Mấy ngày nay luôn có người của nước Chiến Ưng và mấy nước khác tìm tới cửa.
Đây không phải là chuyện tốt.
Chắc chắn sẽ có người cho là mình không chịu được điều kiện mê người mà phản bội Lạc Việc.
Đây cũng là tai họa ngâm.
Dương Hạo Quân cũng đã dự đoán được vệ binh Viêm Long sẽ đến.
Chuyện công pháp cũng đã không còn là bí mật, anh sẽ bị rất nhiều người để mắt tới.
Bao gồm cả vệ binh Viêm Long.
Trước kia không biết, bây giờ biết thì chắc chắn sẽ có hành động.
Dù sao bây giờ mình chỉ là người bình thường, bọn họ cần tìm người tới thay thế mình.
Nhất là khi thấy Thục Thiên Vương giải quyết chuyện này.
Bọn họ cho rằng Cửu đại Thiên Vương có thể thay thế mình, lại thêm công pháp nên có thể hoàn toàn từ bỏ Dương Hạo Quân.
Dương Hạo Quân cười.
Đáng tiếc là bọn họ lại không biết rằng người xử lý chuyện này là anh.
"Nếu anh đã quyết định làm người bình thường thì dứt khoát một chút! Nếu không thì anh không thể nào thoát được vòng tròn này đâu”
Vương Định khuyên.
Nhậm Kiêu Phàm đứng bên cạnh bổ sung: "Đúng, chỉ có anh thật sự trở thành một người bình thường thì cuộc sống của anh mới trở nên êm ả được! Những phiên phức kia cũng sẽ biến mất”
Dương Hạo Quân cười cười rồi hỏi: "Cho nên các người muốn tôi giao công pháp ra đúng không?”
"Ừ không sai, mặt khác anh cũng tự phế võ công đi" Dương Hạo Quân vừa nghe thấy câu này thì ngẩn người.
Còn muốn tự phế võ công của mình ư? "Ha ha hai" Rất nhanh sau đó Dương Hạo Quân ngửa mặt lên trời cười to.
Cũng triệt để thật đấy.
Trách không được mình phải làm một người bình thường! Người bình thường nào biết võ công! "Chính anh cũng hiểu bây giờ các nước đều đang mời chào anh, lỡ đâu anh không chịu được điều kiện quá hấp dẫn hoặc là người nhà của anh gặp được uy hiếp thì đó đều là tai nạn đối với Lạc Việt!" "Biện pháp duy nhất đó chính là để anh trở thành một người bình thường thật sự, anh không có giá trị thì sẽ không ai tới làm phiên anh nữa!" "Hi vọng anh hiểu cho, chúng tôi muốn trốn tránh bất cứ nguy hiểm nào.
Đây cũng coi như là sự cống hiến cuối cùng anh làm cho Lạc Việt" Đám người nói xong rồi nhìn về phía Dương Hạo Quân với vẻ mong đợi.
Dương Hạo Quân nở một nụ cười đắng chát
//
- -------------------