"Mặc dù trong lúc theo dõi sát sao hph, chúng ta đã phát hiện tung tích của ông ta, nhưng bóng dáng của ông ta thoắt ấn thoắt hiện, vốn không bắt giữ được!' "Hầu như chúng tôi có thể kiểm soát những người khác, nhưng ông ta là người duy nhất không thể" Tây Thiên Vương trả lời.
"Đó là vấn đề.
Chúng ta không thể nắm bắt được tung tích của thủ lĩnh liên minh báo thù! Ông ta mới là bộ não thực sự của liên minh báo thù!" "Chúng tôi chưa nắm bắt được thông tin là nhân vật nào thực sự khống chế tình hình”
Dương Hạo Quân hít sâu một hơi.
"Tuy rằng chúng ta có chuẩn bị, nhưng không biết đối phương sẽ tấn công như thế nào! Đây chính là lớn tai họa ngầm lớn nhất!" "Và tôi lờ mờ cảm thấy có điều gì đó không ổn!" Một đêm này, Dương Hạo Quân mất ngủ.
Anh cảm nhận được áp lực.
Cứ như trong bóng tối có một đôi mắt đang nhìn chằm chäm mình.
Ở một nơi nào đó trong Kinh thành, trong trụ sở tạm thời của Liên minh báo thù.
Hắc Long và hph đang chờ thủ lĩnh tập trung một chỗ.
"Bên Hắc Ma còn chưa có hành động sao?" hph hỏi.
"Sẽ có ngay, trong khoảng thời gian này, gã đang tập hợp lực lượng.
"Đồng thời, gã yêu câu bọn chúng đi đầu hành động, để chúng ta di chuyển lực chú ý, gã sẽ bất ngờ tái xuất tấn công, hoàn toàn đánh tan Lạc Việt!" Hắc Long cười nói.
"Hả?" "Thể mà Bắc Ma lại sử dụng chiến thuật.
Mọi người đều là sững sờ.
Năm đó Bắc Ma một thân một mình, giết tới giết lui ở Lạc Việt.
Bên cạnh chưa từng có người đi theo chứ nói chi là dùng mưu kế.
"Mấy năm nay, gã phải hiểu được một mình chống đỡ là không được!" Hắc Long cười nói.
"Chính xác thì chúng ta cần làm gì?" hph các thành viên trong liên minh báo thù đều không thể chờ đợi thêm nữa.
"Nghe lệnh tôi...
rạng sáng bắt đầu hành động! Rạng sáng là lúc mà người ta mệt nhọc nhất.
Đột nhiên trên khắp Lạc Việt, liên minh báo thù bắt đầu hành động.
Vội vàng không kịp chuẩn bị.
Các cuộc tấn công hủy diệt đã được phát động vào một số căn cứ và phòng thí nghiệm
//
- -------------------