Con Nhà Giàu


Dương Hạ căng thẳng hỏi.

“Nhị tiểu thư hôm nay tâm tình không tốt, tôi nghĩ cô chủ, ta trực tiếp đi thăm Lục Tông Nguyên?”
Vệ sĩ của Dương Hạ nói.

“Không phải, tôi hình như nghe được Nhị tiểu thư trong miệng lẩm bẩm … Trần Lạc Thần …..?”
“Cô ta sao lại nhắc tới Trần Lạc Thần? Chẳng lẽ Trần Lạc Thần cũng đang ở Long Giang? Chắc là không phải cùng một người rồi”.

Dương Hạ thầm nghĩ trong lòng.

Nhưng hiện giờ Trần Lạc Thần không hề có chút tin tức nào, Dương Hạ trong lòng không khỏi lo lắng, vội vàng chạy lên đuổi theo hỏi...!
Chớp mắt, từ Trần Lạc Thần đã rời khỏi Lục gia được hai ngày rồi Long Giang biên cảnh, An Lĩnh nội địa.

An Lĩnh, đã tồn tại mấy ngàn năm rồi Vòng quanh núi giao thoa, rừng cây rậm rạp, An Lĩnh bên trong, cũng là sinh trưởng đủ loại kiểu dáng sinh vật, ẩn núp bên trong, tìm kiếm con mồi.

“Cẩn thận ngăn chặn cửa hang, tuyệt đối đừng để linh hồ này thoát nữa, nó quá giảo hoạt!”
Một đám người ngay tại một chỗ cửa sơn động, vòng vây Linh Hồ.

Chính là đám người Trần Lạc Thần Giờ phút này, là Ôn bá đang chỉ huy.

Từ khi được Mạnh Khang tặng cho tấm bản đồ, di chuyển trong rừng dễ dàn hơn hẳn.


Đại khái là mới rạng sáng ngày hôm qua, Trần Lạc Thần liền thuận lợi phát hiện tung tích của Linh Hồ.

Đáng tiếc, là Linh Hồ này quá mức giảo hoạt.

Bắt trượt nó.

Cả ngày hôm qua, Trần Lạc Thần bọn họ, cũng không chỉ một lần gặp Linh Hồ Nhưng là, đều xem nhẹ bản lĩnh của Linh Hồ rồi.

Cả một đêm bọn họ đều không có nghỉ ngơi.

Đấu mười hiệp, tất cả đều thua trận! Hiện tại, tốn rất nhiều công phu, mới lừa nó vào trong động được Bá bá có thể nói là kích động phi thường.

” Tuyệt đối không để nó chạy thoát, tốc độ nó cực nhanh, rất giỏi về ẩn nấp, trí thông minh của nó cao hơn người bình thường rất nhiều! “
Trần Lạc Thần lại là khẩn trương nói.

Trước khi lên núi, Trần Lạc Thần đã thức trắng đêm để đọc sách Thần Thú Cho nên rất hiểu tính cách của Linh Hồ này Kể cả muốn tìm được tung tích của Linh Hồ thôi đã là điều rất khó rồi.

” Đừng lên tiếng “
Bá bá làm ra vẻ ra dấu im lặng.

.

Truyện Đô Thị

Mà Trần Lạc Thần cũng là nhìn thấy, ở một cái khe nhỏ trong hang động, có một túm lông trắng tại có chút hướng ra phía ngoài nhúc nhích.

Tất cả mọi người nín thở.

Đem toàn bộ cửa hang vây chen chen nhốn nháo.

Mà một bên cửa động khác, thì có người không ngừng thả khói.

Hun khói Linh Hồ Ngay khi Linh Hồ chỉ còn cách cửa hang nửa mét Bỗng nhiên, nó phun ra một làn khói đặc, trực tiếp từ trong động phun tới.

Khói đặc này mùi hôi thối vô cùng, tựa hồ cũng có thể khiến người ta ngạt thở.

Mà Trần Lạc Thần bọn hắn lại vừa vặn ghé vào cửa hang, khoảng cách quá gần.

Trần Lạc Thần kịp thời che miệng lui qua một bên.

Những người khác, đều bị choáng váng khi ngửi phải làn khói này.

“Chi chi!”
Tựa hồ là đang chế giễu đám người này.

Linh Hồ phát ra tiếng kêu.

Bạch quang lóe lên, nhân cơ hội, nó trực tiếp lao ra ngoài.

“Lại để cho nó chạy!”
Ôn bá ảo não.

” Đuổi theo “.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận