Một lát sau, Dương Hạo Quân đã xuất hiện bảng thân phận Nhất Vũ Kiên Vương.
Nhóm người phía dưới trừ cấp dưới cũ của anh ra còn có đám người Trân Hữu Đạo và Phàn Thắng Nam.
Đối với Nhất Vũ Kiên Vương, ai ai cũng tâm phục khẩu phục.
Ai cũng muốn biết gương mặt dưới mặt nạ Viêm Long kia trông như thế nào.
“Tôi tập hợp mọi người lại đây chỉ có một mục đích, cảnh cáo các vị: Nên sử dụng thời gian và sức lực vào chuyện hệ trọng, đừng lãng phí vào những điều vặt vãnh!”
“Là chiến thân, chiến vương của Lạc Việt, mục đích của tất cả là giữ gìn Lạc Việt, bảo vệ từng tấc đất của non sông! Đừng làm những chuyện không cần thiết khác!”
Nhất Vũ Kiên Vương vừa dứt lời thì Phàn Thăng Nam và Trần Hữu Đạo đều sững người.
Người khác nghe anh nói không có cảm giác gì.
Còn hai người vừa nghe đã cảm thấy rung động trong lòng.
Chẳng phải ban nãy bọn họ vừa làm chuyện không hệ trọng à? Lãng phí thời gian và sức lực cho Dương Hạo Quân...
Có vẻ như lời của anh đang nhắc nhở họ?
//
- -------------------