Ba tên côn đồ đồng loạt ôm đầu ngồi chồm hỗm trên mặt đất, nhìn ra sau.
lừa dịp này: “Chạy mau!”
chàng trai lép cô gái xoay người bỏ chạy.
Ba tên côn đồ đuổi ở đằng sau.
Ngay sau đó thì thấy, cô gái sắp chạy không nổi ~ nữa.
Đúng lúc đó chàng trai nhìn thấy một cái nắp giếng.
Kéo cô gái chạy qua, chân hơi dùng sức đã nhấc được cái nắp giếng lên.
Sau đó nhẹ nhàng đá một cái về phía sau.
Xoetl Một âm thanh vang lên, cái nắp giếng xoay tròn cực nhanh rồi bay ra, đánh ngã ba tên côn đồ.
Một màn này, cô lại không nhìn thấy.
“Như này thôi, tôi không chạy được nữa!”
Đến cạnh công viên.
Lúc này, cô gái mới thở hổn hển, hai tay chống vào đầu gối.
Còn chàng trai, chính là Trần Lạc Thần.
Trần Lạc Thần xách cái túi đeo vai của mình lên, tiện thể nhìn mỹ nữ một cái.
Bởi vì cô khom lưng, lại mặc một chiếc váy đồng phục ngắn cho nên lúc này, một mảng lớn da thịt ở trước ngực gần như bị Trần Lạc Thần nhìn không sót tí nào.
Nháy mắt, cậu có một cảm giác đôi mắt không biết nên nhìn vào đâu.
Còn cô gái, lúc này mới chú ý tới vội vàng nắm chặt cổ áo của mình lại.
Khuôn mặt cũng đỏ ửng.
Cô hơi xấu hổ cười nói: “Thật sự là cảm ơn anh, anh trai.
Nếu không có anh, tối nay không chừng đã xảy ra chuyện gì rồi!”
“Không có gì!”
Trần Lạc Thần thản nhiên nói.
Nói xong, thì định đi luôn.
Hình như cô gái hơi không cam tâm.
“Đợi đã anh ơi, tôi còn chưa nói xong.
Tôi nói anh là ông xã của tôi, anh diễn với tôi là được rồi, sao lại vội vàng xua tay nói không như vậy?”
Cô gái hơi tức giận hỏi.
Con gái mà, đặc biệt là kiểu con gái có sắc đẹp ưu việt như cô ta.
Coi trọng nhất là thái độ của người khác đối với mình.
Vừa nãy Trần Lạc Thần cho cô ta cảm giác là rất sợ mình trở thành ông xã của cô ta.
Làm cho cô gái hơi không vui.
“Tôi có bạn gái rồi! Vả lại không giả mạo ông xã cô, thì vẫn cứu được cô!”
“Hừ, anh tưởng tôi sẽ…a!”
Cô gái bĩu môi, muốn lấy lại chút thể diện cho mình.
Vừa đi bộ thì bất chợt cảm thấy cổ chân đau xót.
Ra chương nhanh nhất tại [ .
O RG ]
“A…chân của tôi, hình như bị trật rồi!”
Trần Lạc Thần lắc đầu, ngồm xổm xuống nói: “Bị trật ở chỗ nào? Tôi xem cho cô!”
“Không cần anh xem, không phải là anh có bạn gái rồi sao, miễn cho bạn gái anh hiểu nhầm!”
Cô gái nói.
“Thế cô tự đi về nhá!”
Trần Lạc Thần nói xong, cầm túi cách bỏ đi.
“Vờ lờ, này này này, cái anh này, anh có biết thương hương tiếc ngọc không vậy! Ít nhất thì anh cũng phải đưa tôi đến bệnh viện đã chứ!”