Trần Lạc Thần ra tay quyết đoán, trực tiếp bẻ cổ một tên.
Người còn lại sợ hãi.
“Thiết Hồng Tường đâu?”
Trần Lạc Thần bắt lấy người kia.
“Nhị gia, nhị gia hắn ở ngay tại phủ đệ của hắn cùng bạn bè uống rượu!!”
Thị vệ kia nói
“Phương lão thái gia bọn họ bị hắn nhốt ở đâu?”
Trần Lạc Thần lạnh lùng hỏi.
Động tác này rất mạnh, cộng với cú đánh kiên quyết và dứt khoát vừa rồi, Thị vệ này biết rằng sinh mệnh mình như thế nào.
“nếu tôi nói, đại ca ngài đừng giết ta!”
“Nói!”
Thiết Hồng Tường phủ đệ.
Hắn ta đang chơi bài với một vài người bạn.
Thiết Hồng Tường có ba sở thích lớn trong đời, ngoại trừ về vu cổ chi thuật bí pháp.
Đó là sắc đẹp và mạt chược.
Hơn nữa, hắn đặc biệt yêu thích bầu không khí chơi mạc chược này.
Phòng khách cực lớn được hắn biến thành phòng đánh bạc.
Ở giữa phòng khách, có một số phụ nữ xinh đẹp và quyến rũ đang nhảy múa.
Ngay tại, Thiết Hồng Tường đang chìm thấm trong bầu không khí rất hài lòng này.
Bùm một tiếng!
Cửa bổng nhiên bị văn ra.
Hắn thấy một người đàn ông trẻ tuổi, đang nắm lấy vai, và bước vào cùng với người phía trước.
“Hừ?”
Thiết Hồng Tường ngẩng đầu liếc nhìn, hóa ra là Trần Lạc Thần.
khiến hắn cảm thấy bất ngờ.
“Thì ra là tên rác rưởi nhà ngươi, ta nhìn không ra.
thật đúng là thật sự có tài, lại có thể trốn ra như vậy, mà lại không trốn lại đưa tới đây, không phải là nghĩ muốn chết phải không?”
Thiết Hồng Tường chế nLạc Thần và tiếp tục đánh bài.
Ban ngày hắn giao đấu với Trần Lạc Thần, thấy hắn không phải là như lời đồn nên không khỏi khinh thường.
Những người bạn chơi bài cùng hắn cũng không di chuyển, tất cả đều đang chơi bài.
“Đây là Trần đại thiếu? Ta tưởng là ai? Hóa ra là một đứa bé tóc vàng… haiz!”
Ai đó chế nLạc Thần.
“Phụ thân, hóa ra là người này hại chết Thánh Chủ, tốt, con vừa định xem ai bị treo ở hải cảng như thế nào, không ngờ hắn lại trốn thoát, bất ngờ quá, để con đích thân đi bắt.
Sống hắn, đem cho phụ thân xử lý.”! ”
Phía sau Thiết Hồng Tường, là một thanh niên, sắc mặt vô cùng tái nhợt, nhưng khóe miệng lại nghiêm nghị.
“Đi củng được, nhưng đừng giết hắn, ta muốn giữ hắn lại, vẫn là hữu dụng!”
Thiết Hồng Tường nhẹ nói.
Thanh niên khinh thường đi thẳng về phía Trần Lạc Thần, “tiểu tử, ngươi sai rồi, đối mặt với vu cổ Thánh giáo của chúng ta, chỉ có khuất phục.
Không bao giờ có thể thoát khỏi, hôm nay ta sẽ chơi với ngươi,và ngươi có thể giao ra đồ vật phụ thân ta cần! ”
Người trẻ tuổi cười một tiếng.