tôi đây thấy là mấy người nhầm rồi, công ty du lịch Thục Đô Phi Hoa của anh Vương, chỉ là hạng mục du lịch, nhưng cũng đã quá hai trăm đơn, trước mắt vẫn đang tăng trưởng, khoản góp vốn tôi cũng đã xem qua, gần đến khoảng 240 tỷ!"
Triệu Hà nhìn bọn họ, không khỏi không nói gì cười khổ.
Xem mình là gì? Trẻ con ba tuổi.
Chút chuyện này mình cũng có thể nhầm?
Ha ha.
Mà nhìn tận mắt Vương Tiểu Hoa và Triệu Hà ký xong hợp đồng.
Hơn nữa Triệu Hà còn vô cùng cung kính cúi người chào với Trần Lạc Thần một bên.
Làm Tần Noãn càng không biết làm sao.
Mình chỉ là muốn thuê một chỗ, đã không có tiền.
Còn Vương Tiểu Hoa thì sao, trực tiếp mua hai nơi.
Hơn nữa, công ty du lịch Vương Tiểu Hoa mở, đã ký hơn với hai trăm nhà khác.
Đây là khái niệm gì!
Mà Trần Lạc Thần và Vương Tiểu Hoa sau khi ký xong thì chuẩn bị rời đi.
Lý Tường không dám ngẩng đầu nhìn Vương Tiểu Hoa.
Nhưng Tần Noãn cực kỳ không cam lòng đuổi theo.
"Tiểu Hoa, anh! anh mở công ty rồi sao? Chuyện lúc nào, sao em lại không biết?"
Tần Noãn nóng mặt nghiêm túc nói.
"Mới mở hai hôm nay! Mấy hôm nữa chính thức vận hành, bây giờ còn đang chuẩn bị hạng mục!"
Vương Tiểu Hoa nhìn Tần Noãn, lại biết gì nói đấy.
"Vậy anh! Sao anh trở nên có nhiều tiền như vậy chứ?"
Tần Noãn nói ra.
"Em đây không cần phải để ý đến!"
Vương Tiểu Hoa xoay người rời đi.
Xem như chưa từng có hãnh diện như vậy.
"Anh!"
Tần Noãn tức giận dậm chân.
Trong lòng vừa nóng vừa giận.
Nghẹn một hơi ở ngực, làm sao cũng không phun ra được.
Sao có thể như vậy? Sao có thể như vậy được?
Tần Noãn liên tục tự hỏi mình.
Lại nói đến Trần Lạc Thần, lúc chạy cùng với Vương Tiểu Hoa xong, đã giữa trưa rồi.
Ăn xong cơm trưa, hai người cùng nhau về trường học.
Về phần Vương Tiểu Hoa và Trần Lạc Thần cùng nhau mở công tỷ.
Bạn học cả lớp đều biết rồi.
Rất nhiều hạng mục du lịch đều gia nhập vào liên minh, đều truyền ra.
Tóm lại thanh thế khá lớn.
Hai người cùng nhau về lớp.
"Ồ!"
Lập tức vang lên tiếng ồn ào.
"Trần Lạc Thần, Tiểu Hoa, hai người đã làm gì vậy?"
Mấy nữ sinh xinh xắn vây quanh lại.
Nói chuyện với Trần Lạc Thần và Vương Tiểu Hoa.
Càng đắm đuối đưa tình liếc mắt liên tục với Trần Lạc Thần.
Kỳ thật bạn họ cùng lớp đều đoán được, thật ra là Trần Lạc Thần giúp Vương Tiểu Hoa, mặc dù đại điện công ty là Vương Tiểu Hoa.
Nhưng chủ yếu nguồn vốn, là đến từ Trần Lạc Thần.
Bởi vậy nên những nữ sinh này cũng có cảm xúc khác với Trần Lạc Thần.
Đương nhiên, địa vị của Vương Tiểu Hoa nước lên thì thuyền lên.
Những nam nữ sinh đi qua nói chuyện với Vương Tiểu Hoa cũng không ít.
Mà Từ Dương Dương và Lâm Thắng Nam đều có chút khó coi.
Dù sao các cô, cũng đều từng nhắm vào Trần Lạc Thần.
Bây giờ thì sao, Trần Lạc Thần lập tức dựng lên một uy tín rất cao trong lớp.
Làm cho Từ Dương Dương cũng rất căng thẳng.
Mà Từ Dương Dương đưa mắt nhìn về phía Lương Phi.
Trước kia hết giờ học, không ít người tìm Lương Phi nói chuyện, tiếp cận gần Lương Phi.
Nhưng bây giờ, một người cũng không có.
Từ Dương Dương đi qua, nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay Lương Phi, để anh ta bình tĩnh một chút.
Dù sao ám ảnh dọa người của Lương Phi trong buổi lễ còn chưa qua.
"Xin hỏi, bạn họ Lương Phi có ở đây không?"
Lúc này, một nữ sinh tìm đến.
"Sao vậy?" Từ Dương Dương hỏi.
"Là thế này, trận đấu buổi chiều, chủ nhiệm Dương bảo tôi đến gọi bạn học Lương Phi qua đó! Ý bảo bạn học Lương Phi, lên biễu diễn một chút!"
Nữ sinh nói.
"A? Được rồi! Anh Phi anh có nghe không, trường học cũng đến mời anh!"
Từ Dương Dương vui vẻ kêu lên.
Lương Phi gật nhẹ đầu.
Từ Dương Dương lập tức vỗ bàn nói: "Trận đấu Taekwondo buổi chiều, Lương Phi lớp chúng ta tham gia, chúng ta cũng qua đó xem sao, cùng cổ vũ cho anh Phi!"
"Ố Ố, tốt quá, chúc mừng anh Phi!"
Các học sinh đều phụ họa nói.
Dù sao bây giờ luận danh tiếng, mặc dù Lương Phi không sánh bằng Trần Lạc Thần.
Mà đúng là nhờ vào Lương Phi, hai người Trần Lạc Thần có thể quan sát gần được, khoảng cách gần cổ vũ cho Lương Phi.
Dù sao trong trường hợp lớn này, cần một cao thủ biểu diễn một chút, làm sôi động không khí.
Lương Phi chính là á quân tỉnh.
Mà Trần Lạc Thần đi đến cũng nhìn thấy, không chỉ rất nhiều tuyển thủ Taekwondo, ngay cả Hồ Tuệ Mẫn và Thẩm Quân Văn đều đến rồi.
Đáng nhắc tới chính là, Thẩm Quân Văn lúc này rõ ràng đang mặc đồ thi đấu Taekwondo.
Làm người khác vô cùng chú ý.
Mà Lý Văn Đào thì đứng bên cạnh Thẩm Quân Văn, cũng mặc đồ thi đấu.
Rõ ràng lớp của Lý Văn Đào và Thẩm Quân Văn, tất cả nữ sinh đều giơ bảng tên Thẩm Quân Văn, tiếng hò reo cho Thẩm Quân Văn rất lớn.
Rõ ràng, lớp bọn họ, biết thực lực của Thẩm Quân Văn.
Mà lúc Lương Phi đang khởi động, sau khi nhìn thấy Thẩm Quân Văn, đôi mắt không khỏi mỉm cười nhảy lên.
"Là người đó?"
Lương Phi kinh ngạc nói.
- ------------------.