Bác sĩ Lance ngẩn ra, vấn đề này, anh ta không có cách nào trả lời, bởi vì Địa Cao Tân này, chính là anh ta muốn để cho trong cơ thể bệnh nhân sinh ra độc tố mới tiêm, tìm không được bất kỳ cái cớ nào, anh ta sao cũng sẽ không nghĩ tới, chuyện này lại có thể bại lộ!
“Được rồi! Anh là một con súc vật!” Người nhà bệnh nhân đó từng bước xông lên, dùng một quyền đã đấm mạnh trên mặt bác sĩ Lance, “Anh luôn miệng nói y học Đại Nam không tốt, cuối cùng, anh lại là người cố ý hạ độc bố tôi! Nếu như không phải những thần y phương đông này, bố tôi đã bị anh hại chết, anh không xứng làm một bác sĩ!”
Những người xung quanh vây xem, cũng đều có biểu hiện kích động.
Tóc đỏ vy tay, không nói gì, lập tức sai hai binh sĩ, trực tiếp áp giải bác sĩ Lance đi.
Khuôn mặt đẹp trai của bác sĩ Lance trắng bệnh, anh ta quay đầu về phía bác sĩ phương Tây, “Là anh! Tất cả là anh!
Chính anh đã yêu cầu tôi làm, và nếu không có anh, tất cả chuyện này sẽ không xảy ra!”
“Ôi” Tóc đỏ nở nụ cười một tiếng, “Thiếu chút nữa bỏ lỡ một người, cũng cùng nhau đi đi, tất cả đều xử lý theo tội danh phản quốc”
Mấy binh sĩ đi tới, đè lại đầu mấy người này, trực tiếp kéo mấy người này xuống, bác sĩ Lance phát ra âm thanh cầu xin tha thứ, thế nhưng không có người nào để ý tới anh ta.
“Bác sĩ, xin lỗi, lúc trước là tôi trách nhầm các anh” Người nhà bệnh nhân đi tới trước mặt Trương Thác, hướng về phía Trương Thác thành khẩn cảm ơn.
Tâm tình của đám người Chủ tịch Mã, có thể nói là cuồn cuộn như sóng đập, vốn tưởng rằng bệnh nhân không qua được, Trương Thác đến, y thuật thần kỳ khiến bọn họ mở mang tầm mắt trong chuyện của bệnh nhân mới vừa kết thúc.
Hơn nữa, ca phẫu thuật vừa rồi được thực hiện trong phòng nhưng bởi vì cửa phòng cấp cứu không đóng, cho nên đã bị người khác quay lại kỹ thuật châm cứu, sau đó đã bị truyền lên mạng, lập tức, y học Đại Nam không cháy bùng lên cũng không được.
“Lão đại, tôi có chuyện muốn nói với anh” Tóc đỏ thấp giọng nói bên tai Trương Thác.
Trương Thác gật đầu, quay về phía chủ tịch Mã, “Chủ tịch Mã, hội trao đổi này đã kết thúc rồi phải không?”
Chủ tịch Mã gật đầu, nói: “Đúng vậy, còn lại ba giờ cuối cùng, tiểu thần y nếu anh có việc, cứ đi trước đi”
“Được, các anh về nước cũng không cần chờ tôi, tôi tự mình trở về” Trương Thác cùng Chủ tịch Mã nói một tiếng, sau đó vẫy tay với đám người Diêm Vĩ, cùng tóc đỏ rời khỏi phòng khám ngoại trú.
Bên ngoài sảnh lớn, bốn cô gái xinh đẹp phương Tây chân dài mắt to chờ ở bên cạnh xe ngựa, sau khi Trương Thác và Tóc Đỏ đi tới, bốn người vội vàng mở cửa xe, sắc mặt cung kính, cẩn thận khom lưng.
Trương Thác nhìn chiếc xe ngựa trước mắt này, mở miệng nói: “Nói thật, tôi thật sự không muốn lên xe ngựa tràn ngập cảm giác tội lỗi của anh”
“Đi thôi, lão đại, trên xe có rượu ngon mà anh thích uống”
Tóc đỏ đứng sang một bên.
Trương Thác lắc đầu, bước lên xe ngựa.
Tóc đỏ thấy Trương Thác lên xe, lúc này mới đi lên.
Bốn cô gái xinh đẹp trước xe ngựa, trong mắt đều mang theo khiếp sợ, đàn ông Đại Nam này rốt cuộc là ai, ngay cả Hoàng Laura, cũng phải chờ anh lên xe, mới có thể đi lên.
Sau khi lên xe, Trương Thác và Tóc Đỏ lần lượt ngồi ở hai bên xe.
Tóc đỏ từ trong phía sau xe, lấy ra một chai rượu ngon giá trị vô cùng lớn, trực tiếp tháo nắp chai đưa cho Trương Thác.
Trương Thác tiếp nhận bình rượu Tóc đỏ đưa tới, ngửa đầu uống một ngụm, hỏi: “Anh nói đi, có chuyện gì vậy?”.