Con Nhà Giàu


Chuyến này Tần Lam đến đây, chính là nghe nói về tầm quan trọng của sâm vương, cũng nghe ba mình là Trần Cận Đông nói qua về sâm vương, nói đây chính là thứ quý hiếm tiền bạc khó mua được, trước kia nhà họ Trần đã từng tìm hiểu qua tin tức về sâm vương, thế nhưng không có chút tin tức nào.

Bây giờ mình và Tiểu Bối đi quản lý tài sản ð nước Mỹ, lúc đi đến một lớp học quản lý với Tiểu Bối, trùng hợp quen biết Tô Hồng, mà bà ta lại có được sâm vương.

Lúc này Tần Lam liền báo lại với Trần Cận Đông.

Không nói hai lời, mặc kệ giá lớn bao nhiêu, đều phải mua được.

Trong nháy mắt, màn đêm đã buông xuống.

Ngoại trừ biệt thự cao quý nhất bên ngoài villa Long Tuyền.

Những chỗ còn lại, đều là cảnh ca hát tưng bừng.

Tiềng ồn ào uống rượu vang lên bên tai không dứt.

Bởi vì hôm nay có đủ thể loại người đến đây.

“Tô Hồng này cũng thật là, tổ chức đại hội đấu giá gì chứ, đã cho chỉ phiếu để bà ta muốn viết bao nhiêu thì viết bấy nhiêu rồi!”
Trong biệt thự, Dương Tiểu Bối vừa tắm xong đi tới phòng của Tần Lam.

Mà Tần Lam mặc một bộ áo ngủ màu sáng, đang sấy tóc.

Nghe thấy tiếng bực tức của Tiểu Bối, cô khẽ cười nói: “Em đó, càng như vậy, càng dễ dàng hù dọa người khác, để bà Tô tùy tiện viết, chỉ sợ bà ta lo chúng ta có ý đồ gì thôi!”

Tần Lam nói.

“Chị nói cũng đúng!”
Tần Lam liếc ra ngoài cửa sổ, một tay nâng má, nhưng không nói lời nào.

Mà hai người cũng đều không phát hiện ra, giờ phút này pử ngoài cửa sổ biệt thự, một bóng người đang đứng nghe lén… “Sao chị lại thở dài vậy chị dâu? Có tâm sự gì sao?”
Tiểu Bối hỏi.

“Hôm nay lúc chúng ta lên núi, chị nhìn thấy một bóng người, dáng dấp ấy cực kì giống anh trai em, cho nên… Trong mắt Tần Lam tràn đầy nước mắt.

“Cho nên, chị lại nghĩ đến anh họ phải không?”
Tiểu Bối cũng buồn bã nói.

“Đã qua hơn nửa năm, Tiểu Minh không có một chút tin tức nào cả, sống hay chết cũng không biết…”
Tần Lam che mắt, nghẹn ngào nói, trực tiếp khóc òa lên.

Tiểu Bối cũng khóc: “Chị dâu, chị yên tâm, anh họ ð hiền gặp lành, chắc chắn sẽ không có chuyện gì, anh ấy không có khả năng có việc gì cả, nếu là anh ấy bị bắt, chắc chắn người nhà họ Mạc sẽ không yên tĩnh như vậy!”
Tiểu Bối nắm lấy tay Tần Lam.

Hai chị em ôm lấy nhau.

Mà ngoài cửa sổ, bóng người kia cũng siết chặt nắm tay lại…
Chương 498 Lần này mục đích Tô Hồng tổ chức đại hội đấu giá,Trần Lạc Thần biết rất rõ ràng.

Đơn giản chính là để càng ngày càng có nhiều thế lực lớn đến tham gia.


Tranh đấu đến mức anh chết tôi sống.

Cuối cùng, nhà họ Úc bọn họ sẽ ngồi làm ngư ông hưởng lợi.

Mà hai người Tần Lam và Tiểu Bối, hiển nhiên chỉ nghĩ rằng đây là một buổi đấu giá rất đơn giản.

Không ngờ rằng, các cô càng thần bí như vậy, thì càng dễ dàng bị người ta để mắt tới.

“Hai cô gái các cô, đến lội vũng nước đục này làm gì chứ!”
Không sai, người ngoài cửa sổ, chính là Trần Lạc Thần.

Giờ phút này, Trần Lạc Thần nhìn dưới chân mình có hai thi thể, không khỏi lo lắng thầm nghĩ.

Lần này hiển nhiên Tần Lam ra ngoài rất khiêm tốn, cũng không dẫn theo nhiều người.

Điều này cũng làm cho Trần Lạc Thần không yên lòng.

Liền âm thầm bảo vệ các cô.

Cái thi thể này cũng không biết là do thế lực phương nào phái tới điều tra, Trần Lạc Thần gặp được, liền trực tiếp giải quyết.

Mặc dù người áo đen thần bí đã phái bốn vệ sĩ Đông Nam Tây Bắc cho mình.

Trần Lạc Thần có thể để bọn họ bảo vệ Tần Lam.

Nhưng đối với bọn họ, Trần Lạc Thần thật sự không yên lòng.

Cứ như vậy, anh nghe được cuộc trò chuyện của chị Lam và Tiểu Bối.

Trần Lạc Thần ngồi ở ngoài cửa sổ..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận