"Hahaha...
Dương Hạo Quân mỉm cười, khóe miệng anh
nhếch lên vô cùng chế giễu.
Đàm Hành Ba cảm thấy bị xúc phạm, chưa
từng có kẻ nào dám chế nhạo họ như thế này.
"Vậy thì tôi cũng nói cho các ông biết, không
có kẻ nào Dương Hạo Quân tôi không thể giết
được!"
Ánh mắt Dương Hạo Quân vô cùng lạnh lẽo.
"Người đâu, bắt hết bọn chúng!"
Thẩm Tam Thiên đã ra lệnh, những cao thủ
đều nhất tê hành động.
"Mở một con đường, tôi đi vào giết Thẩm
Trường Sinhl"
Dương Hạo Quân nhẹ nhàng nói.
"RöI"
Năm người Thanh Long bảo vệ Dương Hạo
Quân trực tiếp lao thẳng về phía trước.
Đông Phương có vóc người như một ngọn núi
nhỏ đi phía trước mở đường, anh ta như xe tăng
đè bẹp tất cả những vật cản đường phía trước,
bất khả chiến bại.
Bốn người Tây Phương, Nam Phương đi theo
bốn bề phía sau.
Tất cả các cao thủ tấn công đến đều bị bốn
người họ đánh cho tơi tả.
Dương Hạo Quân ở giữa bước đi vô cùng
nhàn nhã, anh nhàn nhạt hút một điếu thuốc,
từng bước đi về phía trước.
Giữa vòng vây của hàng trăm người, đột
nhiên xuất hiện một con đường.
Dưới chân bọn họ không ngừng có người ngã
xuống, nằm trên mặt đất.
Đàm Hành Ba nhìn thấy thế liên ngây người!
Giờ phút này, bọn họ đã hiểu những điều
Thẩm Trường Sinh nói không phải là nói dối, năm
người này quả thực vô cùng lợi hại!
Thực sự là bất khả chiến bại!
Vài trăm người chỉ không ngăn được sáu
người.
Sau một vài phút.
Sáu người Dương Hạo Quân đi qua con
đường dài và đến phía trước biệt thự.
Vào lúc này, Thẩm Trường Sinh đang ở trong
biệt thự.
Những vị cao thủ còn lại đứng trước biệt thự,
nhìn Dương Hạo Quân kinh hoàng và căng thẳng.
Đám người Dương Hạo Quân vừa rồi thực sự
khiến bọn họ sợ hãi.
Hàng trăm người ngã xuống trên con đường
Dương Hạo Quân vừa đi qua, bọn họ ngã lăn ra
đất, lăn lộn, la hét.
Tất cả đều ngây người!
Ba người Thẩm Tam Thiên hoàn toàn chết
lặng!
Hàng trăm người này là con át chủ bài của
bọn họ, là cơ sở để bọn họ có thể ngồi vững ở Hải
Lâm!
Sức mạnh của hàng trăm người hoàn toàn có
//
- -------------------