2 h sáng, ngoảnh đi ngoảnh lại,thấy còn mỗi nó,hắn ,quân còn đôi chút tỉnh táo thôi.nó đưa mắt nhìn Quân.quân bk ý,cầm đt ra gọi người tới chở mấy cái xác kia về nhà.riêng bản thân 3 người thì lết ra khỏi quán bar,ngoắc đại 1 chiếc taxi rồi leo lên đó về nhà.về tới nhà,ko thể nào tỉnh nỗi nữa,3 người lăn uỳnh ra ghế sô pha mà đánh 1 giấc ko bk trời trăng mây đất j
Sáng,nó thức dậy trc,nhìn đồng hồ thấy 9h sáng rồi.nó vươn vai,lò mò lên lầu kêu đám kia.ai ngờ vào tới nơi,phòng vắng tanh ko 1 bóng người,hốt hoảng,nó chạy vội xuống,lay lay quân vs hắn dậy.hai người nhăn nhó,nửa mún tỉnh nửa ko
Hai người dậy mà mà mặt cứ ngơ ngơ ra,hình như đầu óc bay tuốt lên trời rồi.vội hoảng hồn khi thấy trên mặt nó đang trực trào nhũng giọt nước mắt,2 người ngạc nhiên,tỉnh ngủ hẳn luôn,hốt hoảng:
_Ice,em sao......sao....thế??????????????????_quân lay lay nó
_Nói a nghe xem nào,đừng khóc_hắn đưa tay lên lau những giọt nước mắt dần lăn trên gò má trắng nõn nà kia
nó nấc lên từng tiếng:
_M.n....mất....tích......cả...rồi.......chả......thấy.....ai......cả................
_Cái j_quân và hắn đồng thanh hét lên
_Tối qua a đã nhờ người đưa họ về rồi mà_quân nói
a lấy đt ra,gọi lại cho số tối qua thì chỉ nhận đc 1 câu nói:
"số máy quý khách cần gọi,hiện ko liên lạc đc,xin quý khách vui lòng gọi lại sau
".quan tức quá,quăng đt lên ghế sôpha:- mẹ kiếp.
Ngay tức thì,có một cái j lao như điện xẹt phóng về phía nó.ngay lập tức hắn bắt gọn thứ đó.thì ra đó chỉ là 1 chiếc lông vũ nhưng lúc nãy nó đc pjóng ra vs 1 lực rất mạnh lm chỉ cần 1 chiếc lông vũ này thôi cũng giết người đc.trên chiếc lông vũ có gắn 1 bức thư.thấy v,hăn vôhi lôi ra đọc,2 người kia thấy v cũng xúm vô.
_Bạn của các người đang pử trên chiếc máy bay khởi hành lúc X h đêm hôm qua.mau qua Los Angles mà cứu bạn.tg là 2 ngày,mặt trời mọc ngày mai thì lo mà nhận xác đi.game start.các người còn 48h kể từ khi nhận đc bức thư này
đọc xong ,nó tức quá,xé rách tờ giấy.hắn bỗng nhiên cảm thấy bàn tay mình rát buốt,sau đó là cả người mệt mỏi,mắt hoa lên,đưa bàn tay ra thì thất cái bàn tay cầm cái lông vũ hồi nãy bị thâm đen lại.mắt hắnđột nhiên tối sầm lại,miệng chỉ nói đc 2 chũ ngắt quãng lm 2 người kia quay phắt lại nhìn hắn:có....độc.....
Nói đến đó hắn ngã rạp xuống.may mà có quân đỡ kịp.mặt nó tối xầm lại.nó lấy bàn tay của hắn ra xăm soi.sau 1 lúc,nó ns vs quân 1 câu rồi chạy biến đi chẳng để quân kịp ú ớ :
_chăm sóc a ấy giùm e
Nó vùi mình trog phòng nghiên cứu.quân ở ngoài lo sôt vó.đi qua đi lại nhưng ko dám bước vô phòng.hắn thì lúc nóng lúc thì lạnh ngắt lm quân lo hơn.sau 5h nghiên cứu,nó bước ra,khuôn mặt vui vẻ nhưng ko giấu đc sự mệt mỏi.tay có cầm theo 1 li đựng dung dịch j đó.nó ns vs quân:
-thuốc giải độc đây.cho a ấy uống hộ e rồi gọi máy bay đến đây.
Nó ns xong gục xuống.phải nó quá mệt mỏi rồi.quân đỡ ns rồi đưa lên ghế.lấy li đựng thuốc giải đưa cho hắn uống.sau đó gọi áy bay.hắn sau khi uống thuốc giải,thần sắc hồng hào hơn.sau 2h tỉnh lại,cùng lúc đó nó cũng dậy,nó hét lên:
-oái,ko kịp rồi.sao a ko kêu e dậy.
-e đag mệt mà-quân nhún vai
-nhưng tính mạng m.n quan trọng hơn-nó cãi
-e định cứu m.n rồi thì chính mình sẽ hi sinh àk.lm j cũng phải giữ sức khoẻ chứ.yên tâm,ko trễ đâu.chính a sẽ lái máy bay-quân gắt lên lm nó giật mình