Con Nhà Giàu


“Nào, mau ngồi xuống đi!”
Cô đi tới bên cạnh người nhà, cực kỳ sợ hãi.

“Hai”
, tổng giám đốc Hải vừa trở về, Hải Dương lại sắp trở giời.

Nhà họ Trần chúng ta cũng phải nắm chặt cơ hội này, hai chị em con theo mẹ, xinh đẹp như này đợi lát nữa cậu Đào quay lại, phải thể hiện cho tốt! Nếu mà được cậu Đào coi trọng thì nhà họ Trần chúng ta có thể lên như diều gặp gió đó!”
Chính xác, ba mẹ con này chính là Tô Hồng cùng với chị em Trần Kim Thắng.

Hơn nửa năm rồi, Trần Kim Thắng nhìn có vẻ chín chắn, chững chạc hơn trước kia rất nhiều.

Bây gið cô ta nhìn em mình thì thấy cảm xúc của cô bất thường.

Cô hơi lo lắng hỏi: “Kim Hương, em sao vậy? Sao mặt lại tái nhợt như vậy?”
Trần Kim Hương nuốt một ngụm nước miếng: “Vừa nãy em ở tầng dưới, ở tầng dưới…hình như nhìn thấy anh ấy!”
“Anh ấy? Là ai cơ?”
Tô Hồng hỏi.

Còn Trần Kim Thanh lại rất nhạy cảm, nhịp tim không khỏi nhảy lên bang bang, hình như là đoán được cái gì.

“Kim Hương, em đã nhìn thấy ai vậy?”
Trần Kim Hương chợt khóc, rõ ràng là bị dọa: “Anh ấy! Anh ấy trở về rồi!”
“Ai cơ?”
Trần Kim Thanh khẩn trương.


“Em đã nhìn thấy Trần Lạc Thần!”
Trần Kim Hương nói.

“Gì cơ?”
Tô Hồng và Trần Kim Thanh đồng thời mỡ to hai mắt nhìn.

“Thế con sợ cái gì?”
Tô Hồng hỏi.

“Bởi vì…bởi vì…”
Không đợi Trần Kim Hương nói.

Lúc này, Văn Hải – người tổ chức hoạt động tối nay đã đi lên sân khấu.

“Mọi người hãy yên tĩnh!”
Ông ta giơ tay ra hiệu.

Cả hội trường khách sạn nháy mắt lặng ngắt như tÐỜ.

“Hôm nay, là ngày Văn Hải tôi trở về.

Trước tiên tôi xin cảm ơn sự cổ vũ của mọi người.


Nửa năm tôi rời đi đã xảy ra rất nhiều chuyện, cũng may là đến hôm nay, tất cả mọi chuyện đã trôi qua rồi.

Hơn nữa địa bàn của tập đoàn Văn Hải còn mở rộng thêm một nửa so với nửa năm trước.

Sau này còn phải dựa vào sự ủng hộ của mọi người!”
Trên sân khấu, mặc dù Văn Hải nói lời khách khí.

Nhưng đôi mắt hung ác của ông ta lại quét qua mặt tất cả mọi người.

Trong đây, không có ai dám đối diện với ông ta.

Mà đây chính là hiệu quả mà Văn Hải muốn đêm nay.

Bắt đầu từ hôm nay, Hải Dương chỉ có một tập đoàn.

Đó chính là tập đoàn Văn Hải.

Ông ta muốn để cho tất cả mọi người đều phục tùng ông ta.

Thất đã đạt được hiệu quả.

Ông ta cười nhẹ, sau đó vỗ tay, liền thấy mấy tên thuộc hạ áp giải mười mấy cô gái có dáng dấp xinh đẹp từ trong đại sảnh ra.

“Ha ha, bọn họ đều là nữ hầu gái bên người tổng giám đốc Trần của tập đoàn Thiên Thành.

Chậc chậc chậc, ai nấy đều mê người, nhưng mà Văn Hải tôi không phải là người không biết chia sẻ.

Mượn buổi tiệc tối nay, tôi sẽ tổ chức một buổi đấu giá, mọi người nhìn trúng cô nào thì có thể ra giá!”
Văn Hải cười to.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận