Con Nhà Giàu


“Nhẫn ngọc phỉ thúy!”

“Cậu Lý này đúng là hiếu thảo, chiếc nhẫn đó ít nhất cũng phải hơn hai trăm triệu, chậc chậc chậc!”

Mọi người không khỏi truyền đến tiếng khen ngợi.


Phải biết rằng trong tiệc mừng thọ bà ngoại, lấy thân phận bạn trai tặng món quà hơn hai trăm triệu đã thể hiện được sự hiếu thảo.


“Tốt tốt lắm, Gia Linh, mau tiếp đón Kiến Nam đi!”

Bà cụ cầm chiếc nhẫn này thì cười không khép miệng được, yêu thích không buông tay!

Bà cụ nhìn về phía Lý Kiến Nam càng cảm thấy hài lòng.


Ngay cả ba Tô Gia Linh cũng đầy nở mày nở mặt.


Ở đây cần phải nói một chút, mọi người đừng tưởng rằng đến mừng thọ bà cụ là thể hiện gia tộc đoàn kết.


Đó chỉ là một mặt mà thôi.


Một mặt khác là trong tay bà cụ còn nắm giữ một phần tài sản của ông cụ trước khi mất, ba con trai, hai con gái, cuối cùng ai có được nó thì phải xem bà cụ thế nào.


Cho nên, mỗi lần mừng thọ bà cụ đều vô cùng long trọng.


“Bà nội, đây là Tiểu Ngọc, bạn gái của cháu, chúng cháu chúc bà…”

Lần này đến lượt Tô Minh, lúc này anh ta mỉm cười tặng quà của mình.


Bà cụ tất nhiên càng vui vẻ.


Sau đó là một chàng trai trẻ tuổi hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi.


Anh ta mặc đồ tây màu lam, tóc vuốt keo.


Tư thế hiên ngang, nhìn cách ăn mặc có vẻ là người thành công.


Anh ta tên là Tô Trạch Nhân, anh họ của Tô Lệ Hàm, anh trai ruột của Tô Gia Linh.


Lúc anh ta lên sân khấu cũng làm cho mọi người chú ý.


Bởi vì Tô Trạch Nhân có sự nghiệp thành công, trong những đứa cháu thì anh ta có năng lực mạnh nhất, thành tích tốt nhất.



Cũng là người thừa kế tương lại nhà họ Tô.


“Bà nội, cháu trai chúc bà phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn!”

“Đúng rồi bà nội, đây là bạn gái mới của cháu, tên là Đỗ Tinh!”

Tô Trạch Nhân giới thiệu nói.


“Được được được, thật tốt quá, hôm nay mấy cháu thật sự làm cho bà rất ngạc nhiên! Bà xem nhìn thật kỹ cô dâu tương lai của cháu trai, Đỗ Tinh, hiện tại cháu đang làm việc gì?”

Đỗ Tinh nói:” Bà nội, bây giờ cháu đang làm việc ở cửa hàng 4S của BMW, hiện tại cháu là phó giám đốc, may là có anh Trạch Nhân!”

“Rất tốt! Cháu và Trạch Nhân quen nhau lúc mua xe sao?”

Tô Trạch Nhân gật đầu nói: “Đúng vậy bà nội, không phải khoảng thời gian trước cháu đi để mua một chiếc xe thể thao BMW sao, cho nên quen biết Đỗ Tinh!”

“Tốt, Đỗ Tinh, cháu đến bên cạnh bà đi!”

Bà nội vẫy tay.


“Anh, chị dâu, hai người ngồi đi!”

Tô Gia Linh cười tiếp đón.


Hôm nay hai anh em nhà bọn họ thật sự chiếm hết nổi bật.


Dựa theo đạo lý mà nói thì con cháu chúc thọ xong, hiện tại mọi người cũng đến đủ, tiệc mừng thọ nên chính thức bắt đầu rồi.


Nhưng hôm nay nhân vật chính là bà cụ vẫn chưa thỏa mãn.


Hình như đang đợi một người nào đó vậy.


Người này không tới chúc thọ làm cho bà cụ cảm giác đây không phải là tiệc mừng thọ.


Là ai vậy?

Tất nhiên là cháu gái Tô Lệ Hàm mà bà cụ yêu thương nhất!

“Thằng hai, cháu gái Lệ Hàm của mẹ đâu?”

Lúc này bà cụ hỏi.


Ba của Tô Lệ Hàm là Tô Quốc Cường, mẹ là Vương Tuệ Mẫn cũng ở đây.



Thời gian trước, bởi vì Tô Quốc Cường kinh doanh không tốt nên công ty của ông ta suýt nữa đóng cửa.


Nói thật, lúc đó bà cụ tức điên lên.


Nhưng không nghĩ tới nhờ cậu Trần Kim Lăng đầu tư giải quyết nguy cơ này.


Công ty giải quyết vấn đề dễ dàng, ngược lại còn phát triển hơn một bậc.


Điều này lại làm cho bà cụ vô cùng vui sướng.


Cho nên bà cụ càng yêu thương Tô Lệ Hàm.


Bà cụ vừa nói thì sắc mặt của hai anh em Tô Gia Linh, Tô Trạch Nhân không tốt lắm.


Nhưng chỉ có thể ghen tỵ trong lòng.


“Lệ Hàm à, con bé nói đang đợi một người bạn, lập tức tới ngay!”

“Hả? Chẳng lẽ là bạn trai của Lệ Hàm?”

“Hình như là vậy…”

Tô Quốc Cường qua loa trả lời một câu.


Bởi vì Tô Lệ Hàm có nói với ông ta hôm nay muốn mang bạn trai tới.


Vương Tuệ Mẫn có hỏi qua bạn trai của con gái là ai?

Nhưng Tô Lệ Hàm lại không nói.


