“Anh hai, anh tới đây du lịch à?”
“Vâng!”
“Còn các cô, nhìn bộ dạng các cô, giống phóng viên!?”
Trần Lạc Thần không khỏi cười khổ nói.
Hai cô gái đồng thời sửng sốt: “Anh … làm sao anh biết chúng tôi là phóng viên?”
” Nhìn các ngươi khí chất giống vậy thôi!”
Trần Lạc Thần nói.
“Hahaha, anh thật là thú vị!”
Cô gái đeo kính nói.
“Anh hai, anh đến từ đâu?”
Còn cô gái trên lưng Trần Lạc Thần lúc này mới hỏi.
“Hả? Điều quan trọng nhất?”
” Không không không, ta chẳng qua là cảm thấy anh.
trước kia ta có một người bằng hữu ánh mắt đặc biệt giống rất giống anh, nhưng hắn không có mạnh bằng anh, cũng không có lợi hại như anh!!”
Cô gái sau lưng vội vàng nói.
Sau đó thấp giọng nói: ” Ta rõ ràng nhớ kỹ, có một lần ta cũng là trẹo chân, ha ha, đó là chúng ta lần đầu tiên gặp nhau, hắn cũng là cõng ta!”
“Anh ấy là bạn trai của cô sao? Nghe giọng điệu của anh, có vẻ đặc biệt cảm xúc!”
Trần Lạc Thần mặt đỏ bừng.
“Ha ha, tôi không may mắn được làm bạn gái của anh ấy!”
Cô gái nói.
“Làm gì có cái may măn hay không may mắn? Là do hắn ta không có vận may thôi.
Hơn nữa cô rất xinh đẹp,muốn tìm bạn trai dạng gì không có?”
Trần Lạc Thần nói.
“Đúng vậy, anh ấy nói đúng.
Bản thân ngươi cũng không thể sai quá nhiều.
Đã một năm không liên lạc.
Thật sự nên quên hắn đi, đi tìm người khác đi!”
Cô gái đeo kính ở bên nói.
Cô gái ở trên lưng lắc đầu: “Hắn, không phải ta nghĩ quên liền có thể quên ngay được!”
“Aiii, nói ngươi như thế nào đây!”
Cô gái đeo kính im lặng không nói nên lời.
Còn Trần Lạc Thần thì không còn lời nào nói nữa.
Chẳng bao lâu, liền đã đến khách sạn.
Ở tầng 1 của khách sạn là nhà hàng.
Một nhóm người đang ăn tối bên trong.
Nhìn thấy hai cô gái quay lại.
Tất cả bọn họ vội vã chạy đến.
” Chuyện gì xảy ra, chân làm sao tổn thương rồi?”
Một ông già đi tới lo lắng hỏi.
“Tần Nhã, em không sao chứ?”
Và một chàng trai, đã quan tâm đi đến bên cạnh Trần Lạc Thần vào lúc này.
Nói với cô gái cõng Trần Lạc Thần trên lưng..