Con Nhà Giàu


“Ta chỉ nghe lời bà nội trước khi tới bắt ngươi.

Ngươi Nghĩ kỹ đi.

Ta với ngươi ngay từ đầu không có chút thù hận nào.

Tất cả chuyện này đều là do bà ta ép buộc ta! Ngươi nói ta có ích với ngươi, đúng vậy.”, Ta thực sự có ích cho ngươi.! ” Cổ Phong nói.

“Ồ? Vậy thì ngươi nói cho ta biết!”
“Bà nội ngươi nói hoa ma đặc biệt khống chế Chính Dương của ta, mẫu thân hoa ma này có thể dễ dàng khuất phục ta.

Đây là bảo vật trấn bảo của Cổ gia.

Hãy thương lượng với ta một điều kiện.

Ngươi đừng bạc đãi ta.

Đừng Dùng Cổ độc, hãy để ta đi, ta sẽ nói cho ngươi biết cách bẻ khóa bí pháp hoa ma, và cách sử dụng mẹ hoa ma này, ta chỉ cầu xin ngươi tha mạng sống của ta! Như thế nào? Cổ Phong nuốt nước bọt.

“Điều này nghe có vẻ là một ý kiến hay.

Ngoài ra, ta cũng muốn hỏi ngươi một vài câu hỏi.

ngươi khôn hồn thì hãy trả lời thành thật, ta có thể cân nhắc việc không dùng tàn cổ lên người của ngươi!” Trần Lạc Thần cười lạnh một tiếng.

“Ngươi … hỏi đi, chỉ cần những điều mà ta biết, nhất định ta sẽ nói cho ngươi biết tất cả, chỉ cầu xin ngươi hãy tha mạng cho ta!” Cổ Phong bây giờ chỉ muốn sống, thật lòng mà nói, hắn đã sớm sợ hãi trước độc dược của Trần Lạc Thần, vốn dĩ hắn vẫn muốn dùng sức mạnh của bà mình để làm cho Trần Lạc Thần sợ hãi, nhưng hắn rõ ràng là không sợ của bà một chút nào.

Hơn nữa, phương pháp của người này còn rất nham hiểm và xấu xa.

Tên khốn này! Cổ Phong trong long tràn đầy thù hận.Hận không thể giết được Trần Lạc Thần.

Hiện tại hắn còn phải nói cho Trần Lạc Thần nghe về phương pháp phá giải ma hoa và phương pháp sử dụng mẹ hoa ma, đồng thời cũng phải trả lời những câu hỏi khác của Trần Lạc Thần.

“Ta sẽ nói tất cả những gì mà ta biết cho ngươi, những gì mà ngươi không hỏi, ta cũng sẽ nói hết, hiện tại, chỉ cầu xin ngươi có thể tha mạng cho ta hay không?” Cổ Phong ngẩng đầu nhìn Trần Lạc Thần hỏi.

“Bỏ qua cho ngươi, đâu dễ dàng như vậy chứ hả, ngươi là người đã chặt đứt cánh tay của Hinh Hinh.

Ta còn chưa giải quyết xong chuyện này với ngươi! Cho nên, ta phải trồng tàn cổ này lên trên người ngươi!” Trần Lạc Thần cười nói.

“Đồ khốn khiếp, Trần Lạc Thần! ngươi dám gạt ta?” Gân xanh trên trán Cổ Phong nổi lên.hắn căm phẫn nhìn Trần Lạc Thần.

“Ta lừa gạt ngươi, ngươi còn tưởng rằng ta thật sự sẽ buông tha cho ngươi sao!ngươi có phải là Đồ ngốc không vậy!” Trần Lạc Thần cười lạnh một tiếng, cổ tay khé dung lực, tàn Cổ đã được cắm vào trong cơ thể Cổ Phong.

“Đồ khốn kiếp, ta sẽ giết ngươi, chém ngươi ra ngàn mảnh, ngươi mau cho ta thuốc giải!” Cổ Phong đấu tranh trong tuyệt vọng.

Sự sợ hãi mạnh mẽ xen lẫn với sự tức giận, và Cổ Phong đã trở nên cuồng loạn.

“Cái gì…thuốc giải ưh? ngươi có biết tại sao nó lại được gọi là Cổ độc không?” Trần Lạc Thần nói.

“Tại sao?”
“Tuy rằng nó không được coi là hung ác nhất trong bí pháp, nhưng là mạnh nhất.

Vì sao nói như vậy, bởi vì không có cách nào loại bỏ được nó.

Trong bí pháp chỉ ghi lại phương thức sản xuất của nó mà không ghi lại phương phải giải nó.” Bí pháp cổ thuật này chỉ ghi phương pháp chế tao nó, cũng không ghi chép bất kì điều gì để có thể phá giải nó, chỉ cần ngươi không sự dụng khí tức và nội lưc, nếu người sử dụng một trong thì loại cổ độc này lập tức phát tác.nếu nó phát tác thì ngươi cũng không thể trách ta được.dù là cao thủ cũng sẽ không thoát khỏi! Trần Lạc Thần bật cười.

“Cái gì? Không giải được? Ngươi! Ngươi!” Cổ Phong hận đến nghiến răng nghiến lợi, lúc này cũng không dám nói.

Nắm chặt bùn đất trên mặt đất, cầu xin lòng thương xót của Trần Lạc Thần thì cũng vô dụng, loại độc này đã gieo vào cơ thể, chỉ cần Trần Lạc Thần nói một lời là ngươi sẽ bị nó hành hạ, đến lúc đó ngươi sẽ chết một cách khó coi nhất.

“Trần Thiếu, mọi chuyện đã đươc giải quyết xong! Tên củ chuối tự xưng là võ lâm cao thủ này còn chưa chết ưh!” Lực Bá đã trở lại, và đã trở lại trạng thái ban đầu.

Hắn đến và đá Cổ Phong vài cái.

“Tên cặn bã này tại sao lại không giết nó, tại sao phải giữ nó lại?” Lực Bá hỏi.

“Còn hữu dụng một chút.

Ta sẽ ném hắn xuống hầm một lát, Lực Bá, ngươi ở trong khu ổ chuột bảo vệ mộc mộc cùng dân làng, mặc dù ta đã cho Cổ Phong nhắn tin về cho Cổ gia của hắn.” nhưng để đề phòng bất trắc, ngươi hãy ở lại để bảo vệ bọn họ! ” Trần Ca nói.

“Trần Thiếu, người định sẽ làm gì?”
“Ta Nhất định phải tìm Tô Nhược Hi kia, ta sẽ tự mình đi tìm!” Trần Lạc Thần nói xong liền xoay người trở về, lúc nãy đi tìm Thủy Sinh.

“Nào nào võ lâm cao thủ, đi..đi ta sẽ ném ngươi xuống hầm!” Còn Lực Bá, một tay hắn nhấc bổng cổ phong lên.

Cổ Phong như con gà nhỏ, còn không dám kêu lên.

Hãy nói về Trần Lạc Thần..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui