Tại bệnh viện XX:
-bác sĩ đâu,mau lên-5 chàng hét
-dạ....dạ.các thiếu gia cần j ajj-1 bs cung kính
-mau cứu sống họ ngay-5 chàng chỉ 5 nàng
-vâng-ông bs đó
Rồi ông vội vàng kêu y tá đưa 5 nàng vào phòg cấp cứu.1tiếng sau,ông chạy ra,mồ hôi đầm đìa:
-xin thứ lỗi cho tôi.họ mất quá nhiều máu,chỉ cầm cự đc hết ngày mai thôi.
5 người nghe xong như sét đánh ầm ầm bên tay.jum chợt nhớ ra j đó,quay sang nó,nước mắt chực rơi:
-tuyết àk,xin em hãy cứu lấy miu đi,lm ơn.
-tuyết lm sao có thể.......????minh thắc mắc,anh đang mang trong mình 1 tia hi vọng
-tuyết tốt nghiệp ngành Y học bằng xuât sắc đấy,là 1 thần y hiện nay-jum ns
-lm ơn cứu họ vs-4 người kia nghe z thì cũng ns
nó gật đầu nhẹ rồi bước vào.sau 8 tiếng đồng hồ,5 người ngồi ngoài kia như lửa đốt.nó bước ra.5 người mừng quýnh,chạy tới hỏi thăm.nó vừa mệt vừa nhức đầu.hắn thấy điều đó nên lên tiếng:
- cô ấy đang mệt.cho cô ấy nghỉ cái đã.
5 người thấy z thì tản ra.nó gật đầu tỏ ý cảm ơn hắn.hắn khoát tay rồi chạy đi đâu.nó mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế.5 phút sau hắn quay lại,thở hồng hộc,đưa nó hộp nước trái cây:
-uống đi cho đỡ mệt.
-cảm ơn anh-nó đưa mắt tỏ vẻ bk ơn,hắn đỏ mặt trc hành động đó của nó
Sau khi nó nghỉ ngơi đc 10 phút,bớt mệt,nó ns:
-họ ko sao nữa rồi.vào thăm đi.
5 chàng nghe v lật đật chạy vào.riêng hắn tiến lại ngồi gần nó.
Nó ngạc nhiên hỏi:
-sao anh ko vào cùng bọn họ????
-ko thik.chuyện của họ để họ tự xử.vs lại ko mún cô ở 1 mình.
Nói xong hắn ms chợt nhận ra mình lỡ lời,mặt đỏ lựng,lấy tay cốc đầu mình 1 cái.nó nghe thấy câu đó,mặt cũng hơi đỏ và cũng cảm thấy vui vui,ít nhất cũng có 1 người quan tâm đến nó,ko mún thấy nó cô đơn