Dương Hạo Quân ánh mắt phức tạp Đoàn Lê Nguyên rồi gật đầu.
"Huych!" Cả người Đoàn Lê Nguyên run lên.
Cô liền cảm thấy Dương Hạo Quân đồng ý đi nạp mạng chắc chắn là vì cô và bé Quân.
Nếu không anh sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy.
"Anh cả, anh thấy rồi chứ? Là bản thân cậu ta tự đồng ý!" Lão thái thái và Hoàng Vạn Sinh vội vàng thúc giục.
"Không được! Tôi không đồng ý!" "Hạo Quân anh không thể đi nạp mang được!" Đoàn Lê Nguyên vội vàng cản lại.
"Ở đây không có chỗ cho con nói chuyện!" Đoàn Lê Nguyên bị lão thái thái kéo sang một bên.
"Cái này...
Hoàng Mạnh Hùng do dự, ánh mắt bất giác nhìn sang Dương Hạo Quân "Là tôi muốn tự mình đi! Nhanh lên!" Nghe Dương Hạo Quân nói thế, Hoàng Mạnh Hùng không thể từ chối được nữa.
"Được rồi, do cậu đi thay Mộ Phong vậy!" "Không! Dựa vào đâu bản thân cậu ta không tự đi, mà bắt chồng tôi đi chứ?" Đoàn Lê Nguyên hét lên.
"Thật không công bằng! Tại sao Dương Hạo Quân phải đi chết?" Những người khác cũng hét lên.
"Dương Hạo Quân cũng là con rể của môn phiệt Tây Đường, chúng ta muốn cậu ấy đi thì làm sao?" Lão thái thái quát.
Lúc này, mấy người Đoàn Hồng Thắng đã đứng lên.
"Lẽ nào mày quên rồi? Trước đây Dương Hạo Quân là chiến sĩ Lạc Việt, chiến thần Vân Lan! Thời khắc nguy hiểm như thế này! Nó nên là người đầu tiên đi mới phải?" "Đúng vậy, chiến sĩ Lạc Việt nên bảo vệ chúng tat Dương Hạo Quân là người nên tham gia vào đội cảm tử nhất!" "Không phải cậu ta luôn miệng nói muốn vì Lạc Việt mà nhảy vào dầu sôi lửa bỏng sao! Lúc này không nên trốn chứ!" Đoàn Lê Nguyên lập luận: “Các người đúng là những kẻ đạo đức giả! Tham gia hay không đều do tự nguyện cả!" Thấy hai bên định cãi nhau.
Dương Hạo Quân an ủi: "Lê Nguyên, đừng lo, anh sẽ về!" "Nhưng cái này là anh đang đi nạp mạng...
làm sao về được chứ..."
Bây giờ ở Lạc Việt ai mà không biết Bắc Ma mạnh cỡ nào?
//
- -------------------