"Mạnh hơn gấp ba lần? Cái gì? Mấy mươi năm nay ông ta vẫn luôn tiến bộ? Sao lại có thể như thế?" "Chúng tôi đã nghiên cứu kỹ thuật hợp kích này dựa trên sức mạnh của ông ta hồi đó, chúng tôi cũng đoán có thể ông ta sẽ yếu hơn một chút so với trước.
Thật không ngờ..."
"Là chúng ta đánh giá thấp ông ta quá rồi!" Bốn người Đông Yêu như sắp khóc.
Là sai lâm của bọn họ...
Vệ binh Viêm Long im lặng.
Vốn dĩ bọn họ đã chuẩn bị xong tiệc ăn mừng.
Kết quả......
Vào lúc này, ở nước ngoài đang rất là xôn xao.
Bắc Ma quá mạnh.
Đòn hợp kích không có tác dụng với gã.
Liên minh báo thù ngoại trừ Hắc Long ra, những người khác đều ở lại Lạc Việt để xem kịch hay.
"Lạc Việt không ngờ tới chứ gì? Bắc Ma còn mạnh hơn các người tưởng tượng nhiều lắm!" Hắc Long mỉm cười.
Tổ trạch nhà họ Đoàn.
Sắc mặt Đoàn Lê Nguyên tái mét và không còn chút máu.
Cứ tưởng tứ tiểu long sẽ đánh bại Bắc Ma và đưa chồng cô trở vê.
Ai ngờ kết quả lại thành ra như thế.
Cô sắp khóc rồi.
Hoàng Mộ Phong và Hoàng Vạn Sinh cũng đang run lên vì sợ hãi.
"Không sao, không sao đâu!" "Con trai, may mà không phải là con đi" "Ông có tin đội cảm tử sẽ có người sống sót trở về không...
Hoàng Vạn Sinh cảm thấy rất may mắn.
May mắn khi để Dương Hạo Quân đi chết thay.
Bất kể kết quả như thế nào, ông ta cũng đều có lợi.
Nhìn thấy bộ mặt của đám người đó như vậy, Đoàn Lê Nguyên sắp phát điên lên, nhưng cũng chẳng làm gì được.
Trong căn cứ Thiên Sơn.
Sau khi bốn người Tiểu Quân Thần biết được tất cả rất là tức giận.
"Rút lui? Chúng ta không phải đối thủ của ông ta!" Đông Thú đánh trống rút lui.
"Muốn rút lui? Không thể!" "Giết!" Bắc Ma chính thức động thủ rồi.
"Ầm!" "Ầm" Gã vừa vung tay, bỗng chốc đã khiến tứ tiểu long bị thương.
"Không hay rồi, dường như ông ta rất hiểu chúng ta, chúng ta xuất chiêu nào ông ta cũng có thể chặn lại được!"
//
- -------------------