Mạc Vân Sơn lần nữa khuyên bảo.
Trần Lạc Thần thực lực mạnh đến mấy, hắn cũng không thể đánh lại được.
Nhưng là, vì để tránh cho Mạc gia vô tội chảy máu hi sinh, hắn muốn khuyên bảo Trần Lạc Thần.
Biết đâu có thể doạ được Trần Lạc Thần tạm thời rút lui.
Dù sao, mấy trăm Mạc gia cao thủ đều ở nơi này, những người này đều là do gia chủ mấy năm đào tạo mà thành.
“Tôi mặc kệ các ngươi có bao nhiêu người, tóm lại, hôm nay một người nhà họ Mạc cũng không thể sống sót!”
Trần Lạc Thần hơi chuyển động ý nghĩ một chút.
Sau đó, một luồng khí dữ dội trào ra từ anh ta.
Mà Trần Lạc Thần hai mắt, càng là trong chốc lát biến thành đỏ tươi, phát ra đỏ rực, phá lệ làm người ta sợ hãi.
” Còn tưởng mình là nhân vật nào, ta hôm nay ngay tại chỗ đánh chết ngươi, xem ngươi ở đó mà ảo tưởng!”
Mạc Vũ giờ phút này nổi trận lôi đình.
Hắn từ lúc học võ nghệ, đã được cha hắn truyền lại rất nhiều Còn chưa bao giờ nhận phải thất bại.
Vẻn vẹn một người, đòi tiêu diệt Mạc gia, thật ngông cuồng!
Mạc Vũ tay nắm chặt.
Một luồng khí quanh quẩn quanh thân.
Phi thân nhảy lên, một cước đá ngang hướng phía Trần Lạc Thần đánh tới.
Tốc độ của hắn cực nhanh.
Nhưng là...!Trần Lạc Thần càng nhanh hơn Liền lập tức nhấc chân đánh trả Răng rắc một tiếng.
Tiếng xương giòn vang truyền đến, Mạc Vũ bị đá bay ra xa.
Thân thể trực tiếp làm gãy cột đá trong đại sảnh, một bên chân cũng bị gãy.
.
||||| Truyện đề cử: Nàng Dâu Cực Phẩm |||||
“Cái gì?”
Mạc Vân Sơn đã mồ hôi lạnh chảy ròng.
Hắn đã phát hiện, ở đây, vô luận là ai, đều khó mà ngăn cản.
Trần Lạc Thần một cước.
“Tất cả người của Mạc gia, cùng xông lên!!!”
Mạc Vân Sơn rống to một tiếng, vội vàng nói.
Đám người nhà Mạc gia hướng về phía Trần Lạc Thần liền xông đến.
Những người này làm sao có thể là đối thủ của Trần Lạc Thần.
Lập tức, Trần Lạc Thần sát phạt như cắt rau.
Ra một chiêu mất vài mạng.
“Quá mạnh! Quá nhanh!”
Mạc Vân Sơn nuốt nước miếng một cái, nhiều người như vậy, thế mà ngăn cản không nổi một mình hắn.
“Nhị thiếu gia, ngươi thế nào!?”
Mạc Vân Sơn lo lắng gầm lên.
” Không ổn, kinh mạch của ta, bị hắn đánh gãy!”
Mạc Vũ cố nén đau.
“A!!!”.