Bắc Thiên Vương tránh thoát hai tảng đá lớn bằng kỹ thuật lái xe cao siêu, nhưng mà đoạn đường phía trước cũng bị chặn.
Một giây sau, xung quanh xuất hiện từng bóng người.
Bọn họ cố ý đến vì Dương Hạo Quân.
Cho dù thân phận bên ngoài của Dương Hạo Quân chỉ là người bình thường nhưng ngày xưa anh chính là chiến thần Vân Lang đó.
Ai dám động vào anh trong lãnh thổ Lạc Việt chứ? Thể nhưng hết lần này tới lần khác vẫn có người muốn động vào anh.
Sẽ là ai nhỉ? Đám người ẩn giấu khí tức, sức mạnh ẩn chứa trong cơ thể lại cuôn cuộn như đại dương.
Cấp bậc tông sư! Bọn họ đều là cường giả cấp tông sư! Không hề thua kém Phó Thân Minh! “Hử? Môn phiệt Bắc An ư?”
Tại vì Dương Hạo Quân cảm nhận được khí tức trên người họ giõng với Trân Hữu Đạo! Vậy thì khẳng định không nghỉ ngờ gì nữa! Đám người này chính là môn phiệt Bắc An.
“Các anh đến tìm tôi làm gì?”
“Chúng tôi điều tra một việc, năm thành viên vô tội của môn phiệt Bắc An chết ở kinh thành! Đến nay vẫn chưa tìm được hung thủ! Tuy nhiên nguyên nhân năm người này rời núi liên quan đến anh, vậy nên chúng tôi đặc biệt tới tra hỏi anh! Chúng tôi hỏi gì, anh đáp đó! Hiểu chưa?”
Trên người mỗi đệ tử môn phiệt Bắc An đều lộ ra vẻ khinh thường, thái độ vốn dĩ là bê trên.
“Phó Thần Minh chết đúng không?”
“Đúng, chính xác! Anh quả nhiên đã biết!”
Ánh mắt của từng đệ tử môn phiệt Bắc An đều lóe lên vẻ lạnh lẽo.
Anh cười nhẹ: “Vậy các anh đã hỏi đúng người rồi, ông ta do tôi giết!”
“Cái gì?”
Câu trả lời này khiến cả đám dù chết cũng không hết kinh ngạc, bọn họ đều muốn điên rồi.
Bọn họ đã điều tra từ lâu, nhưng chẳng có kết quả.
Ban đầu dự định bắt Dương Hạo Quân đi hỏi thử xem có lấy được manh mối gì không.
Thế nhưng nào ngờ rằng bọn họ vừa hỏi Dương Hạo Quân thì đã biết anh chính là hung thủ rồi! “Đâu thể như thế được, anh dám giết người của môn phiệt Bắc An chúng tôi sao?”
Mặt bọn họ bừng lửa giận, đôi mắt nhìn chăm chăm vào anh.
“Phó Thần Minh cấu kết kẻ gian, giết hại nhân dân Lạc Việt ta! Còn mưu tính dựa vào mánh khóe để điều khiển vị trí chiến thần.
Ông ta bị trừng trị là đúng tội!”
Anh chăm chú nhìn bọn họ.
“Hừ!”
//
- -------------------