Đoàn Lê Nguyên sững sờ.
Không thể tin nhìn Dương Hạo Quân.
Bây giờ Dương Hạo Quân khôi phục được cơ thể rồi nhưng không có nghĩa là có tư cách không coi tứ đại môn phiệt vào mắt...
Huống chỉ tứ đại môn phiệt thống nhất, lễ thống nhất này là hiếm thấy trên đời.
Có bao nhiêu người vì một tấm thư mời mà tranh nhau sứt đầu mẻ trán.
Nói thật đây chính là bữa yến tiệc cao cấp nhất từ trước tới nay.
Nhưng đến miệng Dương Hạo Quân lại thành bữa tiệc nát.
Lời này cũng có chút ngông cuồng quá.
"Bà nội vì trừng phạt chúng ta cho nên mới cố ý không cho cả nhà chúng ta tham gia! Những người khác đều có phần”
"Cũng không biết sao anh lại đắc tội với người của môn phiệt Bắc An! Để cho ông Hùng phải xin tha cho anh!" Đoàn Lê Nguyên thở dài.
Dương Hạo Quân nhìn cô hỏi: "Lê Nguyên, em muốn tham gia lễ thống nhất à?”
Đoàn Lê Nguyên ngẫm nghĩ: "Cũng không hẳn, chỉ là người bên cạnh đều tham gia! Chỉ có chúng ta không tham gia, nghe có vẻ hơi lạ”
"Vậy thì được, chúng ta sẽ đi tham gia."
"Cả mẹ và mãy người Nam Yến cùng tham giat" Dương Hạo Quân lập tức nói.
"Hả?" Đoàn Lê Nguyên ngẩn người.
Nghi hoặc nhìn Dương Hạo Quân.
Lời này của Dương Hạo Quân cũng tùy ý quá? Lễ thống nhất này muốn tham gia là có thể tham gia sao? Sao mà được chứ? Thư mời đều có hạn, mỗi một tấm đều phát ra rồi.
Bây giờ có mua cũng không được.
Dương Hạo Quân không chỉ muốn mình đi, còn muốn mang cả một đống người đi? Coi tứ đại môn phiệt là nhà mình à? Muốn đến thì đến? "Em hỏi anh, không có thư mời, anh tham gia kiểu gì?" Đoàn Lê Nguyên hỏi.
Dương Hạo Quân cười: "Anh muốn vào thì vào, ai đám ngăn cản? Bắc An vương, Hoàng Đế Tây Đường, bọn họ dám nói một chữ "không" à?”
Cái lễ thống nhất này là do anh yêu cầu.
Dùng để đánh lạc hướng liên minh báo thù.
Dùng cách này thống nhất tứ đại môn phiệt, để mình sử dụng.
Lúc đầu mấy người Bắc An vương mời Dương Hạo Quân tham gia, anh đã từ chối.
Bây giờ anh lại muốn đi.
//
- -------------------