Chỉ nói bọn họ phối hợp là được.


Chuyện này làm cho Tô Quốc Cường và Vương Tuệ Mẫn cũng không biết rốt cuộc cô ta có ý gì.


“Mẹ, mẹ xem, Lệ Hàm đến rồi!”

Lúc này, Tô Lệ Hàm mới đưa Trần Lạc Thần đi ra từ đám người.


Nếu không phải vừa rồi Trần Lạc Thần nói muốn đi nhà vệ sinh thì sẽ không đến trễ.



“Cháu gái Lệ Hàm này đúng là ngày càng đẹp!”

“Hả? Mọi người nhìn chàng trai được Lệ Hàm kéo tay đi, bạn trai của con bé sao?”

“Đứa nhỏ này là ai? Con trai nhà nào, sao không nghe nói qua?”

“Nhưng cho dù nói như thế nào thì thằng nhóc này đúng là có phúc!”

Một đám người thân chỉ trỏ.


“Là cậu ta!”

Vương Tuệ Mẫn nhìn thấy Trần Lạc Thần thì khó tin mở to mắt.


Trách không được con gái chết sống không nói cho bà ta biết bạn trai là ai, thì ra là thằng nhóc nghèo này.


Cũng đúng, nếu cô ta nói với bà ta thì bà ta sẽ không bao giờ cho hai người ở bên nhau.


“Hả? Cậu ta là ai?”

Lúc này bà cụ hỏi.


Vương Tuệ Mẫn không dám trả lời, nếu bà cụ biết con gái mình tìm một tên nghèo khó thì sẽ nghĩ thế nào chứ?

“Bà nội, cháu giới thiệu một chút, anh ấy là Trần Lạc Thần, bạn trai của cháu!”

Mặc dù Vương Tuệ Mẫn nháy mắt ra hiệu nhưng Tô Lệ Hàm làm như không thấy, thoải mái giới thiệu Trần Lạc Thần.


“Hả? Lệ Hàm, cháu cũng có bạn trai?”

Bà cụ lập tức vui vẻ.


Đây là đứa cháu gái mà bà cụ yêu thương nhất, hơn nữa ánh mắt của cháu gái rất tốt, nếu cô ta tìm bạn trai cũng sẽ là người không tầm thường.


“Dạ vâng, Trần Lạc Thần, cậu còn không gọi là bà nội?”

Tô Lệ Hàm kéo cánh tay Trần Lạc Thần, rất thân mật.


Không phải lần đầu tiên Trần Lạc Thần thấy cảnh tượng hoành tráng như vậy.


Nhưng hiện tại anh đang giả vờ cho nên trong lòng cảm giác kỳ lạ.


Vừa rồi Trần Lạc Thần vẫn luôn mất tập trung.


Bởi vì Tô Quốc Cường và Vương Tuệ Mẫn, còn có Tô Minh, Tô Gia Linh nhìn về phía mình với ánh mắt căm thù.


Anh nghe Tô Lệ Hàm nói thì định mở miệng.


“Chờ một chút!”


Lúc này một tiếng quát lạnh truyền đến.


Tất nhiên là Tô Gia Linh.


Lần trước, Tô Lệ Hàm mang theo Trần Lạc Thần làm cho cô ta và Lý Kiến Nam mất mặt ở trước mặt Giang Thành.


Chuyện đó khiến Tô Lệ Hàm vô cùng mất mặt.


Khoảng thời gian này Tô Gia Linh không thể ngủ yên giấc.


Cô ta rất tò mò, rốt cuộc Trần Lạc Thần này là ai?

Sau khi cô ta tìm hiểu trong trường học của bọn họ mới biết được, thì ra Trần Lạc Thần chỉ là con nhà giàu mới nổi do trúng vé số mà thôi.


Trước kia chỉ là một tên hèn hạ không tiền không quyền!

Hơn nữa anh còn bị bạn gái đá.


Anh và Tô Lệ Hàm thật sự quen biết nhau lúc học lái xe, nhưng không hiểu vì sao Tô Lệ Hàm lại thích loại người này.


Còn vì sao Giang Thành lại quen biết anh ta?

Ha ha, nói đến chuyện này thì càng buồn cười, cũng không khó suy đoán.


Bởi vì sau khi Trần Lạc Thần trúng số thì tiêu xài khắp nơi, mua túi xách hơn một tỷ, tiêu xài tất cả khách sạn cao cấp ở Phố thương nghiệp Kim Lăng

Có lẽ cậu Giang gặp anh thì cảm thấy anh rất trâu bò.


Bởi vì anh muốn người khác cảm thấy mình thật trâu bò nên không ngừng xuất hiện trước mặt cậu Giang!

Tô Gia Linh thấy Tô Lệ Hàm thật sự đưa Trần Lạc Thần tới đây thì lạnh mặt nói:

“Lệ Hàm, Trần Lạc Thần, hai người không tặng quà cho bà nội sao?”

“Em đương nhiên sẽ tặng quà!”

Tô Lệ Hàm lạnh lùng nói.


“Em tặng là quà của em, chị muốn hỏi Trần Lạc Thần, nếu cậu ta là bạn trai em, hơn nữa không phải em nói Trần Lạc Thần là con nhà giàu sao? Còn lợi hại hơn Kiến Nam của chị nhiều, cho nên chị cũng muốn nhìn xem Trần Lạc Thần sẽ tặng quà gì?”

“Đúng vậy, lần đầu gặp mặt lại không có quà sao?”

“Rốt cuộc cậu ta là ai? Nhìn có vẻ gia đình rất có điều kiện?”

Nhóm người thân lập tức xúm lại bàn tán.


Bọn họ muốn xem bạn trai của cháu gái cưng này sẽ tặng quà gì…




.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận