Dù mọi người đều biết rõ hôn ước này đều do Dương Minh Thiên đồng ý.
Cùng với Chí Oánh không có bất kỳ quan hệ nào.
Tại vì ý vào bản thân có chút gia thế, mà bọn chúng đổ hết mọi việc lên đầu Chí Oánh không dám cùng Dương Minh Thanh có bất kì quan hệ nào.
Tất cả đều do Chí Oánh sai.
Nói xong, Hạ Tuyền Tuyền đưa tờ giấy hôn ước cho Dương Hạo Quân, bảo anh hủy bỏ hay tại chỗ.
Mây người còn lại còn lấy máy ảnh ra quay quay chụp chụp ghi chép.
Chí Oánh thở dài: “Hạo Quân, hủy bỏ hôn ước đi con.
Chuyện này là do chúng ta mắc nợ con gái nhà người ta.
Trả lại cho người ta sự tự do”
“Đúng, đây mới là thái độ biết điêu! Làm chậm trễ thời gian của chị Di Quân lâu như vậy, chúng tôi không trách tôi.
Tranh thủ bây giờ, hủy bỏ hôn ước, về sau đừng bám lấy chị Di Quân là được!”
Tề Hiểu Đồng vẻ mặt cao ngạo.
“Xé nó đi, anh còn ngơ ngác cài gì? Tranh thủ thời gian xé đi! Chúng tôi còn phải về!”
Nhìn thấy Dương Hạo Quân không động, mọi người thúc giục nói.
Nào ngờ Dương Hạo Đông lấy tay vò hôn ước thành một cục, sau đó cất vào túi áo.
Một màn này khiến cho tất cả mọi người đều ngây người.
Anh ta muốn làm cái gì? “Dương Hạo Quân anh....
Muốn làm cái gì?”
Hạ Tuyền tuyền nổi giận nói.
Đến Chí Oánh cũng khó hiểu.
"Nghe cho kỹ, trước tiên tôi sẽ giữ hôn ước này! Từ hôn có thể, hủy bỏ hôn ước cũng được! Làm thế nào cho bản thân có lợi nhất? Các người đều tính toán đến, nhưng cũng dám đối xử với mẹ tôi như vậy" "Hoặc các người trực tiếp đi tìm Dương Minh Thiên mà từ hôn!" Dương Hạo Quân nhìn bọn họ lạnh lùng nói.
Đám người kia nếu nói chuyện dễ dàng.
Anh cũng liên xé bỏ hôn ước.
Nhưng lại dám chỉ trích mẹ anh.
Anh sẽ không dễ dàng đồng ý.
Hôn ước này không có dễ dàng hủy bỏ như thất “Anh.." Tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chäm vào Dương Hạo Quân.
“Anh dám!”
Tề Hiểu Đồng quát lên.
“Cút hết đi! Nếu muốn hủy bỏ hôn ước bảo Khương Di Quân tự mình đến! Những người khác không làm gì được đâu!”
Dương Hạo Quân tức giận nói.
“Anh....
Tôi thấy anh chính là không muốn hủy
Dù mọi người đều biết rõ hôn ước này đều do Dương Minh Thiên đồng ý.
Cùng với Chí Oánh không có bất kỳ quan hệ nào.
Tại vì ý vào bản thân có chút gia thế, mà bọn chúng đổ hết mọi việc lên đầu Chí Oánh không dám cùng Dương Minh Thanh có bất kì quan hệ nào.
Tất cả đều do Chí Oánh sai.
Nói xong, Hạ Tuyền Tuyền đưa tờ giấy hôn ước cho Dương Hạo Quân, bảo anh hủy bỏ hay tại chỗ.
Mây người còn lại còn lấy máy ảnh ra quay quay chụp chụp ghi chép.
Chí Oánh thở dài: “Hạo Quân, hủy bỏ hôn ước đi con.
Chuyện này là do chúng ta mắc nợ con gái nhà người ta.
Trả lại cho người ta sự tự do”
“Đúng, đây mới là thái độ biết điêu! Làm chậm trễ thời gian của chị Di Quân lâu như vậy, chúng tôi không trách tôi.
Tranh thủ bây giờ, hủy bỏ hôn ước, về sau đừng bám lấy chị Di Quân là được!”
Tề Hiểu Đồng vẻ mặt cao ngạo.
“Xé nó đi, anh còn ngơ ngác cài gì? Tranh thủ thời gian xé đi! Chúng tôi còn phải về!”
Nhìn thấy Dương Hạo Quân không động, mọi người thúc giục nói.
Nào ngờ Dương Hạo Đông lấy tay vò hôn ước thành một cục, sau đó cất vào túi áo.
Một màn này khiến cho tất cả mọi người đều ngây người.
Anh ta muốn làm cái gì? “Dương Hạo Quân anh....
Muốn làm cái gì?”
Hạ Tuyền tuyền nổi giận nói.
Đến Chí Oánh cũng khó hiểu.
"Nghe cho kỹ, trước tiên tôi sẽ giữ hôn ước này! Từ hôn có thể, hủy bỏ hôn ước cũng được! Làm thế nào cho bản thân có lợi nhất? Các người đều tính toán đến, nhưng cũng dám đối xử với mẹ tôi như vậy" "Hoặc các người trực tiếp đi tìm Dương Minh Thiên mà từ hôn!" Dương Hạo Quân nhìn bọn họ lạnh lùng nói.
Đám người kia nếu nói chuyện dễ dàng.
Anh cũng liên xé bỏ hôn ước.
Nhưng lại dám chỉ trích mẹ anh.
Anh sẽ không dễ dàng đồng ý.
Hôn ước này không có dễ dàng hủy bỏ như thất “Anh.." Tất cả mọi người đều gắt gao nhìn chằm chäm vào Dương Hạo Quân.
“Anh dám!”
Tề Hiểu Đồng quát lên.
“Cút hết đi! Nếu muốn hủy bỏ hôn ước bảo Khương Di Quân tự mình đến! Những người khác không làm gì được đâu!”
Dương Hạo Quân tức giận nói.
“Anh....
Tôi thấy anh chính là không muốn hủy
//